Tác giả:

Trưa ngày hôm đó, mặt trời tỏa nắng chói chang. Ánh nắng chiếu xuống dưới mặt đất, cũng chiếu xuống thân hình gầy guộc bé nhỏ của Tấm, những giọt mồ hôi trên trán thị ta vì ánh nắng mặt trời mà trở nên long lanh đến lạ. Chiếc quần đen phai màu xắn lên tận đầu gối, làn da vốn trắng trẻo vì sương gió mà trở thành nâu đen.Người ngoài nhìn vào ai lại nghĩ cô gái chân lấm tay bùn này cũng là con nhà quan cơ chứ!Tấm đứng ven ao, thọc tay xuống đất bùn bẩn hòng mò thêm con tép, con tôm nào đó. Mò được thì lại cẩn thận bỏ vào trong giỏ. Quơ tay qua nước để trôi hết bùn, thị lấy cái nón trên đầu xuống quạt cho đỡ nóng, tay trái lau đi mồ hôi trên trán. Thuận mắt, thị nhìn về phía gốc cây.Cám ngồi yên trên bờ, dựa mình vào cây nằm vừa vặn để bóng râm ôm lấy mình một chút nắng cũng không chiếu vào. Mắt thị nhìn người con gái thân hình nhỏ nhắn, chân tay lấm đầy bùn đất, lầy lội ở dưới ao. Miệng khẽ nhếch sang một bên, thị nhắm mắt để mình chìm vào giấc ngủ...Tấm lên bờ, đưa mắt nhìn vào em kế,…

Chương 45: Chương 45

Tấm Cám - Hừng ĐôngTác giả: Nthuyen1012Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng SinhTrưa ngày hôm đó, mặt trời tỏa nắng chói chang. Ánh nắng chiếu xuống dưới mặt đất, cũng chiếu xuống thân hình gầy guộc bé nhỏ của Tấm, những giọt mồ hôi trên trán thị ta vì ánh nắng mặt trời mà trở nên long lanh đến lạ. Chiếc quần đen phai màu xắn lên tận đầu gối, làn da vốn trắng trẻo vì sương gió mà trở thành nâu đen.Người ngoài nhìn vào ai lại nghĩ cô gái chân lấm tay bùn này cũng là con nhà quan cơ chứ!Tấm đứng ven ao, thọc tay xuống đất bùn bẩn hòng mò thêm con tép, con tôm nào đó. Mò được thì lại cẩn thận bỏ vào trong giỏ. Quơ tay qua nước để trôi hết bùn, thị lấy cái nón trên đầu xuống quạt cho đỡ nóng, tay trái lau đi mồ hôi trên trán. Thuận mắt, thị nhìn về phía gốc cây.Cám ngồi yên trên bờ, dựa mình vào cây nằm vừa vặn để bóng râm ôm lấy mình một chút nắng cũng không chiếu vào. Mắt thị nhìn người con gái thân hình nhỏ nhắn, chân tay lấm đầy bùn đất, lầy lội ở dưới ao. Miệng khẽ nhếch sang một bên, thị nhắm mắt để mình chìm vào giấc ngủ...Tấm lên bờ, đưa mắt nhìn vào em kế,… Tấm quả thực giữ đúng lời nói của mình, chẳng đầy nửa canh giờ sau Cám liền được thả ra khỏi ngục.Ấy vậy mà chẳng suy nghĩ lại chay đến ngay cửa cung mà đứng.Ai không biết nhìn qua lại tưởng nàng ta là kẻ mưu đồ xấu xa.Cám giữ trưa nắng lại đứng đầu không ở cửa cung suốt một thời gian dài, mệt mỏi mà ngồi sụp xuống, vừa ngồi xuống lại nhìn thấy bước chân người đi qua liền vội vã đứng dậy chạy theo."Chu Thái Y, xin đợi một chút."Chu lão Tịnh theo phản xạ đứng lại, lại vào nữ tử trước mặt."Cô nương gọi tôi sao?""Vâng, Chu thái y là tôi gọi.""Xin hỏi quý danh cô nương là gì, cô gọi tôi phải chăng có chuyện gì muốn nói?"Chu Tịnh từ tốn gặng hỏi, từ đầu đến cuối cảm thấy từ cô gái trước mặt có vẻ vô cùng gấp gáp."Riểu nữ họ Lục tên thị Đình, tiểu nữ là em thứ của Lục hoàng hậu.Hôm nay làm phiền tới Chu Thái y, quả thực tiểu nứ có điều muốn nhờ cậy, không biết ngài có thể nào cho tiểu nữ một chút thời gian?"Chu Tịnh ái ngại nhìn Cám, vuốt cằm suy nghĩ một lát, cuối cung cũng đồng ý.Hỏi han một hồi mới biết hoàng tử chết do trúng độc, ấy vậy mà thái y đám bọn họ một chút độc tố nào cũng không tìm ra, thức ăn đồ uống tất cả đều không chưa độc.Vậy ruốt cục từ đâu mà hoàng tử lại nhiễm độc?"Nếu vậy, tại sao lại nói tôi là kẻ hạ độc hoàng tử?""Thị vệ sau khi kiểm tra nghe nói tìm thấy một gói thuốc bột trong đống chăn nệm của cô.Mà gói thuốc bột đó là thạch tín.""Lý nào lại vậy.Tôi hoàn toàn không có thứ đó."Cám phẫn uất nói.Thạch tín? Thứ đó nàng kiếm đâu ra được chứ.Tại sao lại tìm thấy nó trong chăn gối của nàng ta.Rõ ràng là có kẻ khá ra tay."Nhưng mà có điều này....!quả thực kì lạ, trong thi thể của hoàng tử chỉ thấy độc thạch tín ở cổ, còn dưới bụng lại không thấy độc.Điều này đã tâu lên thánh thượng nhưng ngài vẫn ra lệnh bắt cô."Cám nhíu mày."Vậy, đã làm phiền ngài rồi Chu thái y.Thật cảm ơn đã giúp tôi."Cám nói xong liền cúi người đa tạ sau đó lững thững bỏ đi.Bên tai vẫn văng vẳng nghe thấy câu nói ban nãy của Chu thái y.Đã tâu lên hoàng thượng, vậy ắt hẳn điều này cũng đến tai chị ta.Tấm, ngày hôm nay chị tuyệt tình đến vậy..

Tấm quả thực giữ đúng lời nói của mình, chẳng đầy nửa canh giờ sau Cám liền được thả ra khỏi ngục.

Ấy vậy mà chẳng suy nghĩ lại chay đến ngay cửa cung mà đứng.

Ai không biết nhìn qua lại tưởng nàng ta là kẻ mưu đồ xấu xa.Cám giữ trưa nắng lại đứng đầu không ở cửa cung suốt một thời gian dài, mệt mỏi mà ngồi sụp xuống, vừa ngồi xuống lại nhìn thấy bước chân người đi qua liền vội vã đứng dậy chạy theo."Chu Thái Y, xin đợi một chút."Chu lão Tịnh theo phản xạ đứng lại, lại vào nữ tử trước mặt."Cô nương gọi tôi sao?""Vâng, Chu thái y là tôi gọi.""Xin hỏi quý danh cô nương là gì, cô gọi tôi phải chăng có chuyện gì muốn nói?"Chu Tịnh từ tốn gặng hỏi, từ đầu đến cuối cảm thấy từ cô gái trước mặt có vẻ vô cùng gấp gáp."Riểu nữ họ Lục tên thị Đình, tiểu nữ là em thứ của Lục hoàng hậu.

Hôm nay làm phiền tới Chu Thái y, quả thực tiểu nứ có điều muốn nhờ cậy, không biết ngài có thể nào cho tiểu nữ một chút thời gian?"Chu Tịnh ái ngại nhìn Cám, vuốt cằm suy nghĩ một lát, cuối cung cũng đồng ý.

Hỏi han một hồi mới biết hoàng tử chết do trúng độc, ấy vậy mà thái y đám bọn họ một chút độc tố nào cũng không tìm ra, thức ăn đồ uống tất cả đều không chưa độc.

Vậy ruốt cục từ đâu mà hoàng tử lại nhiễm độc?"Nếu vậy, tại sao lại nói tôi là kẻ hạ độc hoàng tử?""Thị vệ sau khi kiểm tra nghe nói tìm thấy một gói thuốc bột trong đống chăn nệm của cô.

Mà gói thuốc bột đó là thạch tín.""Lý nào lại vậy.

Tôi hoàn toàn không có thứ đó."Cám phẫn uất nói.

Thạch tín? Thứ đó nàng kiếm đâu ra được chứ.

Tại sao lại tìm thấy nó trong chăn gối của nàng ta.

Rõ ràng là có kẻ khá ra tay."Nhưng mà có điều này....!quả thực kì lạ, trong thi thể của hoàng tử chỉ thấy độc thạch tín ở cổ, còn dưới bụng lại không thấy độc.

Điều này đã tâu lên thánh thượng nhưng ngài vẫn ra lệnh bắt cô."Cám nhíu mày."Vậy, đã làm phiền ngài rồi Chu thái y.

Thật cảm ơn đã giúp tôi."Cám nói xong liền cúi người đa tạ sau đó lững thững bỏ đi.

Bên tai vẫn văng vẳng nghe thấy câu nói ban nãy của Chu thái y.

Đã tâu lên hoàng thượng, vậy ắt hẳn điều này cũng đến tai chị ta.Tấm, ngày hôm nay chị tuyệt tình đến vậy..

Tấm Cám - Hừng ĐôngTác giả: Nthuyen1012Truyện Nữ Phụ, Truyện Trọng SinhTrưa ngày hôm đó, mặt trời tỏa nắng chói chang. Ánh nắng chiếu xuống dưới mặt đất, cũng chiếu xuống thân hình gầy guộc bé nhỏ của Tấm, những giọt mồ hôi trên trán thị ta vì ánh nắng mặt trời mà trở nên long lanh đến lạ. Chiếc quần đen phai màu xắn lên tận đầu gối, làn da vốn trắng trẻo vì sương gió mà trở thành nâu đen.Người ngoài nhìn vào ai lại nghĩ cô gái chân lấm tay bùn này cũng là con nhà quan cơ chứ!Tấm đứng ven ao, thọc tay xuống đất bùn bẩn hòng mò thêm con tép, con tôm nào đó. Mò được thì lại cẩn thận bỏ vào trong giỏ. Quơ tay qua nước để trôi hết bùn, thị lấy cái nón trên đầu xuống quạt cho đỡ nóng, tay trái lau đi mồ hôi trên trán. Thuận mắt, thị nhìn về phía gốc cây.Cám ngồi yên trên bờ, dựa mình vào cây nằm vừa vặn để bóng râm ôm lấy mình một chút nắng cũng không chiếu vào. Mắt thị nhìn người con gái thân hình nhỏ nhắn, chân tay lấm đầy bùn đất, lầy lội ở dưới ao. Miệng khẽ nhếch sang một bên, thị nhắm mắt để mình chìm vào giấc ngủ...Tấm lên bờ, đưa mắt nhìn vào em kế,… Tấm quả thực giữ đúng lời nói của mình, chẳng đầy nửa canh giờ sau Cám liền được thả ra khỏi ngục.Ấy vậy mà chẳng suy nghĩ lại chay đến ngay cửa cung mà đứng.Ai không biết nhìn qua lại tưởng nàng ta là kẻ mưu đồ xấu xa.Cám giữ trưa nắng lại đứng đầu không ở cửa cung suốt một thời gian dài, mệt mỏi mà ngồi sụp xuống, vừa ngồi xuống lại nhìn thấy bước chân người đi qua liền vội vã đứng dậy chạy theo."Chu Thái Y, xin đợi một chút."Chu lão Tịnh theo phản xạ đứng lại, lại vào nữ tử trước mặt."Cô nương gọi tôi sao?""Vâng, Chu thái y là tôi gọi.""Xin hỏi quý danh cô nương là gì, cô gọi tôi phải chăng có chuyện gì muốn nói?"Chu Tịnh từ tốn gặng hỏi, từ đầu đến cuối cảm thấy từ cô gái trước mặt có vẻ vô cùng gấp gáp."Riểu nữ họ Lục tên thị Đình, tiểu nữ là em thứ của Lục hoàng hậu.Hôm nay làm phiền tới Chu Thái y, quả thực tiểu nứ có điều muốn nhờ cậy, không biết ngài có thể nào cho tiểu nữ một chút thời gian?"Chu Tịnh ái ngại nhìn Cám, vuốt cằm suy nghĩ một lát, cuối cung cũng đồng ý.Hỏi han một hồi mới biết hoàng tử chết do trúng độc, ấy vậy mà thái y đám bọn họ một chút độc tố nào cũng không tìm ra, thức ăn đồ uống tất cả đều không chưa độc.Vậy ruốt cục từ đâu mà hoàng tử lại nhiễm độc?"Nếu vậy, tại sao lại nói tôi là kẻ hạ độc hoàng tử?""Thị vệ sau khi kiểm tra nghe nói tìm thấy một gói thuốc bột trong đống chăn nệm của cô.Mà gói thuốc bột đó là thạch tín.""Lý nào lại vậy.Tôi hoàn toàn không có thứ đó."Cám phẫn uất nói.Thạch tín? Thứ đó nàng kiếm đâu ra được chứ.Tại sao lại tìm thấy nó trong chăn gối của nàng ta.Rõ ràng là có kẻ khá ra tay."Nhưng mà có điều này....!quả thực kì lạ, trong thi thể của hoàng tử chỉ thấy độc thạch tín ở cổ, còn dưới bụng lại không thấy độc.Điều này đã tâu lên thánh thượng nhưng ngài vẫn ra lệnh bắt cô."Cám nhíu mày."Vậy, đã làm phiền ngài rồi Chu thái y.Thật cảm ơn đã giúp tôi."Cám nói xong liền cúi người đa tạ sau đó lững thững bỏ đi.Bên tai vẫn văng vẳng nghe thấy câu nói ban nãy của Chu thái y.Đã tâu lên hoàng thượng, vậy ắt hẳn điều này cũng đến tai chị ta.Tấm, ngày hôm nay chị tuyệt tình đến vậy..

Chương 45: Chương 45