Tác giả:

     Tôi chỉ là một cô gái mới có 14 tuổi ... à không , nói chính xá hơn là một đứa trẻ con không hơn không kém , tính cách thì dở dở ương ương . Ở cái tuổi 14 này người ta thường gọi là " tuổi nổi loạn " (( đồng nghĩa với tuổi dậy thì )) . Hôm nay giờ về , tôi với Bảo Châu và Thanh Trúc _ hai nhỏ bạn thân của tôi cùng nhau nói chuyện vui vẻ ở cổng trường . Bỗng tôi thấy một chiếc xe Audi mui trần đen bóng đỗ xịch trước cổng . Vẫn cái tính nhiều chuyện , tôi đoán mò :    - Không biết lại cái ông nào ở phòng giáo dục mà giàu thế , mui trần hàng hiệu cơ đấy ! _ Bỗng một người thanh niên trẻ tuổi ( Chắc khoảng 17-18 tuổi thôi ) * đoán sai hết rùi , người ta mới có 16 mà ! * bước xuống xe .      Trông anh ta phải gọi là cực kì " bảnh " : khuôn mặt vuông vức , đầy đặn . Làn da ngăm bánh mật trông rất khỏe mạnh . Mái tóc hơi nâu đen như bị cháy nắng được bắt chéo sang một bên che đi nửa con mắt phải . Đôi mắt hẹp dài , hình như là màu hổ phách . Trông rất lạnh lùng . Sống mũi cao , miệng…

Chương 52

Hợp Đồng Hôn Nhân (Cô Dâu 14 Tuổi)Tác giả: Junsong     Tôi chỉ là một cô gái mới có 14 tuổi ... à không , nói chính xá hơn là một đứa trẻ con không hơn không kém , tính cách thì dở dở ương ương . Ở cái tuổi 14 này người ta thường gọi là " tuổi nổi loạn " (( đồng nghĩa với tuổi dậy thì )) . Hôm nay giờ về , tôi với Bảo Châu và Thanh Trúc _ hai nhỏ bạn thân của tôi cùng nhau nói chuyện vui vẻ ở cổng trường . Bỗng tôi thấy một chiếc xe Audi mui trần đen bóng đỗ xịch trước cổng . Vẫn cái tính nhiều chuyện , tôi đoán mò :    - Không biết lại cái ông nào ở phòng giáo dục mà giàu thế , mui trần hàng hiệu cơ đấy ! _ Bỗng một người thanh niên trẻ tuổi ( Chắc khoảng 17-18 tuổi thôi ) * đoán sai hết rùi , người ta mới có 16 mà ! * bước xuống xe .      Trông anh ta phải gọi là cực kì " bảnh " : khuôn mặt vuông vức , đầy đặn . Làn da ngăm bánh mật trông rất khỏe mạnh . Mái tóc hơi nâu đen như bị cháy nắng được bắt chéo sang một bên che đi nửa con mắt phải . Đôi mắt hẹp dài , hình như là màu hổ phách . Trông rất lạnh lùng . Sống mũi cao , miệng… - Đến khi nào về bảo lão Kỳ đưa đi chơi , còn bây giờ ngồi xuống dùm em cái ! _ Trúc lên tiếng khuyên bảo tôi- Nhờ phước của tao chúng mày mới được đi mui trần đó , còn không biết hưởng thụ nữa ! _ Tôi nói , nhìn xung quanh và rồi bỗng nhiên chăm chú vào cái gương .Trong gương là một gương mặt quen thuộc nhưng tôi không thể nào nhớ ra đã gặp ở đâu . Tôi hận cái đầu của mình , có mỗi cái việc này mà không nhớ ra được . Tôi đang cố lục lọi mấy mảng kí ức đã bị tôi quên sạch sẽ từ mấy tháng trước đem khôi phục lại nhưng thật sự rất khó , nó biến mất trong đầu tôi như chưa bao giờ tồn tại vậy . Bỗng Châu kéo váy tôi , than vãn :- Váy này dài quá , hay cắt bớt đi cho nhẹ nợ ! _ Nghe Châu nói tôi mới nhớ ra câu nói " ANH DÁM , TÔI CẮT " đối với tên Huy , tự nhủ thầm sao lúc ấy mình lại mạnh miệng như vậy . Và rồi tự nhiên tỉnh ngộ hét lên :- DỪNG XE ! _ Tiếng hét như xé trời vang lên . Trúc nghe vậy quát tôi :- Mày điên sao ? Bây giờ đang đến nhà thờ đó , hay lại đổi ý muốn chạy trốn rồi hả ? Thôi , dù gì đã lên kiệu rồi thì đi hết con đường luôn đi , chứ ...- STOP ! _ Vì muốn chặn cái giọng lải nhải không ngừng của Trúc , tôi quát lên- Chuyện gì vậy ? _ Châu nhìn tôi , hỏi . Tôi chỉ vào gương , nói - Huy ! Anh muốn đưa tôi đi đâu ? _ Sở dĩ tôi hỏi thế là vì hướng mà hắn đưa tôi không phải hướng nhà thờ- Hả , Huy ? Huy nào ? _ Hai nhỏ ngây người hỏi . Huy quay lại , nói - Cậu chủ muốn gặp cô , phiền cô đi theo tôi một chuyến !

- Đến khi nào về bảo lão Kỳ đưa đi chơi , còn bây giờ ngồi xuống dùm em cái ! _ Trúc lên tiếng khuyên bảo tôi

- Nhờ phước của tao chúng mày mới được đi mui trần đó , còn không biết hưởng thụ nữa ! _ Tôi nói , nhìn xung quanh và rồi bỗng nhiên chăm chú vào cái gương .

Trong gương là một gương mặt quen thuộc nhưng tôi không thể nào nhớ ra đã gặp ở đâu . Tôi hận cái đầu của mình , có mỗi cái việc này mà không nhớ ra được . Tôi đang cố lục lọi mấy mảng kí ức đã bị tôi quên sạch sẽ từ mấy tháng trước đem khôi phục lại nhưng thật sự rất khó , nó biến mất trong đầu tôi như chưa bao giờ tồn tại vậy . Bỗng Châu kéo váy tôi , than vãn :

- Váy này dài quá , hay cắt bớt đi cho nhẹ nợ ! _ Nghe Châu nói tôi mới nhớ ra câu nói " ANH DÁM , TÔI CẮT " đối với tên Huy , tự nhủ thầm sao lúc ấy mình lại mạnh miệng như vậy . Và rồi tự nhiên tỉnh ngộ hét lên :

- DỪNG XE ! _ Tiếng hét như xé trời vang lên . Trúc nghe vậy quát tôi :

- Mày điên sao ? Bây giờ đang đến nhà thờ đó , hay lại đổi ý muốn chạy trốn rồi hả ? Thôi , dù gì đã lên kiệu rồi thì đi hết con đường luôn đi , chứ ...

- STOP ! _ Vì muốn chặn cái giọng lải nhải không ngừng của Trúc , tôi quát lên

- Chuyện gì vậy ? _ Châu nhìn tôi , hỏi . Tôi chỉ vào gương , nói - Huy ! Anh muốn đưa tôi đi đâu ? _ Sở dĩ tôi hỏi thế là vì hướng mà hắn đưa tôi không phải hướng nhà thờ

- Hả , Huy ? Huy nào ? _ Hai nhỏ ngây người hỏi . Huy quay lại , nói - Cậu chủ muốn gặp cô , phiền cô đi theo tôi một chuyến !

Hợp Đồng Hôn Nhân (Cô Dâu 14 Tuổi)Tác giả: Junsong     Tôi chỉ là một cô gái mới có 14 tuổi ... à không , nói chính xá hơn là một đứa trẻ con không hơn không kém , tính cách thì dở dở ương ương . Ở cái tuổi 14 này người ta thường gọi là " tuổi nổi loạn " (( đồng nghĩa với tuổi dậy thì )) . Hôm nay giờ về , tôi với Bảo Châu và Thanh Trúc _ hai nhỏ bạn thân của tôi cùng nhau nói chuyện vui vẻ ở cổng trường . Bỗng tôi thấy một chiếc xe Audi mui trần đen bóng đỗ xịch trước cổng . Vẫn cái tính nhiều chuyện , tôi đoán mò :    - Không biết lại cái ông nào ở phòng giáo dục mà giàu thế , mui trần hàng hiệu cơ đấy ! _ Bỗng một người thanh niên trẻ tuổi ( Chắc khoảng 17-18 tuổi thôi ) * đoán sai hết rùi , người ta mới có 16 mà ! * bước xuống xe .      Trông anh ta phải gọi là cực kì " bảnh " : khuôn mặt vuông vức , đầy đặn . Làn da ngăm bánh mật trông rất khỏe mạnh . Mái tóc hơi nâu đen như bị cháy nắng được bắt chéo sang một bên che đi nửa con mắt phải . Đôi mắt hẹp dài , hình như là màu hổ phách . Trông rất lạnh lùng . Sống mũi cao , miệng… - Đến khi nào về bảo lão Kỳ đưa đi chơi , còn bây giờ ngồi xuống dùm em cái ! _ Trúc lên tiếng khuyên bảo tôi- Nhờ phước của tao chúng mày mới được đi mui trần đó , còn không biết hưởng thụ nữa ! _ Tôi nói , nhìn xung quanh và rồi bỗng nhiên chăm chú vào cái gương .Trong gương là một gương mặt quen thuộc nhưng tôi không thể nào nhớ ra đã gặp ở đâu . Tôi hận cái đầu của mình , có mỗi cái việc này mà không nhớ ra được . Tôi đang cố lục lọi mấy mảng kí ức đã bị tôi quên sạch sẽ từ mấy tháng trước đem khôi phục lại nhưng thật sự rất khó , nó biến mất trong đầu tôi như chưa bao giờ tồn tại vậy . Bỗng Châu kéo váy tôi , than vãn :- Váy này dài quá , hay cắt bớt đi cho nhẹ nợ ! _ Nghe Châu nói tôi mới nhớ ra câu nói " ANH DÁM , TÔI CẮT " đối với tên Huy , tự nhủ thầm sao lúc ấy mình lại mạnh miệng như vậy . Và rồi tự nhiên tỉnh ngộ hét lên :- DỪNG XE ! _ Tiếng hét như xé trời vang lên . Trúc nghe vậy quát tôi :- Mày điên sao ? Bây giờ đang đến nhà thờ đó , hay lại đổi ý muốn chạy trốn rồi hả ? Thôi , dù gì đã lên kiệu rồi thì đi hết con đường luôn đi , chứ ...- STOP ! _ Vì muốn chặn cái giọng lải nhải không ngừng của Trúc , tôi quát lên- Chuyện gì vậy ? _ Châu nhìn tôi , hỏi . Tôi chỉ vào gương , nói - Huy ! Anh muốn đưa tôi đi đâu ? _ Sở dĩ tôi hỏi thế là vì hướng mà hắn đưa tôi không phải hướng nhà thờ- Hả , Huy ? Huy nào ? _ Hai nhỏ ngây người hỏi . Huy quay lại , nói - Cậu chủ muốn gặp cô , phiền cô đi theo tôi một chuyến !

Chương 52