Tên gọi của cô bắt nguồn từ câu thơ “Tĩnh nữ này xu, chờ ta với thành ngung ”, rất khó có thể tưởng tượng đôi vợ chồng có thể lấy loại tên cao thượng như vậy đặt cho con gái mình thế nhưng lại là hai cái bánh bao.Có thể nói Tĩnh Xu là bị đôi cha mẹ bánh bao của mính gián tiếp hại chết. Mạt thế năm thứ chín, xác chết đói ở khắp nơi, một miếng ăn có thể đổi được một căn biệt thự, lúc này Tĩnh Xu ngoài ý muốn kích hoạt ra một khối Rubik tuỳ thân không gian có thể trồng trọt, làm cho cha mẹ có thể ăn no cả một năm trời mà không phải lo lắng gì cả.Nhưng cô ngàn không nên vạn không nên nói cho cha mẹ mình bí mật giúp cô dễ dàng có được lương thực cung ứng cho bọn họ. Cô đã quá xem nhẹ tính tình đồng tình của bọn họ, bọn họ đã đánh giá quá cao đạo đức của những kẻ được gọi là người thân đến không có điểm mấu chốt, để rồi cuối cùng đã nuôi béo những con sói mắt trắng.Huyết thống chí thân sao? Tất cả đều có thể vì lương thực mà lục thân không nhận, giết người giết khẩu, vậy thì còn có thể tin…

Chương 46: 46: Diễn Một Chút

Trọng Sinh Mang Khối Rubik Không Gian Làm Ruộng Ở Mạt ThếTác giả: Ái Cật Đích Miên Hoa ĐườngTruyện Điền Văn, Truyện Mạt Thế, Truyện Trọng SinhTên gọi của cô bắt nguồn từ câu thơ “Tĩnh nữ này xu, chờ ta với thành ngung ”, rất khó có thể tưởng tượng đôi vợ chồng có thể lấy loại tên cao thượng như vậy đặt cho con gái mình thế nhưng lại là hai cái bánh bao.Có thể nói Tĩnh Xu là bị đôi cha mẹ bánh bao của mính gián tiếp hại chết. Mạt thế năm thứ chín, xác chết đói ở khắp nơi, một miếng ăn có thể đổi được một căn biệt thự, lúc này Tĩnh Xu ngoài ý muốn kích hoạt ra một khối Rubik tuỳ thân không gian có thể trồng trọt, làm cho cha mẹ có thể ăn no cả một năm trời mà không phải lo lắng gì cả.Nhưng cô ngàn không nên vạn không nên nói cho cha mẹ mình bí mật giúp cô dễ dàng có được lương thực cung ứng cho bọn họ. Cô đã quá xem nhẹ tính tình đồng tình của bọn họ, bọn họ đã đánh giá quá cao đạo đức của những kẻ được gọi là người thân đến không có điểm mấu chốt, để rồi cuối cùng đã nuôi béo những con sói mắt trắng.Huyết thống chí thân sao? Tất cả đều có thể vì lương thực mà lục thân không nhận, giết người giết khẩu, vậy thì còn có thể tin… Tĩnh mẹ một mình không địch lại được cả một nhóm.Vị chủ nhiệm này rõ ràng đã có chuẩn bị mà đến, vừa bán thảm vừa dùng quyền thế để áp người, hai bút cùng vẽ.“Tạm thời tôi không quyết định được nên chưa bán, tôi muốn thương lượng cùng với chồng của mìn.”Trước áp lực của cấp trên, Tĩnh mẹ đành phải lấy cớ để tạm lạnh mũi nhọn.Nếu mà ngay trước mặt nói không thì chính là bà không còn cần công tác ở cơ quan này nữa.“Tiểu Tô, cô cứ bàn cẩn thận với chồng của mình.Hiện tại giá nhà đất đang giảm, không chừng qua hai ngày nữa phòng ở trung tâm thành phố cũng giảm mạnh cho mà xem.”Một người đàn ông trung niên bụng to đang không ngừng phun từng vòng từng vòng khói thuốc, làm cho trong phòng sương khói lượn lờ, ông ta chính là Lưu Khoa Viên.Vốn dĩ mạt thế đến thì phòng rổi xe đều không còn đáng giá tiền nữa, Tĩnh Xu cũng không tính toán bán giá cao ,hố người khác.Nhưng loại người này đã đánh tới cửa đòi chiếm tiện nghi của ngươi thì Tĩnh Xu cảm thấy, cần phải cho bọn họ một bài học làm sao làm người.Cô bắt đầu tự mình đạo diễn ra tình cảnh hai người muốn tranh đoạt phòng.Sau khi chỉnh xong tâm trạng, Tĩnh Xu xông lên phía trước.Đầu tiên thăm hỏi từng người ở đây: “Xin chào các chú các dì, cháu là Tĩnh Xu con gái của mẹ Tô Lan Chi.”Sau khi đã đi một vòng thăm hỏi từng người, cô ghi nhớ như in vào đàu hôm nay là những người nào đến đây.Sau đó màn kịch tiếp tục diễn “ Thật sự ngượng ngùng, cháu đã hẹn hai người đến xem phòng ở rồi.Họ sẽ lập tức qua đây xem phòng.Bọn họ ra giá tới một trăm ba mươi chín vạn, cha của cháu cũng nói ai ra giá cao hơn thì bán cho người đó.”Sau đó cô còn đem lịch sử trò chuyện đưa cho mọi người cùng nhau xem qua.Một người là có con muốn chuyển trường, một người là có con đi học gần đây.Cả hai nhà đều không có phòng ở trung tâm thành phố.Tĩnh mẹ thở ra một hơi tới, lặng lẽ cấp Tĩnh Xu dựng ngón tay cái, đứa nhỏ này bất tri bất giác sao liền trưởng thành, còn thông minh như vậy..

Tĩnh mẹ một mình không địch lại được cả một nhóm.

Vị chủ nhiệm này rõ ràng đã có chuẩn bị mà đến, vừa bán thảm vừa dùng quyền thế để áp người, hai bút cùng vẽ.“Tạm thời tôi không quyết định được nên chưa bán, tôi muốn thương lượng cùng với chồng của mìn.”Trước áp lực của cấp trên, Tĩnh mẹ đành phải lấy cớ để tạm lạnh mũi nhọn.

Nếu mà ngay trước mặt nói không thì chính là bà không còn cần công tác ở cơ quan này nữa.“Tiểu Tô, cô cứ bàn cẩn thận với chồng của mình.

Hiện tại giá nhà đất đang giảm, không chừng qua hai ngày nữa phòng ở trung tâm thành phố cũng giảm mạnh cho mà xem.”Một người đàn ông trung niên bụng to đang không ngừng phun từng vòng từng vòng khói thuốc, làm cho trong phòng sương khói lượn lờ, ông ta chính là Lưu Khoa Viên.Vốn dĩ mạt thế đến thì phòng rổi xe đều không còn đáng giá tiền nữa, Tĩnh Xu cũng không tính toán bán giá cao ,hố người khác.Nhưng loại người này đã đánh tới cửa đòi chiếm tiện nghi của ngươi thì Tĩnh Xu cảm thấy, cần phải cho bọn họ một bài học làm sao làm người.

Cô bắt đầu tự mình đạo diễn ra tình cảnh hai người muốn tranh đoạt phòng.Sau khi chỉnh xong tâm trạng, Tĩnh Xu xông lên phía trước.

Đầu tiên thăm hỏi từng người ở đây: “Xin chào các chú các dì, cháu là Tĩnh Xu con gái của mẹ Tô Lan Chi.”Sau khi đã đi một vòng thăm hỏi từng người, cô ghi nhớ như in vào đàu hôm nay là những người nào đến đây.

Sau đó màn kịch tiếp tục diễn “ Thật sự ngượng ngùng, cháu đã hẹn hai người đến xem phòng ở rồi.

Họ sẽ lập tức qua đây xem phòng.

Bọn họ ra giá tới một trăm ba mươi chín vạn, cha của cháu cũng nói ai ra giá cao hơn thì bán cho người đó.”Sau đó cô còn đem lịch sử trò chuyện đưa cho mọi người cùng nhau xem qua.

Một người là có con muốn chuyển trường, một người là có con đi học gần đây.

Cả hai nhà đều không có phòng ở trung tâm thành phố.Tĩnh mẹ thở ra một hơi tới, lặng lẽ cấp Tĩnh Xu dựng ngón tay cái, đứa nhỏ này bất tri bất giác sao liền trưởng thành, còn thông minh như vậy..

Trọng Sinh Mang Khối Rubik Không Gian Làm Ruộng Ở Mạt ThếTác giả: Ái Cật Đích Miên Hoa ĐườngTruyện Điền Văn, Truyện Mạt Thế, Truyện Trọng SinhTên gọi của cô bắt nguồn từ câu thơ “Tĩnh nữ này xu, chờ ta với thành ngung ”, rất khó có thể tưởng tượng đôi vợ chồng có thể lấy loại tên cao thượng như vậy đặt cho con gái mình thế nhưng lại là hai cái bánh bao.Có thể nói Tĩnh Xu là bị đôi cha mẹ bánh bao của mính gián tiếp hại chết. Mạt thế năm thứ chín, xác chết đói ở khắp nơi, một miếng ăn có thể đổi được một căn biệt thự, lúc này Tĩnh Xu ngoài ý muốn kích hoạt ra một khối Rubik tuỳ thân không gian có thể trồng trọt, làm cho cha mẹ có thể ăn no cả một năm trời mà không phải lo lắng gì cả.Nhưng cô ngàn không nên vạn không nên nói cho cha mẹ mình bí mật giúp cô dễ dàng có được lương thực cung ứng cho bọn họ. Cô đã quá xem nhẹ tính tình đồng tình của bọn họ, bọn họ đã đánh giá quá cao đạo đức của những kẻ được gọi là người thân đến không có điểm mấu chốt, để rồi cuối cùng đã nuôi béo những con sói mắt trắng.Huyết thống chí thân sao? Tất cả đều có thể vì lương thực mà lục thân không nhận, giết người giết khẩu, vậy thì còn có thể tin… Tĩnh mẹ một mình không địch lại được cả một nhóm.Vị chủ nhiệm này rõ ràng đã có chuẩn bị mà đến, vừa bán thảm vừa dùng quyền thế để áp người, hai bút cùng vẽ.“Tạm thời tôi không quyết định được nên chưa bán, tôi muốn thương lượng cùng với chồng của mìn.”Trước áp lực của cấp trên, Tĩnh mẹ đành phải lấy cớ để tạm lạnh mũi nhọn.Nếu mà ngay trước mặt nói không thì chính là bà không còn cần công tác ở cơ quan này nữa.“Tiểu Tô, cô cứ bàn cẩn thận với chồng của mình.Hiện tại giá nhà đất đang giảm, không chừng qua hai ngày nữa phòng ở trung tâm thành phố cũng giảm mạnh cho mà xem.”Một người đàn ông trung niên bụng to đang không ngừng phun từng vòng từng vòng khói thuốc, làm cho trong phòng sương khói lượn lờ, ông ta chính là Lưu Khoa Viên.Vốn dĩ mạt thế đến thì phòng rổi xe đều không còn đáng giá tiền nữa, Tĩnh Xu cũng không tính toán bán giá cao ,hố người khác.Nhưng loại người này đã đánh tới cửa đòi chiếm tiện nghi của ngươi thì Tĩnh Xu cảm thấy, cần phải cho bọn họ một bài học làm sao làm người.Cô bắt đầu tự mình đạo diễn ra tình cảnh hai người muốn tranh đoạt phòng.Sau khi chỉnh xong tâm trạng, Tĩnh Xu xông lên phía trước.Đầu tiên thăm hỏi từng người ở đây: “Xin chào các chú các dì, cháu là Tĩnh Xu con gái của mẹ Tô Lan Chi.”Sau khi đã đi một vòng thăm hỏi từng người, cô ghi nhớ như in vào đàu hôm nay là những người nào đến đây.Sau đó màn kịch tiếp tục diễn “ Thật sự ngượng ngùng, cháu đã hẹn hai người đến xem phòng ở rồi.Họ sẽ lập tức qua đây xem phòng.Bọn họ ra giá tới một trăm ba mươi chín vạn, cha của cháu cũng nói ai ra giá cao hơn thì bán cho người đó.”Sau đó cô còn đem lịch sử trò chuyện đưa cho mọi người cùng nhau xem qua.Một người là có con muốn chuyển trường, một người là có con đi học gần đây.Cả hai nhà đều không có phòng ở trung tâm thành phố.Tĩnh mẹ thở ra một hơi tới, lặng lẽ cấp Tĩnh Xu dựng ngón tay cái, đứa nhỏ này bất tri bất giác sao liền trưởng thành, còn thông minh như vậy..

Chương 46: 46: Diễn Một Chút