Tác giả:

-…: “Tên khốn đứng lại đó!…” -…: “Mau… mau đổi theo, nhanh lên. Phải bắt được tên bác sĩ quèn đó cho tao!.” -…: :Đứng lại tên ngu xuẩn. mẹ nó mau lên.” Một đám người đang rượt đuổi theo một người về phía bìa rừng. Và rồi tất cả điều dừng tại một mép vực thẳm sâu hút. -…: “Chạy đi, có giỏi thì chạy nữa xem nào. Tên bác sĩ ngu như mày thì chỉ có chết mới khôn ra được” Người đàn ông cầm đầu cười mang rợn, hắn cùng đám thuộc hạ điều có trang bị hàng nóng trên tay hướng về phía Bạch Tử Khiêm, những tiếng kim loại và chạm và các viên đá dưới chân, chúng tiến vài bước anh lại lùi vài bước, đến khi chân anh chạm mép vực thì những hòn đá vô tình rơi xuống vực làm mất dạng. Anh thở gấp mồ hôi đổ như tắm ướt hết cả chiếc áo, có vẻ anh chạy cũng khá lâu, nhìn vào tình thế hiện tại anh không còn đủ sức chống lại, ý thức lóe lên anh không nói không rằng nhếch mép cười thách thức quay người lau nhanh xuống vực. Ở một diễn cảnh khác nhóm người của tên Bạch Gia Khanh vây quanh một dân nữ, chúng có…

Truyện chữ