*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Những năm cuối triều Ngô, hoàng đế ngu dốt, gian thần lộng hành, quan lại th*m nh*ng. Lúc này, trời còn giáng thêm đại họa, trước có nạn châu chấu càn quấy, sau có nạn lũ lụt hoành hành, chẳng thể thu hoạch nổi một hạt hoa màu. Dân chúng lầm than cơ cực, đói chết vô số, thậm chí còn dễ dàng bỏ mạng chỉ bởi một miếng ăn, cuộc sống bi thảm vô cùng. Vì thế, quần hùng trong thiên hạ sôi nổi khởi nghĩa, trong đó có thực lực nhất là gia tộc Mẫn thị. Mẫn thị là gia tộc thuộc tầng lớp trí thức, tộc chủ là Mẫn Quang, tự Công Nghĩa – một người có chí lớn lại biết suy tính sâu xa, nhìn thấy triều Ngô đã đến bờ vực suy tàn, liền dùng hết gia sản để chiêu binh mãi mã, tự phong làm tướng quân. Bởi vì gia tộc Mẫn thị là người đất Tấn, nên mọi người thường gọi là quân Tấn. Lúc đầu, quân Tấn tiến công đến đâu, thắng thế như chẻ tre đến đó, liên tục công phá được mấy thành trì.…
Tác giả: