“Bảo Bảo! Mau chạy đi! Nhanh xé nát da nàng ta ra rồi cắn đứt tay chân của nàng ta!” Ở đấu trường thú có một nhóm thiếu niên và thiếu nữ ăn mặc lộng lẫy ngồi trên những chiếc ghế trên đài cao, bọn họ phấn khích nhìn chăm chú xuống quảng trường phía trước mặt. Có mấy Hỏa Minh Cẩu hung tàn đang vây quanh một thiếu nữ đầy máu. Thiếu nữ chạy thục mạng về phía trước, Hỏa Minh Cẩu hừng hực đuổi theo chộp lấy bả vai nàng rồi ngoạm lấy một miếng thịt lớn. Thiếu nữ nghiến chặt răng, nàng chịu đựng nỗi đau đớn như chết đi này mà không nói lời nào. Nàng ngẩng đầu lên, toàn bộ khuôn mặt của nàng đã nhuộm đầy máu tươi ướt đẫm, đôi mắt của nàng quét qua từng khuôn mặt của những người có mặt ở đó. Mỗi ngày nàng đều bị những người này hành hạ, đời này nàng sẽ không bao giờ quên, đợi đến khi nàng tìm được đường thoát ra khỏi nơi địa ngục này thì chắc chắn nàng sẽ khiến họ phải trả cái giá đắt gấp ngàn lần như thế nữa. “Ha ha ha ha!” Chủ nhân của Hỏa Minh Cẩu là một thiếu nữ mười tám tuổi tên là Bạch…

Truyện chữ