Vào một hôm trời đỗ mưa như trút nước, sấm đánh như gõ trống trên đầu. Nhiều người vội vàng tìm chỗ trú. Ở đó có một người đàn ông trung niên khoảng 39 tuổi vừa chạy vào 1 trạm xe bus để trú mưa. Vừa vào đến nơi ông lập tức chửi thề: “ Mẹ nó được được hôm chiều rảnh, đang định đi nhậu ” Nói đoạn hắn phủi quần áo ngồi xuống chờ hết mưa, vừa ngồi đợi hắn vừa nghêu ngao hát: “ Đừng làm rơi thêm, thêm, thêm nhiều giọt lệ Còn đây bao câu ca anh tặng em! ” Trong khi chờ hết mưa thì Vương suy nghĩ về cuộc đời mình. Hắn là 1 nhân viên văn phòng làm công ăn lương sáng đi làm tối về sục c-c, hắn là dân FA sống 1 mình ít người biết tới từ khi người thân hắn mất hết. Hắn sống 1 mình cô độc trong căn nhà cấp 4 và giờ đã 39 tuổi nhưng hắn không 1 mảnh tình vắt vai. Mà cũng phải thôi 1 người đàn ông tương lai tăm tối như hắn thì ai thích… Bípppp …. Đang trong mạch suy nghĩ thì hắn giật mình nghe tiếng còi xe bus. Vương nhìn lên trời thấy cũng tạnh mưa nên định đi về. Anh ta bước một cách vô định về…

Truyện chữ