Huyện Trường Lăng. Đây là một thành nhỏ tương đối phồn hoa, xung quanh là non xanh nước biết, Y Cốc nổi tiếng cũng ở trong sơn cốc gần đây. Thường xuyên có người không ngại đường xa tới đây tìm thầy chữa bệnh, chỉ vì tìm kiếm một hy vọng sống. Buổi sáng, ánh nắng gay gắt, khắp trời đất nóng như lò nung, người ngựa lui tới đều chảy mồ hôi như mưa. Có người nông dân khiêng gánh, khua xe bò, có thương đội đi làm ăn buôn bán, cũng có võ giả đeo đao đeo kiếm.. Mà ở gần cửa thành phía nam, không ngờ nơi đó lại có một tòa nhà hai tầng màu trắng không phù hợp với hoàn cảnh nơi đây. Trên cổng ngôi nhà màu trắng có ghi bốn chữ Khách sạn Tiên Viên. Trong sảnh của khách sạn. Phong Nguyên Ninh đang ngồi thở ngắn than dài ở sau quầy, cô xuyên qua lớp cửa kính của khách sạn nhìn ra bên ngoài, từ tối hôm qua đến bây giờ chưa có một vị khách nào bước vào quán, không có một ai! Rõ ràng địa điểm cô chọn có lưu lượng người khác lớn, ở bên cạnh ngã tư đường của huyện thành, nhưng lại không có ai dám bước…
Tác giả: