Editor: Trâmcute Beta: Trâmkute:33 Vào giờ ngọ. Mặt trời chiếu qua đỉnh đầu, ánh nắng tựa hồ muốn hòa tan vào cơ thể. Ngôn Trăn cầm quạt hương bồ che l*n đ*nh đầu, ngồi trên xe ngựa ba bánh để đưa cơm hộp. Phần cơm hộp này là của đoàn phim, đường đến đoàn phim xa xôi, phải đi qua con đường gập ghềnh dễ xóc nảy mới đến được nơi đó. Ngôn Trăn một đường đi đến, mồ hôi đầy đầu. Sau lưng bị mồ hôi làm ướt đẫm, cùng hình tượng lúc quay phim không giống nhau, bảo vệ đề ra nhiều nghi vấn để hỏi cô, khoảng một giờ sau mới bằng lòng để người tiến vào Con đường bên trong rất hẹp, xe ngựa ba bánh vốn không thể vào được. Cô nhảy xuống xe đi tới, mới vừa đi được hai bước, lại cảm giác có người nhào tới. Ngôn Trăn vội vàng tránh ra. Người nọ vồ hụt, nhưng cũng không nhụt chí, chuyển sang bắt lấy tay áo Ngôn Trăn. Ngôn Trăn theo bản năng hất ra. Không nghĩ tới người nọ chợt than thở khóc lóc, lớn tiếng dò hỏi: " Con của tôi đâu? Con của tôi đâu?" Ngôn Trăn mặt mộng bức, nhìn chằm chằm người nọ. Nước…

Truyện chữ