Tác giả:

Quần hộp lửng, áo phông in hình linh tinh, đây điển hình là trẻ cực trâu. Thiếu niên gầy ốm như thanh c*̉i đi trên đường. Mỗi bước đi đều nặng nề với sắc mặt vô c*̀ng ngưng trọng. Có thể nói hôm nay là ngày đen đủi với anh NGÀY TRẢ KẾT QUẢ THI. “Haiz ~, cầm kết quả thi này về chắc mẹ tức chết mất. Mình phải làm gì bây giờ?” Đi xuyên qua 36 phố phường, thanh niên nặng trĩu đi lên cầu sắt nổi tiếng nhất thành phố. Có thể bạn không biết, cầu này cấm người đi bộ. Thiếu niên c*̃ng không biết vì anh chưa bao giờ học luật giao thông đường bộ và c*̃ng chẳng bảo giờ nhìn mấy cái biển báo màu mè. Thời tiết hôm nay không tốt lắm cho việc đi bộ. Dự báo thời tiết nhắc nhở không có việc chớ ra ngoài đường. Bão đã về đến thành phố Q và đang tiến thẳng vào thành phố H. Thiếu niên c*̃ng không biết, anh đang tản bộ gió lộng kèm theo hơi nước làm anh thoải mái hơn. Thời tiết…

Chương 2: Tinh tinh cái con đậu đậu

Không Giới HạnTác giả: V4NGH03Truyện Đô Thị, Truyện Khoa HuyễnQuần hộp lửng, áo phông in hình linh tinh, đây điển hình là trẻ cực trâu. Thiếu niên gầy ốm như thanh c*̉i đi trên đường. Mỗi bước đi đều nặng nề với sắc mặt vô c*̀ng ngưng trọng. Có thể nói hôm nay là ngày đen đủi với anh NGÀY TRẢ KẾT QUẢ THI. “Haiz ~, cầm kết quả thi này về chắc mẹ tức chết mất. Mình phải làm gì bây giờ?” Đi xuyên qua 36 phố phường, thanh niên nặng trĩu đi lên cầu sắt nổi tiếng nhất thành phố. Có thể bạn không biết, cầu này cấm người đi bộ. Thiếu niên c*̃ng không biết vì anh chưa bao giờ học luật giao thông đường bộ và c*̃ng chẳng bảo giờ nhìn mấy cái biển báo màu mè. Thời tiết hôm nay không tốt lắm cho việc đi bộ. Dự báo thời tiết nhắc nhở không có việc chớ ra ngoài đường. Bão đã về đến thành phố Q và đang tiến thẳng vào thành phố H. Thiếu niên c*̃ng không biết, anh đang tản bộ gió lộng kèm theo hơi nước làm anh thoải mái hơn. Thời tiết… Dòng điện hàng triệu volz cứ thế mà từ tay, chân, toàn thân, len lỏi khắp cơ thể. Dòng điện bá đạ lũ lượt hành hạ thể xác rồi rủ nhau xông pha lên não bộ c*̉a thiếu niên.Trong lúc mơ hồ thiếu niên nghe thấy một thanh âm tín hiệu “Tinh” sau đó là một loại ngôn ngữ mà Thiếu niên chưa từng được nghe thấy bao giờ.“Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh …”Âm thanh cứ vang lên liên tục trong đầu cho đến khi thiếu niên bất tỉnh thì nó vẫn tiếp tục.Lúc này thiếu niên đã bất tỉnh, nhưng một kỳ quan thiên nhiên lại đang diễn ra. Trông xa xa chiếc cầu sắt c*̃ bắc ngang sông H đang được tắm trong cơn mưa sét. Hàng trăm, hàng ngàn tia sét to nhỏ đánh xuống. Thiên uy dữ dội gào thét vang trời, trẻ con không dám khóc, người lớn không ai dám ra đường. Chỉ có duy nhất một thiếu niên đang bất tỉnh dính lên cột trụ c*̉a cây cầu khốn khổ.Hàng ngàn hàng vạn dòng điện đổ xô về cột trụ nơi thiếu niên đang bị hút vào hay nói cách khác thiếu niên đang hút vào hàng ngàn hàng vạn dòng điện. Quá điên cuồng, quá dữ dội. 1 giây … 10 giây … cho đến giây thứ 123 thiên uy mới ngừng lại. Trời bắt đầu đổ cơn mưa to như trút nước, mưa liên tục 12 tiếng đồng hồ mới ngừng lại.Sau cơn mưa, trời lại sáng, sau cơn bão trời trong và xanh hơn bao giờ hết. Bình minh lên cây cầu sắt c*̃ đón một ngày mới, hôm nay có thêm một người chưa bao giờ đón bình minh sớm thế.Thiếu niên đã tỉnh lại từ lâu, nói chính xác là khi trời mưa to anh đã tỉnh rồi nhưng khổ nỗi sau khi bị hàng tỷ tỷ volt đùa nghịch trêu chọc khắp cơ thể, anh không nhấc nổi mông lên. Cả người cứ tê dại, động một cái dây thần kinh như bị điện giật vậy mà nó còn có hiệu ứng Domino nữa chứ. Cứ động cái dây thần kinh nào là điện nó giật khắp toàn thân.Đấy là chưa kể thiếu niên còn bị tra tấn bằng một ngôn ngữ không biết tên nữa chứ. Nó cứ lởn vởn trong đầu “… Ƣƨƪƍ … Tinh …”. “Tinh tinh cái con đậu đậu” Thiếu niên trong lòng muốn chửi loạn lên rồi nhưng tiếng nói kia bỗng thay đổi “ƪƨƍƢ … Tinh” sau đó là một cơn đau kh*ng b* tràn ngập đầu não thiếu niên khiến anh bất tỉnh tập tiếp theo.Lúc này đây bình minh chưa bao giờ đẹp như vậy, cầu vồng xa xa thêm lung linh bao sắc ánh lên ở khắp nơi chào đón ngày mới. Mây đen giằng giặc nay đã tan đi chỉ còn áng mây tươi hồng rực rỡ trên bầu trời. Thiếu niên lúc này cũng đã tỉnh lại ngắm cảnh tượng xa xa như chiếc cổng thiên đường. Quá lộng lẫy, quá rực rỡ, trong lòng thiếu niên lúc này có chút lạc lối trong ánh bình minh.Đùng lúc này một giọng nói không cảm xúc vang lên: “Nhiệm vụ hoàn thành. Tinh”. Thiếu niên giật mình nhìn xung quanh, bên cạnh hiện tại không có ai cả. Chỉ có mỗi mình anh ngồi đây, “Gặp ma rồi. Đậu đậu” Thiếu niên trong lòng mắng to. Trải qua cả đêm bị hành xác thiếu niên quá sợ hãi rồi, giờ thì đối với anh chuyện quái gì cũng có thể xảy ra.Thiếu niên đứng dậy, lúc này đây cảm giác tê tê vẫn còn nhưng không còn bị giật giật như đêm qua nữa. Anh cắn răng đứng dậy chạy thẳng về nhà. Dáng anh chạy như người say cứ xiêu xiêu vẹo vẹo vì chân anh lúc này đã mất xúc giác tạm thời. Hiện tượng này xảy ra khi mạch máu bị chèn một thời gian ngắn rồi hoạt động lại. Mất một thời gian ngắn xúc giác mới hoạt động bình thường trở lại.Lúc này đây thiếu niên đang chạy như gặp ma đuổi. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ chạy thật nhanh khỏi cái chỗ đáng sợ này. “Nhanh. Nhanh”. “Muốn đi đâu?” Tiếng nói không cảm xúc lại xuất hiện quanh quẩn. Thiếu niên như theo bản năng nghĩ trong đầu “Về nhà” rồi anh chợt nghĩ ra điều gì đó khiến toàn thân lạnh ngắt. “MA!!”Thiếu niên giờ chỉ biết chạy chạy chạy, nghĩ cũng chẳng dám nghĩ gì nữa chỉ cắm đầu chạy mà thôi. Chạy gần đến ngã tư đường tiếng nói vô cảm lại vang lên “Rẽ trái”

Dòng điện hàng triệu volz cứ thế mà từ tay, chân, toàn thân, len lỏi khắp cơ thể. Dòng điện bá đạ lũ lượt hành hạ thể xác rồi rủ nhau xông pha lên não bộ c*̉a thiếu niên.

Trong lúc mơ hồ thiếu niên nghe thấy một thanh âm tín hiệu “Tinh” sau đó là một loại ngôn ngữ mà Thiếu niên chưa từng được nghe thấy bao giờ.

“Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh …”

Âm thanh cứ vang lên liên tục trong đầu cho đến khi thiếu niên bất tỉnh thì nó vẫn tiếp tục.

Lúc này thiếu niên đã bất tỉnh, nhưng một kỳ quan thiên nhiên lại đang diễn ra. Trông xa xa chiếc cầu sắt c*̃ bắc ngang sông H đang được tắm trong cơn mưa sét. Hàng trăm, hàng ngàn tia sét to nhỏ đánh xuống. Thiên uy dữ dội gào thét vang trời, trẻ con không dám khóc, người lớn không ai dám ra đường. Chỉ có duy nhất một thiếu niên đang bất tỉnh dính lên cột trụ c*̉a cây cầu khốn khổ.

Hàng ngàn hàng vạn dòng điện đổ xô về cột trụ nơi thiếu niên đang bị hút vào hay nói cách khác thiếu niên đang hút vào hàng ngàn hàng vạn dòng điện. Quá điên cuồng, quá dữ dội. 1 giây … 10 giây … cho đến giây thứ 123 thiên uy mới ngừng lại. Trời bắt đầu đổ cơn mưa to như trút nước, mưa liên tục 12 tiếng đồng hồ mới ngừng lại.

Sau cơn mưa, trời lại sáng, sau cơn bão trời trong và xanh hơn bao giờ hết. Bình minh lên cây cầu sắt c*̃ đón một ngày mới, hôm nay có thêm một người chưa bao giờ đón bình minh sớm thế.

Thiếu niên đã tỉnh lại từ lâu, nói chính xác là khi trời mưa to anh đã tỉnh rồi nhưng khổ nỗi sau khi bị hàng tỷ tỷ volt đùa nghịch trêu chọc khắp cơ thể, anh không nhấc nổi mông lên. Cả người cứ tê dại, động một cái dây thần kinh như bị điện giật vậy mà nó còn có hiệu ứng Domino nữa chứ. Cứ động cái dây thần kinh nào là điện nó giật khắp toàn thân.

Đấy là chưa kể thiếu niên còn bị tra tấn bằng một ngôn ngữ không biết tên nữa chứ. Nó cứ lởn vởn trong đầu “… Ƣƨƪƍ … Tinh …”. “Tinh tinh cái con đậu đậu” Thiếu niên trong lòng muốn chửi loạn lên rồi nhưng tiếng nói kia bỗng thay đổi “ƪƨƍƢ … Tinh” sau đó là một cơn đau kh*ng b* tràn ngập đầu não thiếu niên khiến anh bất tỉnh tập tiếp theo.

Lúc này đây bình minh chưa bao giờ đẹp như vậy, cầu vồng xa xa thêm lung linh bao sắc ánh lên ở khắp nơi chào đón ngày mới. Mây đen giằng giặc nay đã tan đi chỉ còn áng mây tươi hồng rực rỡ trên bầu trời. Thiếu niên lúc này cũng đã tỉnh lại ngắm cảnh tượng xa xa như chiếc cổng thiên đường. Quá lộng lẫy, quá rực rỡ, trong lòng thiếu niên lúc này có chút lạc lối trong ánh bình minh.

Đùng lúc này một giọng nói không cảm xúc vang lên: “Nhiệm vụ hoàn thành. Tinh”. Thiếu niên giật mình nhìn xung quanh, bên cạnh hiện tại không có ai cả. Chỉ có mỗi mình anh ngồi đây, “Gặp ma rồi. Đậu đậu” Thiếu niên trong lòng mắng to. Trải qua cả đêm bị hành xác thiếu niên quá sợ hãi rồi, giờ thì đối với anh chuyện quái gì cũng có thể xảy ra.

Thiếu niên đứng dậy, lúc này đây cảm giác tê tê vẫn còn nhưng không còn bị giật giật như đêm qua nữa. Anh cắn răng đứng dậy chạy thẳng về nhà. Dáng anh chạy như người say cứ xiêu xiêu vẹo vẹo vì chân anh lúc này đã mất xúc giác tạm thời. Hiện tượng này xảy ra khi mạch máu bị chèn một thời gian ngắn rồi hoạt động lại. Mất một thời gian ngắn xúc giác mới hoạt động bình thường trở lại.

Lúc này đây thiếu niên đang chạy như gặp ma đuổi. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ chạy thật nhanh khỏi cái chỗ đáng sợ này. “Nhanh. Nhanh”. “Muốn đi đâu?” Tiếng nói không cảm xúc lại xuất hiện quanh quẩn. Thiếu niên như theo bản năng nghĩ trong đầu “Về nhà” rồi anh chợt nghĩ ra điều gì đó khiến toàn thân lạnh ngắt. “MA!!”

Thiếu niên giờ chỉ biết chạy chạy chạy, nghĩ cũng chẳng dám nghĩ gì nữa chỉ cắm đầu chạy mà thôi. Chạy gần đến ngã tư đường tiếng nói vô cảm lại vang lên “Rẽ trái”

Không Giới HạnTác giả: V4NGH03Truyện Đô Thị, Truyện Khoa HuyễnQuần hộp lửng, áo phông in hình linh tinh, đây điển hình là trẻ cực trâu. Thiếu niên gầy ốm như thanh c*̉i đi trên đường. Mỗi bước đi đều nặng nề với sắc mặt vô c*̀ng ngưng trọng. Có thể nói hôm nay là ngày đen đủi với anh NGÀY TRẢ KẾT QUẢ THI. “Haiz ~, cầm kết quả thi này về chắc mẹ tức chết mất. Mình phải làm gì bây giờ?” Đi xuyên qua 36 phố phường, thanh niên nặng trĩu đi lên cầu sắt nổi tiếng nhất thành phố. Có thể bạn không biết, cầu này cấm người đi bộ. Thiếu niên c*̃ng không biết vì anh chưa bao giờ học luật giao thông đường bộ và c*̃ng chẳng bảo giờ nhìn mấy cái biển báo màu mè. Thời tiết hôm nay không tốt lắm cho việc đi bộ. Dự báo thời tiết nhắc nhở không có việc chớ ra ngoài đường. Bão đã về đến thành phố Q và đang tiến thẳng vào thành phố H. Thiếu niên c*̃ng không biết, anh đang tản bộ gió lộng kèm theo hơi nước làm anh thoải mái hơn. Thời tiết… Dòng điện hàng triệu volz cứ thế mà từ tay, chân, toàn thân, len lỏi khắp cơ thể. Dòng điện bá đạ lũ lượt hành hạ thể xác rồi rủ nhau xông pha lên não bộ c*̉a thiếu niên.Trong lúc mơ hồ thiếu niên nghe thấy một thanh âm tín hiệu “Tinh” sau đó là một loại ngôn ngữ mà Thiếu niên chưa từng được nghe thấy bao giờ.“Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh … Ƣƨƪƍ … Tinh …”Âm thanh cứ vang lên liên tục trong đầu cho đến khi thiếu niên bất tỉnh thì nó vẫn tiếp tục.Lúc này thiếu niên đã bất tỉnh, nhưng một kỳ quan thiên nhiên lại đang diễn ra. Trông xa xa chiếc cầu sắt c*̃ bắc ngang sông H đang được tắm trong cơn mưa sét. Hàng trăm, hàng ngàn tia sét to nhỏ đánh xuống. Thiên uy dữ dội gào thét vang trời, trẻ con không dám khóc, người lớn không ai dám ra đường. Chỉ có duy nhất một thiếu niên đang bất tỉnh dính lên cột trụ c*̉a cây cầu khốn khổ.Hàng ngàn hàng vạn dòng điện đổ xô về cột trụ nơi thiếu niên đang bị hút vào hay nói cách khác thiếu niên đang hút vào hàng ngàn hàng vạn dòng điện. Quá điên cuồng, quá dữ dội. 1 giây … 10 giây … cho đến giây thứ 123 thiên uy mới ngừng lại. Trời bắt đầu đổ cơn mưa to như trút nước, mưa liên tục 12 tiếng đồng hồ mới ngừng lại.Sau cơn mưa, trời lại sáng, sau cơn bão trời trong và xanh hơn bao giờ hết. Bình minh lên cây cầu sắt c*̃ đón một ngày mới, hôm nay có thêm một người chưa bao giờ đón bình minh sớm thế.Thiếu niên đã tỉnh lại từ lâu, nói chính xác là khi trời mưa to anh đã tỉnh rồi nhưng khổ nỗi sau khi bị hàng tỷ tỷ volt đùa nghịch trêu chọc khắp cơ thể, anh không nhấc nổi mông lên. Cả người cứ tê dại, động một cái dây thần kinh như bị điện giật vậy mà nó còn có hiệu ứng Domino nữa chứ. Cứ động cái dây thần kinh nào là điện nó giật khắp toàn thân.Đấy là chưa kể thiếu niên còn bị tra tấn bằng một ngôn ngữ không biết tên nữa chứ. Nó cứ lởn vởn trong đầu “… Ƣƨƪƍ … Tinh …”. “Tinh tinh cái con đậu đậu” Thiếu niên trong lòng muốn chửi loạn lên rồi nhưng tiếng nói kia bỗng thay đổi “ƪƨƍƢ … Tinh” sau đó là một cơn đau kh*ng b* tràn ngập đầu não thiếu niên khiến anh bất tỉnh tập tiếp theo.Lúc này đây bình minh chưa bao giờ đẹp như vậy, cầu vồng xa xa thêm lung linh bao sắc ánh lên ở khắp nơi chào đón ngày mới. Mây đen giằng giặc nay đã tan đi chỉ còn áng mây tươi hồng rực rỡ trên bầu trời. Thiếu niên lúc này cũng đã tỉnh lại ngắm cảnh tượng xa xa như chiếc cổng thiên đường. Quá lộng lẫy, quá rực rỡ, trong lòng thiếu niên lúc này có chút lạc lối trong ánh bình minh.Đùng lúc này một giọng nói không cảm xúc vang lên: “Nhiệm vụ hoàn thành. Tinh”. Thiếu niên giật mình nhìn xung quanh, bên cạnh hiện tại không có ai cả. Chỉ có mỗi mình anh ngồi đây, “Gặp ma rồi. Đậu đậu” Thiếu niên trong lòng mắng to. Trải qua cả đêm bị hành xác thiếu niên quá sợ hãi rồi, giờ thì đối với anh chuyện quái gì cũng có thể xảy ra.Thiếu niên đứng dậy, lúc này đây cảm giác tê tê vẫn còn nhưng không còn bị giật giật như đêm qua nữa. Anh cắn răng đứng dậy chạy thẳng về nhà. Dáng anh chạy như người say cứ xiêu xiêu vẹo vẹo vì chân anh lúc này đã mất xúc giác tạm thời. Hiện tượng này xảy ra khi mạch máu bị chèn một thời gian ngắn rồi hoạt động lại. Mất một thời gian ngắn xúc giác mới hoạt động bình thường trở lại.Lúc này đây thiếu niên đang chạy như gặp ma đuổi. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ chạy thật nhanh khỏi cái chỗ đáng sợ này. “Nhanh. Nhanh”. “Muốn đi đâu?” Tiếng nói không cảm xúc lại xuất hiện quanh quẩn. Thiếu niên như theo bản năng nghĩ trong đầu “Về nhà” rồi anh chợt nghĩ ra điều gì đó khiến toàn thân lạnh ngắt. “MA!!”Thiếu niên giờ chỉ biết chạy chạy chạy, nghĩ cũng chẳng dám nghĩ gì nữa chỉ cắm đầu chạy mà thôi. Chạy gần đến ngã tư đường tiếng nói vô cảm lại vang lên “Rẽ trái”

Chương 2: Tinh tinh cái con đậu đậu