Tác giả:

"Tôi phải đi rồi." Nước ngoài, trước một đại điện hùng vĩ, người đàn ông và người dưới của mình nói lời tạm biệt cuối cùng. Trên biển hiệu được rèn đúc bằng ngọc lưu ly, ba chữ: "Điện Chiến Thần" phát ra ánh vàng lóng lánh. "Đại ca thực sự muốn đi sao?" Một thanh niên đi lên trước, trong mắt đều là vẻ không nỡ. "Phải đi rồi" Ánh mắt người đàn ông hoảng hốt, ký ức được phủ bụi lập tức lại mở ra. Năm năm trước, anh không quan tâm vợ giữ mình lại, rời khỏi Hải Kinh, ly biệt quê hương. Tham quan, xuất ngũ, tham gia lính đánh thuê cho đến tận bây giờ. Ba chữ Điện Chiến Thần trở thành tổ chức số một số hai thế giới, tài sản vô số. Trong điện ngoài anh thì còn mười hai chiến thần nữa, tùy tiện chọn một cũng có thể làm cho người ta nghe mà sợ mất mật. Có thể nói bây giờ anh đang ở trong thời kỳ đỉnh cao. Lúc này rời đi thì đúng là làm cho người ta không khỏi tiếc hận. "Nhóc Tư, tin tức tôi bảo cậu điều tra đã có chưa?" "Tra được rồi đại ca ạ. Sau khi anh rời khỏi thành phố Hải Kinh, chị dâu…

Chương 112: Giết Anh

Chiến Thần Ngạo ThếTác giả: 330Truyện Đô Thị, Truyện Sủng"Tôi phải đi rồi." Nước ngoài, trước một đại điện hùng vĩ, người đàn ông và người dưới của mình nói lời tạm biệt cuối cùng. Trên biển hiệu được rèn đúc bằng ngọc lưu ly, ba chữ: "Điện Chiến Thần" phát ra ánh vàng lóng lánh. "Đại ca thực sự muốn đi sao?" Một thanh niên đi lên trước, trong mắt đều là vẻ không nỡ. "Phải đi rồi" Ánh mắt người đàn ông hoảng hốt, ký ức được phủ bụi lập tức lại mở ra. Năm năm trước, anh không quan tâm vợ giữ mình lại, rời khỏi Hải Kinh, ly biệt quê hương. Tham quan, xuất ngũ, tham gia lính đánh thuê cho đến tận bây giờ. Ba chữ Điện Chiến Thần trở thành tổ chức số một số hai thế giới, tài sản vô số. Trong điện ngoài anh thì còn mười hai chiến thần nữa, tùy tiện chọn một cũng có thể làm cho người ta nghe mà sợ mất mật. Có thể nói bây giờ anh đang ở trong thời kỳ đỉnh cao. Lúc này rời đi thì đúng là làm cho người ta không khỏi tiếc hận. "Nhóc Tư, tin tức tôi bảo cậu điều tra đã có chưa?" "Tra được rồi đại ca ạ. Sau khi anh rời khỏi thành phố Hải Kinh, chị dâu… Hắn ta biết, thực lực của người trước mắt này rất kinh khủng, bọn họ vốn không phải đối thủ của anh.Nếu cứng rắn ngăn cản thì có thể sẽ bỏ mạng, nói cho cùng, bọn họ chỉ là đi làm, không đáng giá vì làm việc mà bỏ mạng của mình.Không bằng xem rốt cuộc người này muốn làm gì trước, sau đó báo lên trên, chờ cấp trên tới xử lý.Sau đó người nọ cứ nhìn Dương Kiến Nghiêm bước chân vào trong hội quản Chu Công."Dương Kiến Nghiêm." Ngô Phong vừa thấy Dương Kiến Nghiêm đã trực tiếp nhận ra ngay.!"Người của hội quán Chu Công cậu cũng dám đánh à, cậu muốn chết" Đối với thực lực Dương Kiến Nghiêm vừa thể hiện, thật ra thì Ngô Phong tương đối khiếp LA sợ, những kinh ngạc thì kinh ngạc, anh ta cũng không thèm để ý.Bởi vì trên cái thế giới này, người đánh giỏi thì có rất nhiều, nhưng thế thì đã làm sao? “Anh Ngô Phong, anh biết người này à?" “Đương nhiên là biết, người này là chồng của cô chủ lớn lưu lạc bên ngoài của nhà họ Ngô chúng ta”.“Ồ? Xem ra người tới không có ý tốt nha”.“Giết anh” "Ha ha ha!" Nghe thấy lời của Dương Kiến Nghiêm, Ngô Phong cười ha ha.Giống như nghe thấy câu chuyện cười buồn cười nhất trên đời này vậy.“Giết tôi ư?” Cậu ta muốn giết tôi, các người nghe thấy chưa?” Ngô Phong cười đến có chút điên cuồng.Sau khi nghe thấy lời của Dương Kiến Nghiêm, những người ở bên cạch cũng đều cười ồ lên.“Thanh niên à, cậu đến từ Hải Kinh đúng không? Cậu muốn giết anh Ngô Phong à? Cậu dựa vào cái gì thế?” “Anh Ngô Phong, có phải anh cho người ta ít lợi ích quá không? Loại người hạ đẳng từ quê lên kia dùng thủ đoạn một khóc hai nháo ba thắt cổ này để vòi tiền, tôi gặp nhiều rồi.Con gái nhà người ta tốt xấu gì thì cũng đã cứu cậu chủ nhỏ, chúng ta nhân nghĩa chút, nếu không được thì cho thêm tí nữa, đuổi người ta đi là được rồi.”.

Hắn ta biết, thực lực của người trước mắt này rất kinh khủng, bọn họ vốn không phải đối thủ của anh.

Nếu cứng rắn ngăn cản thì có thể sẽ bỏ mạng, nói cho cùng, bọn họ chỉ là đi làm, không đáng giá vì làm việc mà bỏ mạng của mình.

Không bằng xem rốt cuộc người này muốn làm gì trước, sau đó báo lên trên, chờ cấp trên tới xử lý.

Sau đó người nọ cứ nhìn Dương Kiến Nghiêm bước chân vào trong hội quản Chu Công.

"Dương Kiến Nghiêm.

" Ngô Phong vừa thấy Dương Kiến Nghiêm đã trực tiếp nhận ra ngay.

!"Người của hội quán Chu Công cậu cũng dám đánh à, cậu muốn chết" Đối với thực lực Dương Kiến Nghiêm vừa thể hiện, thật ra thì Ngô Phong tương đối khiếp 

LA 

sợ, những kinh ngạc thì kinh ngạc, anh ta cũng không thèm để ý.

Bởi vì trên cái thế giới này, người đánh giỏi thì có rất nhiều, nhưng thế thì đã làm sao? 

“Anh Ngô Phong, anh biết người này à?" 

“Đương nhiên là biết, người này là chồng của cô chủ lớn lưu lạc bên ngoài của nhà họ Ngô chúng ta”.

“Ồ? Xem ra người tới không có ý tốt nha”.

“Giết anh” 

"Ha ha ha!" Nghe thấy lời của Dương Kiến Nghiêm, Ngô Phong cười ha ha.

Giống như nghe thấy câu chuyện cười buồn cười nhất trên đời này vậy.

“Giết tôi ư?” Cậu ta muốn giết tôi, các người nghe thấy chưa?” 

Ngô Phong cười đến có chút điên cuồng.

Sau khi nghe thấy lời của Dương Kiến Nghiêm, những người ở bên cạch cũng đều cười ồ lên.

“Thanh niên à, cậu đến từ Hải Kinh đúng không? Cậu muốn giết anh Ngô Phong à? Cậu dựa vào cái gì thế?” 

“Anh Ngô Phong, có phải anh cho người ta ít lợi ích quá không? Loại người hạ đẳng từ quê lên kia dùng thủ đoạn một khóc hai nháo ba thắt cổ này để vòi tiền, tôi gặp nhiều rồi.

Con gái nhà người ta tốt xấu gì thì cũng đã cứu cậu chủ nhỏ, chúng ta nhân nghĩa chút, nếu không được thì cho thêm tí nữa, đuổi người ta đi là được rồi.

”.

Chiến Thần Ngạo ThếTác giả: 330Truyện Đô Thị, Truyện Sủng"Tôi phải đi rồi." Nước ngoài, trước một đại điện hùng vĩ, người đàn ông và người dưới của mình nói lời tạm biệt cuối cùng. Trên biển hiệu được rèn đúc bằng ngọc lưu ly, ba chữ: "Điện Chiến Thần" phát ra ánh vàng lóng lánh. "Đại ca thực sự muốn đi sao?" Một thanh niên đi lên trước, trong mắt đều là vẻ không nỡ. "Phải đi rồi" Ánh mắt người đàn ông hoảng hốt, ký ức được phủ bụi lập tức lại mở ra. Năm năm trước, anh không quan tâm vợ giữ mình lại, rời khỏi Hải Kinh, ly biệt quê hương. Tham quan, xuất ngũ, tham gia lính đánh thuê cho đến tận bây giờ. Ba chữ Điện Chiến Thần trở thành tổ chức số một số hai thế giới, tài sản vô số. Trong điện ngoài anh thì còn mười hai chiến thần nữa, tùy tiện chọn một cũng có thể làm cho người ta nghe mà sợ mất mật. Có thể nói bây giờ anh đang ở trong thời kỳ đỉnh cao. Lúc này rời đi thì đúng là làm cho người ta không khỏi tiếc hận. "Nhóc Tư, tin tức tôi bảo cậu điều tra đã có chưa?" "Tra được rồi đại ca ạ. Sau khi anh rời khỏi thành phố Hải Kinh, chị dâu… Hắn ta biết, thực lực của người trước mắt này rất kinh khủng, bọn họ vốn không phải đối thủ của anh.Nếu cứng rắn ngăn cản thì có thể sẽ bỏ mạng, nói cho cùng, bọn họ chỉ là đi làm, không đáng giá vì làm việc mà bỏ mạng của mình.Không bằng xem rốt cuộc người này muốn làm gì trước, sau đó báo lên trên, chờ cấp trên tới xử lý.Sau đó người nọ cứ nhìn Dương Kiến Nghiêm bước chân vào trong hội quản Chu Công."Dương Kiến Nghiêm." Ngô Phong vừa thấy Dương Kiến Nghiêm đã trực tiếp nhận ra ngay.!"Người của hội quán Chu Công cậu cũng dám đánh à, cậu muốn chết" Đối với thực lực Dương Kiến Nghiêm vừa thể hiện, thật ra thì Ngô Phong tương đối khiếp LA sợ, những kinh ngạc thì kinh ngạc, anh ta cũng không thèm để ý.Bởi vì trên cái thế giới này, người đánh giỏi thì có rất nhiều, nhưng thế thì đã làm sao? “Anh Ngô Phong, anh biết người này à?" “Đương nhiên là biết, người này là chồng của cô chủ lớn lưu lạc bên ngoài của nhà họ Ngô chúng ta”.“Ồ? Xem ra người tới không có ý tốt nha”.“Giết anh” "Ha ha ha!" Nghe thấy lời của Dương Kiến Nghiêm, Ngô Phong cười ha ha.Giống như nghe thấy câu chuyện cười buồn cười nhất trên đời này vậy.“Giết tôi ư?” Cậu ta muốn giết tôi, các người nghe thấy chưa?” Ngô Phong cười đến có chút điên cuồng.Sau khi nghe thấy lời của Dương Kiến Nghiêm, những người ở bên cạch cũng đều cười ồ lên.“Thanh niên à, cậu đến từ Hải Kinh đúng không? Cậu muốn giết anh Ngô Phong à? Cậu dựa vào cái gì thế?” “Anh Ngô Phong, có phải anh cho người ta ít lợi ích quá không? Loại người hạ đẳng từ quê lên kia dùng thủ đoạn một khóc hai nháo ba thắt cổ này để vòi tiền, tôi gặp nhiều rồi.Con gái nhà người ta tốt xấu gì thì cũng đã cứu cậu chủ nhỏ, chúng ta nhân nghĩa chút, nếu không được thì cho thêm tí nữa, đuổi người ta đi là được rồi.”.

Chương 112: Giết Anh