Đại Hạ, biên giới phía bắc. Tuyết chồng lên nhau, gió lạnh như dao cắt. Giờ phút này, mấy vạn binh sĩ mặc quân phục đứng ở trong băng tuyết, thần sắc ngưng trọng, hai mắt đỏ như máu. Dường như tất cả đều đang tích tụ lửa giận và sát khí. Đây là Bắc Dã Quân của quân bộ Đại Hạ, quanh năm trấn thủ ở nơi khổ hàn này, là đơn vị có tỷ lệ hy sinh cao nhất trong đại quân Đại Hạ. Trước mặt đám đông, có một chiếc quan tài màu đen trang trọng được phủ lên bởi quốc kỳ Đại Hạ. Một lão nhân mặc quân phục đứng trước đó, trên vai có ba ngôi sao, mặc dù nhiệt độ rất thấp nhưng ông ta không cảm thấy lạnh chút nào. Vừa mở miệng, thanh âm liền bao phủ toàn trường: “Quân bộ số 1, truy tặng nguyên đại đội trưởng đặc chủng quân dã chiến bắc cảnh, Đại tá Mạc Phàm là anh hùng chiến đấu cấp quốc gia hạng nhất, truy phong quân hàm thiếu tướng quân, cùng...!Danh hiệu liệt sĩ.” Khi ông lão nói đến bốn chữ cuối cùng, giọng nói của ông trầm xuống, rất nhiều binh sĩ trong đội hình Bắc Dã đều đã rơi nước mắt! Gió bắc…
Chương 98: 98: Tôi Muốn Giết Cô
Binh Vương Trở VềTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô ThịĐại Hạ, biên giới phía bắc. Tuyết chồng lên nhau, gió lạnh như dao cắt. Giờ phút này, mấy vạn binh sĩ mặc quân phục đứng ở trong băng tuyết, thần sắc ngưng trọng, hai mắt đỏ như máu. Dường như tất cả đều đang tích tụ lửa giận và sát khí. Đây là Bắc Dã Quân của quân bộ Đại Hạ, quanh năm trấn thủ ở nơi khổ hàn này, là đơn vị có tỷ lệ hy sinh cao nhất trong đại quân Đại Hạ. Trước mặt đám đông, có một chiếc quan tài màu đen trang trọng được phủ lên bởi quốc kỳ Đại Hạ. Một lão nhân mặc quân phục đứng trước đó, trên vai có ba ngôi sao, mặc dù nhiệt độ rất thấp nhưng ông ta không cảm thấy lạnh chút nào. Vừa mở miệng, thanh âm liền bao phủ toàn trường: “Quân bộ số 1, truy tặng nguyên đại đội trưởng đặc chủng quân dã chiến bắc cảnh, Đại tá Mạc Phàm là anh hùng chiến đấu cấp quốc gia hạng nhất, truy phong quân hàm thiếu tướng quân, cùng...!Danh hiệu liệt sĩ.” Khi ông lão nói đến bốn chữ cuối cùng, giọng nói của ông trầm xuống, rất nhiều binh sĩ trong đội hình Bắc Dã đều đã rơi nước mắt! Gió bắc… Cô gái không trả lời Eric ngay mà vén tóc ra sau, sau đó tháo dây chun đang ngậm trong miệng ra, buộc thành đuôi ngựa.“Ồ, động tác này của cô rất mê người nha!” Eric nhún vai: “Nhưng thật xin lỗi, kỳ thực ta thích đàn ông.”Không biết tại sao, sự xuất hiện của cô gái mang đến cho.Eric một cảm giác mơ hồ không thể giải thích được.Rõ ràng có thể nhìn rất rõ nét mặt của nàng, nhưng nếu nhìn kỹ lại sẽ cảm thấy có chút hư ảo khó tả.Đại khái chính là - gần ở trước mắt, nhưng lại như xa tận chân trời.Tuy nhiên, Eric lúc này không cảm thấy có gì không ổn, anh chỉ muốn nhanh chóng đuổi cô gái này đi."Hôm nay tôi còn có việc, có thể ngày mai trở lại không?" Eric dường như bất đắc dĩ nói:"Cô rất đẹp, vì vậy nếu cô lại đến vào ngày mai, tôi sẽ miễn phí cho cô một ly cà phê...!Cô nên biết, đây là ưu đãi lớn nhất của tôi rồi đó!”“Bây giờ mới chín giờ, không phải mười một giờ tối mới đóng cửa sao?” Cô gái nhìn đồng hồ, cười nói.“Tôi thừa nhận, nụ cười của cô rất đẹp, nhưng điều này cũng không đủ lý do cho cô ở lại” Eric lại nói:“Hôm nay tôi có chút việc nên phải đóng cửa sớm.Tiểu thư xin đẹp, xin hãy thông cảm!”Cô gái mỉm cười, đóng laptop lại, cất vào trong túi xách, nói:"Ta nghĩ bây giờ ngươi nhất định rất tức giận muốn ném ta ra ngoài đúng không?”“Không, tôi là một quân tử, cho dù có sốt ruột đến đâu, cũng sẽ không làm ra chuyện thô lỗ như vậy" Eric nhún vai nói: "Thưa tiểu thư, có vẻ như cô có một sự hiểu lầm sâu sắc về tôi”Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái vẫn là nụ cười mờ nhạt: "Ngươi không chỉ muốn ném ta ra ngoài, thậm chí còn muốn giết ta?”“Trời ơi! Cô đang nói nhảm cái gì vậy? Tôi muốn giết cô? Chỉ vì cô ngồi lì không chịu đi?”Eric khoa trương ôm đầu, sau đó khoát khoát tay: "Quên đi, chúng ta đừng đùa nữa, cô đi, tôi đóng cửa, được chứ?"Cô gái lắc đầu, đứng dậy: "Ta biết, ngươi cả ngày hôm nay là đang chờ người.Nhưng người mà ngươi chờ vẫn chưa tới, nên bây giờ ngươi phải đi tìm bọn họ”Nghe xong câu này, vẻ mặt Eric lập tức tràn đầy kinh ngạc.Tinh mang trong mắt cũng trong nháy mắt liền nồng đậm lên!"Cô là ai?" Eric nhíu mày hỏi! Một ý định giết người mạnh mẽ xuất hiện trong đầu hẳn."Ngươi đến từ Liên bang Hắc Ưng, làm việc tại Cục An ninh Quốc gia, thuộc tổ săn giết của Thiếu tướng Tina, lần này tới phối hợp với ngươi còn có ba tổ viên, ta nói đúng không?” Cô gái mỉm cười, đối mặt với Eric toàn thân sát khí, trong mắt cũng không có bất kỳ ý khẩn trương nào."Làm sao cô biết điều này?" Eric rõ ràng choáng váng!Hắn ở Đại Hạ ẩn núp mười năm, mặc dù trong khoảng thời gian này làm một ít nhiệm vụ, nhưng hẳn tuyệt đối không cho rằng mình có bất kỳ khả năng bại lộ nào!.harry potter fanficTrước thời điểm này, Eric đã hơn một năm không nhận được bất kỳ mệnh lệnh nào, hắn ẩn nấp rất sâu, nhưng nữ nhân trước mặtt này làm sao có thể nắm rõ thân phận chân chính của hẳn như vậy!Nguyên lực trên người Eric điên cuồng lưu chuyển, trong quán cà phê nhỏ này đã tràn ngập sát khí nồng đậm!Hăn nhìn chằm chăm vào cô gái trẻ trông chỉ hơn hai mươi tuổi: "Cô là ai? Tại sao lại biết nhiều bí mật như vậy?".
Cô gái không trả lời Eric ngay mà vén tóc ra sau, sau đó tháo dây chun đang ngậm trong miệng ra, buộc thành đuôi ngựa.
“Ồ, động tác này của cô rất mê người nha!” Eric nhún vai: “Nhưng thật xin lỗi, kỳ thực ta thích đàn ông.”
Không biết tại sao, sự xuất hiện của cô gái mang đến cho.
Eric một cảm giác mơ hồ không thể giải thích được.
Rõ ràng có thể nhìn rất rõ nét mặt của nàng, nhưng nếu nhìn kỹ lại sẽ cảm thấy có chút hư ảo khó tả.
Đại khái chính là - gần ở trước mắt, nhưng lại như xa tận chân trời.
Tuy nhiên, Eric lúc này không cảm thấy có gì không ổn, anh chỉ muốn nhanh chóng đuổi cô gái này đi.
"Hôm nay tôi còn có việc, có thể ngày mai trở lại không?" Eric dường như bất đắc dĩ nói:
"Cô rất đẹp, vì vậy nếu cô lại đến vào ngày mai, tôi sẽ miễn phí cho cô một ly cà phê...!Cô nên biết, đây là ưu đãi lớn nhất của tôi rồi đó!”
“Bây giờ mới chín giờ, không phải mười một giờ tối mới đóng cửa sao?” Cô gái nhìn đồng hồ, cười nói.
“Tôi thừa nhận, nụ cười của cô rất đẹp, nhưng điều này cũng không đủ lý do cho cô ở lại” Eric lại nói:
“Hôm nay tôi có chút việc nên phải đóng cửa sớm.
Tiểu thư xin đẹp, xin hãy thông cảm!”
Cô gái mỉm cười, đóng laptop lại, cất vào trong túi xách, nói:
"Ta nghĩ bây giờ ngươi nhất định rất tức giận muốn ném ta ra ngoài đúng không?”
“Không, tôi là một quân tử, cho dù có sốt ruột đến đâu, cũng sẽ không làm ra chuyện thô lỗ như vậy" Eric nhún vai nói: "Thưa tiểu thư, có vẻ như cô có một sự hiểu lầm sâu sắc về tôi”
Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái vẫn là nụ cười mờ nhạt: "Ngươi không chỉ muốn ném ta ra ngoài, thậm chí còn muốn giết ta?”
“Trời ơi! Cô đang nói nhảm cái gì vậy? Tôi muốn giết cô? Chỉ vì cô ngồi lì không chịu đi?”
Eric khoa trương ôm đầu, sau đó khoát khoát tay: "Quên đi, chúng ta đừng đùa nữa, cô đi, tôi đóng cửa, được chứ?"
Cô gái lắc đầu, đứng dậy: "Ta biết, ngươi cả ngày hôm nay là đang chờ người.
Nhưng người mà ngươi chờ vẫn chưa tới, nên bây giờ ngươi phải đi tìm bọn họ”
Nghe xong câu này, vẻ mặt Eric lập tức tràn đầy kinh ngạc.
Tinh mang trong mắt cũng trong nháy mắt liền nồng đậm lên!
"Cô là ai?" Eric nhíu mày hỏi! Một ý định giết người mạnh mẽ xuất hiện trong đầu hẳn.
"Ngươi đến từ Liên bang Hắc Ưng, làm việc tại Cục An ninh Quốc gia, thuộc tổ săn giết của Thiếu tướng Tina, lần này tới phối hợp với ngươi còn có ba tổ viên, ta nói đúng không?” Cô gái mỉm cười, đối mặt với Eric toàn thân sát khí, trong mắt cũng không có bất kỳ ý khẩn trương nào.
"Làm sao cô biết điều này?" Eric rõ ràng choáng váng!
Hắn ở Đại Hạ ẩn núp mười năm, mặc dù trong khoảng thời gian này làm một ít nhiệm vụ, nhưng hẳn tuyệt đối không cho rằng mình có bất kỳ khả năng bại lộ nào!.
harry potter fanfic
Trước thời điểm này, Eric đã hơn một năm không nhận được bất kỳ mệnh lệnh nào, hắn ẩn nấp rất sâu, nhưng nữ nhân trước mặtt này làm sao có thể nắm rõ thân phận chân chính của hẳn như vậy!
Nguyên lực trên người Eric điên cuồng lưu chuyển, trong quán cà phê nhỏ này đã tràn ngập sát khí nồng đậm!
Hăn nhìn chằm chăm vào cô gái trẻ trông chỉ hơn hai mươi tuổi: "Cô là ai? Tại sao lại biết nhiều bí mật như vậy?".
Binh Vương Trở VềTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô ThịĐại Hạ, biên giới phía bắc. Tuyết chồng lên nhau, gió lạnh như dao cắt. Giờ phút này, mấy vạn binh sĩ mặc quân phục đứng ở trong băng tuyết, thần sắc ngưng trọng, hai mắt đỏ như máu. Dường như tất cả đều đang tích tụ lửa giận và sát khí. Đây là Bắc Dã Quân của quân bộ Đại Hạ, quanh năm trấn thủ ở nơi khổ hàn này, là đơn vị có tỷ lệ hy sinh cao nhất trong đại quân Đại Hạ. Trước mặt đám đông, có một chiếc quan tài màu đen trang trọng được phủ lên bởi quốc kỳ Đại Hạ. Một lão nhân mặc quân phục đứng trước đó, trên vai có ba ngôi sao, mặc dù nhiệt độ rất thấp nhưng ông ta không cảm thấy lạnh chút nào. Vừa mở miệng, thanh âm liền bao phủ toàn trường: “Quân bộ số 1, truy tặng nguyên đại đội trưởng đặc chủng quân dã chiến bắc cảnh, Đại tá Mạc Phàm là anh hùng chiến đấu cấp quốc gia hạng nhất, truy phong quân hàm thiếu tướng quân, cùng...!Danh hiệu liệt sĩ.” Khi ông lão nói đến bốn chữ cuối cùng, giọng nói của ông trầm xuống, rất nhiều binh sĩ trong đội hình Bắc Dã đều đã rơi nước mắt! Gió bắc… Cô gái không trả lời Eric ngay mà vén tóc ra sau, sau đó tháo dây chun đang ngậm trong miệng ra, buộc thành đuôi ngựa.“Ồ, động tác này của cô rất mê người nha!” Eric nhún vai: “Nhưng thật xin lỗi, kỳ thực ta thích đàn ông.”Không biết tại sao, sự xuất hiện của cô gái mang đến cho.Eric một cảm giác mơ hồ không thể giải thích được.Rõ ràng có thể nhìn rất rõ nét mặt của nàng, nhưng nếu nhìn kỹ lại sẽ cảm thấy có chút hư ảo khó tả.Đại khái chính là - gần ở trước mắt, nhưng lại như xa tận chân trời.Tuy nhiên, Eric lúc này không cảm thấy có gì không ổn, anh chỉ muốn nhanh chóng đuổi cô gái này đi."Hôm nay tôi còn có việc, có thể ngày mai trở lại không?" Eric dường như bất đắc dĩ nói:"Cô rất đẹp, vì vậy nếu cô lại đến vào ngày mai, tôi sẽ miễn phí cho cô một ly cà phê...!Cô nên biết, đây là ưu đãi lớn nhất của tôi rồi đó!”“Bây giờ mới chín giờ, không phải mười một giờ tối mới đóng cửa sao?” Cô gái nhìn đồng hồ, cười nói.“Tôi thừa nhận, nụ cười của cô rất đẹp, nhưng điều này cũng không đủ lý do cho cô ở lại” Eric lại nói:“Hôm nay tôi có chút việc nên phải đóng cửa sớm.Tiểu thư xin đẹp, xin hãy thông cảm!”Cô gái mỉm cười, đóng laptop lại, cất vào trong túi xách, nói:"Ta nghĩ bây giờ ngươi nhất định rất tức giận muốn ném ta ra ngoài đúng không?”“Không, tôi là một quân tử, cho dù có sốt ruột đến đâu, cũng sẽ không làm ra chuyện thô lỗ như vậy" Eric nhún vai nói: "Thưa tiểu thư, có vẻ như cô có một sự hiểu lầm sâu sắc về tôi”Khuôn mặt xinh đẹp của cô gái vẫn là nụ cười mờ nhạt: "Ngươi không chỉ muốn ném ta ra ngoài, thậm chí còn muốn giết ta?”“Trời ơi! Cô đang nói nhảm cái gì vậy? Tôi muốn giết cô? Chỉ vì cô ngồi lì không chịu đi?”Eric khoa trương ôm đầu, sau đó khoát khoát tay: "Quên đi, chúng ta đừng đùa nữa, cô đi, tôi đóng cửa, được chứ?"Cô gái lắc đầu, đứng dậy: "Ta biết, ngươi cả ngày hôm nay là đang chờ người.Nhưng người mà ngươi chờ vẫn chưa tới, nên bây giờ ngươi phải đi tìm bọn họ”Nghe xong câu này, vẻ mặt Eric lập tức tràn đầy kinh ngạc.Tinh mang trong mắt cũng trong nháy mắt liền nồng đậm lên!"Cô là ai?" Eric nhíu mày hỏi! Một ý định giết người mạnh mẽ xuất hiện trong đầu hẳn."Ngươi đến từ Liên bang Hắc Ưng, làm việc tại Cục An ninh Quốc gia, thuộc tổ săn giết của Thiếu tướng Tina, lần này tới phối hợp với ngươi còn có ba tổ viên, ta nói đúng không?” Cô gái mỉm cười, đối mặt với Eric toàn thân sát khí, trong mắt cũng không có bất kỳ ý khẩn trương nào."Làm sao cô biết điều này?" Eric rõ ràng choáng váng!Hắn ở Đại Hạ ẩn núp mười năm, mặc dù trong khoảng thời gian này làm một ít nhiệm vụ, nhưng hẳn tuyệt đối không cho rằng mình có bất kỳ khả năng bại lộ nào!.harry potter fanficTrước thời điểm này, Eric đã hơn một năm không nhận được bất kỳ mệnh lệnh nào, hắn ẩn nấp rất sâu, nhưng nữ nhân trước mặtt này làm sao có thể nắm rõ thân phận chân chính của hẳn như vậy!Nguyên lực trên người Eric điên cuồng lưu chuyển, trong quán cà phê nhỏ này đã tràn ngập sát khí nồng đậm!Hăn nhìn chằm chăm vào cô gái trẻ trông chỉ hơn hai mươi tuổi: "Cô là ai? Tại sao lại biết nhiều bí mật như vậy?".