Đại Hạ, biên giới phía bắc. Tuyết chồng lên nhau, gió lạnh như dao cắt. Giờ phút này, mấy vạn binh sĩ mặc quân phục đứng ở trong băng tuyết, thần sắc ngưng trọng, hai mắt đỏ như máu. Dường như tất cả đều đang tích tụ lửa giận và sát khí. Đây là Bắc Dã Quân của quân bộ Đại Hạ, quanh năm trấn thủ ở nơi khổ hàn này, là đơn vị có tỷ lệ hy sinh cao nhất trong đại quân Đại Hạ. Trước mặt đám đông, có một chiếc quan tài màu đen trang trọng được phủ lên bởi quốc kỳ Đại Hạ. Một lão nhân mặc quân phục đứng trước đó, trên vai có ba ngôi sao, mặc dù nhiệt độ rất thấp nhưng ông ta không cảm thấy lạnh chút nào. Vừa mở miệng, thanh âm liền bao phủ toàn trường: “Quân bộ số 1, truy tặng nguyên đại đội trưởng đặc chủng quân dã chiến bắc cảnh, Đại tá Mạc Phàm là anh hùng chiến đấu cấp quốc gia hạng nhất, truy phong quân hàm thiếu tướng quân, cùng...!Danh hiệu liệt sĩ.” Khi ông lão nói đến bốn chữ cuối cùng, giọng nói của ông trầm xuống, rất nhiều binh sĩ trong đội hình Bắc Dã đều đã rơi nước mắt! Gió bắc…
Chương 141: 141: Thả Lỏng
Binh Vương Trở VềTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô ThịĐại Hạ, biên giới phía bắc. Tuyết chồng lên nhau, gió lạnh như dao cắt. Giờ phút này, mấy vạn binh sĩ mặc quân phục đứng ở trong băng tuyết, thần sắc ngưng trọng, hai mắt đỏ như máu. Dường như tất cả đều đang tích tụ lửa giận và sát khí. Đây là Bắc Dã Quân của quân bộ Đại Hạ, quanh năm trấn thủ ở nơi khổ hàn này, là đơn vị có tỷ lệ hy sinh cao nhất trong đại quân Đại Hạ. Trước mặt đám đông, có một chiếc quan tài màu đen trang trọng được phủ lên bởi quốc kỳ Đại Hạ. Một lão nhân mặc quân phục đứng trước đó, trên vai có ba ngôi sao, mặc dù nhiệt độ rất thấp nhưng ông ta không cảm thấy lạnh chút nào. Vừa mở miệng, thanh âm liền bao phủ toàn trường: “Quân bộ số 1, truy tặng nguyên đại đội trưởng đặc chủng quân dã chiến bắc cảnh, Đại tá Mạc Phàm là anh hùng chiến đấu cấp quốc gia hạng nhất, truy phong quân hàm thiếu tướng quân, cùng...!Danh hiệu liệt sĩ.” Khi ông lão nói đến bốn chữ cuối cùng, giọng nói của ông trầm xuống, rất nhiều binh sĩ trong đội hình Bắc Dã đều đã rơi nước mắt! Gió bắc… "Không cần tảm rửa, tôi cũng không ghét bỏ chị có mồ hôi.” Mạc Phàm läc đầu bất đắc dĩ:“Còn nữa, nếu chị đang tắm mà bị đau dữ dội, ngất đi, tôi có nên xông vào không?”Cơ Ngưng Vũ không biết nên đáp lại thế nào.Câu này của Mạc Phàm quá ái muội.Giống như đùa, lại như hỏi thật.Cô nghĩ một chút, vân là quay lưng lại, chậm rãi cởi nút áo.Một nút, hai nút..Cứ mỗi lần cởi một nút, không khí trong phòng lại yên tĩnh hơn một phần.Rốt cục, Cơ Ngưng Vũ cởi xong hết nút áo, nhẹ nhàng cởi áo ra, quần cũng kéo xuống thật sâu.Chiếc cổ mảnh khảnh và bờ vai trắng nõn bắt đầu lộ ra trước mắt Mạc Phàm.Cơ Ngưng Vũ quay người lại, nhưng hai tay vẫn không tự nhiên mà che ngực."Đừng khẩn trương như vậy, bộ dáng này của chị cũng đâu phải khỏa thân.Đi biển, áo tắm nào cũng sẽ ít hơn cái này”"Ừ.." Cơ Ngưng Vũ buông tay ra.Vải trước ngực không che được hai ngọn đồi tuyết kia, quả thực như muốn nhảy ra ngoài.Cơ Ngưng Vũ đi đến bên giường lớn, năm trên đó.Mạc Phàm dù hơi mất bình tĩnh, ánh mắt cũng chỉ đảo.qua, không có dừng lại nhiều.Sau đó lại nhìn vào mép quần của cô.Quần đã được kéo xuống thấp, lộ ra vết sẹo, Mạc.Phàm có thể nhìn vô cùng cẩn thận.Hắn vươn tay ra, lòng bàn tay dán vào bụng bằng phẳng trơn bóng tinh tế, bao phủ vết sẹo kia.Theo động tác này của Mạc Phàm, thân thể Cơ Ngưng Vũ nhẹ nhàng run lên, lại căng thẳng hơn rất nhiều"Thả lỏng"Mạc Phàm nói xong, một cỗ nguyên lực xuyên thấu qua lòng bàn tay hẳn, từ vị trí vết sẹo thẩm thấu vào trong cơ thể Cơ Ngưng Vũ!Nguyên lực này rất ôn hòa, lập tức giải tỏa thân thể căng thắng của cô.Cảm giác đau đớn bên trong vết sẹo cũng theo đó giảm bớt!Cơ Ngưng Vũ lập tức kinh ngạc, nguyên lực của Mạc Phàm vậy mà còn có thể trị thương?Trong đại bộ phận võ giả nguyên lực, nguyên lực là dùng để tăng cường thể lực, để công kích địch nhân.Cho dù có thể tự vận chuyển nguyên lực trong cơ thể để giảm đau khi bị công kích, nhưng chữa thương cho.người khác tuyệt đối là khó tin.Nhưng Cơ Ngưng Vũ lại rất chắc chắn, giờ phút này nguyên lực mà Mạc Phàm phóng ra, xác thực đang giảm bớt đau đớn trong cơ thể cô!.
"Không cần tảm rửa, tôi cũng không ghét bỏ chị có mồ hôi.” Mạc Phàm läc đầu bất đắc dĩ:
“Còn nữa, nếu chị đang tắm mà bị đau dữ dội, ngất đi, tôi có nên xông vào không?”
Cơ Ngưng Vũ không biết nên đáp lại thế nào.
Câu này của Mạc Phàm quá ái muội.
Giống như đùa, lại như hỏi thật.
Cô nghĩ một chút, vân là quay lưng lại, chậm rãi cởi nút áo.
Một nút, hai nút..
Cứ mỗi lần cởi một nút, không khí trong phòng lại yên tĩnh hơn một phần.
Rốt cục, Cơ Ngưng Vũ cởi xong hết nút áo, nhẹ nhàng cởi áo ra, quần cũng kéo xuống thật sâu.
Chiếc cổ mảnh khảnh và bờ vai trắng nõn bắt đầu lộ ra trước mắt Mạc Phàm.
Cơ Ngưng Vũ quay người lại, nhưng hai tay vẫn không tự nhiên mà che ngực.
"Đừng khẩn trương như vậy, bộ dáng này của chị cũng đâu phải khỏa thân.
Đi biển, áo tắm nào cũng sẽ ít hơn cái này”
"Ừ.." Cơ Ngưng Vũ buông tay ra.
Vải trước ngực không che được hai ngọn đồi tuyết kia, quả thực như muốn nhảy ra ngoài.
Cơ Ngưng Vũ đi đến bên giường lớn, năm trên đó.
Mạc Phàm dù hơi mất bình tĩnh, ánh mắt cũng chỉ đảo.
qua, không có dừng lại nhiều.
Sau đó lại nhìn vào mép quần của cô.
Quần đã được kéo xuống thấp, lộ ra vết sẹo, Mạc.
Phàm có thể nhìn vô cùng cẩn thận.
Hắn vươn tay ra, lòng bàn tay dán vào bụng bằng phẳng trơn bóng tinh tế, bao phủ vết sẹo kia.
Theo động tác này của Mạc Phàm, thân thể Cơ Ngưng Vũ nhẹ nhàng run lên, lại căng thẳng hơn rất nhiều
"Thả lỏng"
Mạc Phàm nói xong, một cỗ nguyên lực xuyên thấu qua lòng bàn tay hẳn, từ vị trí vết sẹo thẩm thấu vào trong cơ thể Cơ Ngưng Vũ!
Nguyên lực này rất ôn hòa, lập tức giải tỏa thân thể căng thắng của cô.
Cảm giác đau đớn bên trong vết sẹo cũng theo đó giảm bớt!
Cơ Ngưng Vũ lập tức kinh ngạc, nguyên lực của Mạc Phàm vậy mà còn có thể trị thương?
Trong đại bộ phận võ giả nguyên lực, nguyên lực là dùng để tăng cường thể lực, để công kích địch nhân.
Cho dù có thể tự vận chuyển nguyên lực trong cơ thể để giảm đau khi bị công kích, nhưng chữa thương cho.
người khác tuyệt đối là khó tin.
Nhưng Cơ Ngưng Vũ lại rất chắc chắn, giờ phút này nguyên lực mà Mạc Phàm phóng ra, xác thực đang giảm bớt đau đớn trong cơ thể cô!.
Binh Vương Trở VềTác giả: Bán Thân Cho Tư BảnTruyện Đô ThịĐại Hạ, biên giới phía bắc. Tuyết chồng lên nhau, gió lạnh như dao cắt. Giờ phút này, mấy vạn binh sĩ mặc quân phục đứng ở trong băng tuyết, thần sắc ngưng trọng, hai mắt đỏ như máu. Dường như tất cả đều đang tích tụ lửa giận và sát khí. Đây là Bắc Dã Quân của quân bộ Đại Hạ, quanh năm trấn thủ ở nơi khổ hàn này, là đơn vị có tỷ lệ hy sinh cao nhất trong đại quân Đại Hạ. Trước mặt đám đông, có một chiếc quan tài màu đen trang trọng được phủ lên bởi quốc kỳ Đại Hạ. Một lão nhân mặc quân phục đứng trước đó, trên vai có ba ngôi sao, mặc dù nhiệt độ rất thấp nhưng ông ta không cảm thấy lạnh chút nào. Vừa mở miệng, thanh âm liền bao phủ toàn trường: “Quân bộ số 1, truy tặng nguyên đại đội trưởng đặc chủng quân dã chiến bắc cảnh, Đại tá Mạc Phàm là anh hùng chiến đấu cấp quốc gia hạng nhất, truy phong quân hàm thiếu tướng quân, cùng...!Danh hiệu liệt sĩ.” Khi ông lão nói đến bốn chữ cuối cùng, giọng nói của ông trầm xuống, rất nhiều binh sĩ trong đội hình Bắc Dã đều đã rơi nước mắt! Gió bắc… "Không cần tảm rửa, tôi cũng không ghét bỏ chị có mồ hôi.” Mạc Phàm läc đầu bất đắc dĩ:“Còn nữa, nếu chị đang tắm mà bị đau dữ dội, ngất đi, tôi có nên xông vào không?”Cơ Ngưng Vũ không biết nên đáp lại thế nào.Câu này của Mạc Phàm quá ái muội.Giống như đùa, lại như hỏi thật.Cô nghĩ một chút, vân là quay lưng lại, chậm rãi cởi nút áo.Một nút, hai nút..Cứ mỗi lần cởi một nút, không khí trong phòng lại yên tĩnh hơn một phần.Rốt cục, Cơ Ngưng Vũ cởi xong hết nút áo, nhẹ nhàng cởi áo ra, quần cũng kéo xuống thật sâu.Chiếc cổ mảnh khảnh và bờ vai trắng nõn bắt đầu lộ ra trước mắt Mạc Phàm.Cơ Ngưng Vũ quay người lại, nhưng hai tay vẫn không tự nhiên mà che ngực."Đừng khẩn trương như vậy, bộ dáng này của chị cũng đâu phải khỏa thân.Đi biển, áo tắm nào cũng sẽ ít hơn cái này”"Ừ.." Cơ Ngưng Vũ buông tay ra.Vải trước ngực không che được hai ngọn đồi tuyết kia, quả thực như muốn nhảy ra ngoài.Cơ Ngưng Vũ đi đến bên giường lớn, năm trên đó.Mạc Phàm dù hơi mất bình tĩnh, ánh mắt cũng chỉ đảo.qua, không có dừng lại nhiều.Sau đó lại nhìn vào mép quần của cô.Quần đã được kéo xuống thấp, lộ ra vết sẹo, Mạc.Phàm có thể nhìn vô cùng cẩn thận.Hắn vươn tay ra, lòng bàn tay dán vào bụng bằng phẳng trơn bóng tinh tế, bao phủ vết sẹo kia.Theo động tác này của Mạc Phàm, thân thể Cơ Ngưng Vũ nhẹ nhàng run lên, lại căng thẳng hơn rất nhiều"Thả lỏng"Mạc Phàm nói xong, một cỗ nguyên lực xuyên thấu qua lòng bàn tay hẳn, từ vị trí vết sẹo thẩm thấu vào trong cơ thể Cơ Ngưng Vũ!Nguyên lực này rất ôn hòa, lập tức giải tỏa thân thể căng thắng của cô.Cảm giác đau đớn bên trong vết sẹo cũng theo đó giảm bớt!Cơ Ngưng Vũ lập tức kinh ngạc, nguyên lực của Mạc Phàm vậy mà còn có thể trị thương?Trong đại bộ phận võ giả nguyên lực, nguyên lực là dùng để tăng cường thể lực, để công kích địch nhân.Cho dù có thể tự vận chuyển nguyên lực trong cơ thể để giảm đau khi bị công kích, nhưng chữa thương cho.người khác tuyệt đối là khó tin.Nhưng Cơ Ngưng Vũ lại rất chắc chắn, giờ phút này nguyên lực mà Mạc Phàm phóng ra, xác thực đang giảm bớt đau đớn trong cơ thể cô!.