Trần Tiếu Tiếu cầm chặt con dao phay trên tay, trong lòng đang do dự không biết có nên dơ con dao lên trực tiếp chặt xú nam nhân không biết xấu hổ trước mặt cô hay không. Cái dạng cẩu miêu ở đâu đến ngay cả Trần gia cô nãi nãi cô đây mà cũng muốn bắt nạt? Thấy hổ không gầm liền tưởng cô là mèo bệnh àNgười đàn ông đối diện làm sao biết trong lòng cô đang nghĩ gì, đôi mắt của gã không ngừng đảo qua đảo lại trên người cô càng nhìn gã lại càng cảm thấy ngứa ngáy trong lòngNữ nhân trước mặt này thật xứng đáng với danh hiệu nàng dâu xinh đẹp nhất trong mười dặm quanh thônNhìn cái dáng người này xem, yểu điệu lả lướt, eo thì thon trước lồi sau chưa cần nhìn khuôn mặt chỉ với dáng người này thôi cũng không biết khiến bao nhiêu người đàn ông mơ ước được vuốt veLại nhìn lên khuôn mặt này, trắng nõn hồng hào mỏng manh trớn bóng hệt như trứng gà luộc chín được bóc vỏ, nếu sờ một cái thì không biết thoải mái đến nhường nàoĐôi mắt to ngấn nước hàng lông mi cong vút nhấp nháy liên tục như chiếc quạt…
Chương 7: 7: Hệ Thống 2
Thập Niên 50 Nuôi ConTác giả: Trường Bạch Sơn TuyếtTruyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Trọng SinhTrần Tiếu Tiếu cầm chặt con dao phay trên tay, trong lòng đang do dự không biết có nên dơ con dao lên trực tiếp chặt xú nam nhân không biết xấu hổ trước mặt cô hay không. Cái dạng cẩu miêu ở đâu đến ngay cả Trần gia cô nãi nãi cô đây mà cũng muốn bắt nạt? Thấy hổ không gầm liền tưởng cô là mèo bệnh àNgười đàn ông đối diện làm sao biết trong lòng cô đang nghĩ gì, đôi mắt của gã không ngừng đảo qua đảo lại trên người cô càng nhìn gã lại càng cảm thấy ngứa ngáy trong lòngNữ nhân trước mặt này thật xứng đáng với danh hiệu nàng dâu xinh đẹp nhất trong mười dặm quanh thônNhìn cái dáng người này xem, yểu điệu lả lướt, eo thì thon trước lồi sau chưa cần nhìn khuôn mặt chỉ với dáng người này thôi cũng không biết khiến bao nhiêu người đàn ông mơ ước được vuốt veLại nhìn lên khuôn mặt này, trắng nõn hồng hào mỏng manh trớn bóng hệt như trứng gà luộc chín được bóc vỏ, nếu sờ một cái thì không biết thoải mái đến nhường nàoĐôi mắt to ngấn nước hàng lông mi cong vút nhấp nháy liên tục như chiếc quạt… Xảo Liên nhìn mấy trái hồng cô nương trước mắt trong giỏ ước chừng khoảng hai cân hai đứa bé chưa đến bốn tuổi mà đã có thể hái được nhiều như vậy là rất tốt rồiLời khen ngợi của mẹ khiến hai đứa bé phấn chấn hẳn lên: “ Mẹ ơi, bữa tối con có thể ăn đùi gà được không”Tiểu Gia Khang nhớ tới lời hứa của mẹ nhất thời không kiềm được mà nuốt nước miếng trên mặt lộ ra biểu tình tham ăn“ Mẹ đã nói nếu chúng con có thể hái nhiều quả hồng cô nương mẹ liền cho chúng con ăn đùi gà”Nghe thấy con trai nói như vậy Xảo Liên bật cười cúi xuống nhìn bộ dạng thèm ăn của thằng bé thì đưa tay vuốt mặt nó“ Được, tối nay nhất định cho con ăn đùi gà hai đứa vào nhà trước, mẹ đi hâm lại cơm, sau khi ăn cơm xong nếu hai đứa tiếp tục đi hái thêm một ít hồng cô nương hoặc hạt dẻ đem về thì buổi tối mẹ chắc chắn sẽ làm đùi gà cho hai đứa ăn”Hai đứa bé nghe buổi tối thật sự có đùi gà để ăn liền rất vui mừng dắt tay nhau đi vào nhàGiai Viện lấy ra con tôm lúc nãy chị Hồ cho đưa cho Gia Khang hai đứa mỗi đứa cắn một miếng vừa cười vừa ănỞ phòng ngoài, Xảo Liên vội vàng cắt nốt chỗ rau củ đang còn dang dở ở trên bếp, vừa rồi cô đang thái rau thì Khương Đức Toàn mò đến kiếm chuyệnSau khi cắt rau củ xong, cô lấy một ít củi cho vào lò, sau đó nhấc nắp nồi lên gắp bánh ngô trong nồi raLúc này lửa dưới đáy nồi cũng bốc lên cô vội vàng đảo nồi cho ít dầu ăn vào sau đó cho cả rau cũ đã cắt xong vào, xào vài lần thêm nước rồi hầm nhừMột lúc sau đồ ăn đã được nấu xong, cả bánh bột ngô đểu được mang vào trong gian chính để trên bàn, đây là bữa ăn trưa của gia đình côNhững năm gần đây cuộc sống của mọi người đểu không tốt lắm huống chi nhà họ Khúc sau khi làm đám cho hai vợ chồng già thì trong nhà cũng đã hết tiềnĐến bây giờ vẫn còn một ít bánh ngô để ăn không bị đói đã là tốt lắm rồi: “ Ăn tạm như vậy đi a, đợi đến khi thu hoạch được lúc mẹ sẽ làm một phần cơm thật to cho mấy đứa ăn”Xảo Liền nhìn bữa trưa đơn giản trên bàn thì bất đắc dĩ nóiHai đứa bé cũng không ghét bỏ mặc dù là chỉ có bánh ngô nhưng so vớ trước kia trộn cám cùng rau rừng thì đã tốt lắm rồiCái gì ăn cũng được hai đứa bé này rất hiểu chuyện, thêm việc đang đói bụng mỗi đứa cầm một cái bánh bột ngô lên ăn“ Mẹ, bánh bột ngô này thơm quá, ngon hơn với trước kia, ăn ngon lắm ạ mẹ ăn đi”Gia Khang gặm bánh bột ngô với vẻ mặt thoã mãn không thể không nói nhìn rất đáng yêuBa mẹ con ăn cơm trưa xong vốn dĩ Xảo Liên muốn hai đứa bé vào ngủ một giấc rồi mới đi ra ngoàiNhưng cả Gia Khang và Giai Viện đều nghĩ đến việc ăn đùi gà vào buổi tối làm sao mà chúng nó có thể đi ngủ được, hai đứa đem trái hồng cô nương trong giỏ để ra ngoài sau đó cầm giỏ đi ra ngoài để hái tiếp hồng cô nươngHai đứa bé đi ra ngoài Xảo Liên liền vội vàng thu dọn mấy trái hồng cô nương mà bọn trẻ để trên đất rồi tiến vào nhà kho, tiếp đó hướng mắt nhìn về túi hạt dẻ dưới đất cô không khỏi xoa nhẹ mi tâmMột giọng nói quen thuộc vang lên: “ Xin chào, cửa hàng hệ thống hoán đổi xin được phép phục vụ, xin hỏi ngài cần gì”Một màn hình lớn xuất hiện trong đầu của Xảo Liên màn hình giao diện giống như trang chủ của một trò chơi, chỉ khác là mấy cái này không dùng nút để nhấnMà cô dùng ý thức để đi vào, cô tiến vào điểm mở bán hàng hoá, sau đó nhập dòng chữ “hồng cô nương chính tông ở vùng Đông Bắc“ vào hộp thoại“ Hồng cô nương 5 điểm tích phân một cân, trước mắt có tổng mười cân hồng cô nương có thể đổi được 50 điểm tích phân”Giọng nói máy móc của hệ thống vang lên bên tai cô, khung chát trước mắt nhanh chóng biến thành đồng ý bán và không bánXảo Liên điều khiến ý thức trực tiếp nhấp vào” Đồng ý bán” sau đó hệ thống nhắc nhở cô đã thu được năm mươi điểm tích phânSau đó Xảo Liên cũng sử dụng phương pháp tương tự để đổ túi hạt dẻ kia thành điểm tích phânMột cân hạt dẻ có thể đổi được bảy điểm tích phân, túi hạt dẻ kia không hề nhẹ tổng hết 20 mươi cân đổi được một trăm bốn mươi điểm tích phânSau khi hàng hoá được bán xong cô cũng không thoát ra ngay mà tiến đến giao diện nhập những thứ cô muốn muaMười hai điểm tích phân đổi được một cân bột ngô, mười lăm điểm tích phân đổi được một cân bột mì, hai mươi điểm tích phân thì được một cân thịt heo, ba mươi điểm thì đổi được một thùng dầu nhỏLại thêm cả một hộp mười cái đùi gà ăn vặt mười lăm điểm tích phân, hôm nay kiếm được tích phân đã dùng hết một nữaCái hệ thống này cũng có chút thú vị giá cả mua đồ vật là dựa vào thời đại của Trần Tiếu Tiếu mà định mức.
Xảo Liên nhìn mấy trái hồng cô nương trước mắt trong giỏ ước chừng khoảng hai cân hai đứa bé chưa đến bốn tuổi mà đã có thể hái được nhiều như vậy là rất tốt rồiLời khen ngợi của mẹ khiến hai đứa bé phấn chấn hẳn lên: “ Mẹ ơi, bữa tối con có thể ăn đùi gà được không”Tiểu Gia Khang nhớ tới lời hứa của mẹ nhất thời không kiềm được mà nuốt nước miếng trên mặt lộ ra biểu tình tham ăn“ Mẹ đã nói nếu chúng con có thể hái nhiều quả hồng cô nương mẹ liền cho chúng con ăn đùi gà”Nghe thấy con trai nói như vậy Xảo Liên bật cười cúi xuống nhìn bộ dạng thèm ăn của thằng bé thì đưa tay vuốt mặt nó“ Được, tối nay nhất định cho con ăn đùi gà hai đứa vào nhà trước, mẹ đi hâm lại cơm, sau khi ăn cơm xong nếu hai đứa tiếp tục đi hái thêm một ít hồng cô nương hoặc hạt dẻ đem về thì buổi tối mẹ chắc chắn sẽ làm đùi gà cho hai đứa ăn”Hai đứa bé nghe buổi tối thật sự có đùi gà để ăn liền rất vui mừng dắt tay nhau đi vào nhàGiai Viện lấy ra con tôm lúc nãy chị Hồ cho đưa cho Gia Khang hai đứa mỗi đứa cắn một miếng vừa cười vừa ănỞ phòng ngoài, Xảo Liên vội vàng cắt nốt chỗ rau củ đang còn dang dở ở trên bếp, vừa rồi cô đang thái rau thì Khương Đức Toàn mò đến kiếm chuyệnSau khi cắt rau củ xong, cô lấy một ít củi cho vào lò, sau đó nhấc nắp nồi lên gắp bánh ngô trong nồi raLúc này lửa dưới đáy nồi cũng bốc lên cô vội vàng đảo nồi cho ít dầu ăn vào sau đó cho cả rau cũ đã cắt xong vào, xào vài lần thêm nước rồi hầm nhừMột lúc sau đồ ăn đã được nấu xong, cả bánh bột ngô đểu được mang vào trong gian chính để trên bàn, đây là bữa ăn trưa của gia đình côNhững năm gần đây cuộc sống của mọi người đểu không tốt lắm huống chi nhà họ Khúc sau khi làm đám cho hai vợ chồng già thì trong nhà cũng đã hết tiềnĐến bây giờ vẫn còn một ít bánh ngô để ăn không bị đói đã là tốt lắm rồi: “ Ăn tạm như vậy đi a, đợi đến khi thu hoạch được lúc mẹ sẽ làm một phần cơm thật to cho mấy đứa ăn”Xảo Liền nhìn bữa trưa đơn giản trên bàn thì bất đắc dĩ nóiHai đứa bé cũng không ghét bỏ mặc dù là chỉ có bánh ngô nhưng so vớ trước kia trộn cám cùng rau rừng thì đã tốt lắm rồiCái gì ăn cũng được hai đứa bé này rất hiểu chuyện, thêm việc đang đói bụng mỗi đứa cầm một cái bánh bột ngô lên ăn“ Mẹ, bánh bột ngô này thơm quá, ngon hơn với trước kia, ăn ngon lắm ạ mẹ ăn đi”Gia Khang gặm bánh bột ngô với vẻ mặt thoã mãn không thể không nói nhìn rất đáng yêuBa mẹ con ăn cơm trưa xong vốn dĩ Xảo Liên muốn hai đứa bé vào ngủ một giấc rồi mới đi ra ngoàiNhưng cả Gia Khang và Giai Viện đều nghĩ đến việc ăn đùi gà vào buổi tối làm sao mà chúng nó có thể đi ngủ được, hai đứa đem trái hồng cô nương trong giỏ để ra ngoài sau đó cầm giỏ đi ra ngoài để hái tiếp hồng cô nươngHai đứa bé đi ra ngoài Xảo Liên liền vội vàng thu dọn mấy trái hồng cô nương mà bọn trẻ để trên đất rồi tiến vào nhà kho, tiếp đó hướng mắt nhìn về túi hạt dẻ dưới đất cô không khỏi xoa nhẹ mi tâmMột giọng nói quen thuộc vang lên: “ Xin chào, cửa hàng hệ thống hoán đổi xin được phép phục vụ, xin hỏi ngài cần gì”Một màn hình lớn xuất hiện trong đầu của Xảo Liên màn hình giao diện giống như trang chủ của một trò chơi, chỉ khác là mấy cái này không dùng nút để nhấnMà cô dùng ý thức để đi vào, cô tiến vào điểm mở bán hàng hoá, sau đó nhập dòng chữ “hồng cô nương chính tông ở vùng Đông Bắc“ vào hộp thoại“ Hồng cô nương 5 điểm tích phân một cân, trước mắt có tổng mười cân hồng cô nương có thể đổi được 50 điểm tích phân”Giọng nói máy móc của hệ thống vang lên bên tai cô, khung chát trước mắt nhanh chóng biến thành đồng ý bán và không bánXảo Liên điều khiến ý thức trực tiếp nhấp vào” Đồng ý bán” sau đó hệ thống nhắc nhở cô đã thu được năm mươi điểm tích phânSau đó Xảo Liên cũng sử dụng phương pháp tương tự để đổ túi hạt dẻ kia thành điểm tích phânMột cân hạt dẻ có thể đổi được bảy điểm tích phân, túi hạt dẻ kia không hề nhẹ tổng hết 20 mươi cân đổi được một trăm bốn mươi điểm tích phânSau khi hàng hoá được bán xong cô cũng không thoát ra ngay mà tiến đến giao diện nhập những thứ cô muốn muaMười hai điểm tích phân đổi được một cân bột ngô, mười lăm điểm tích phân đổi được một cân bột mì, hai mươi điểm tích phân thì được một cân thịt heo, ba mươi điểm thì đổi được một thùng dầu nhỏLại thêm cả một hộp mười cái đùi gà ăn vặt mười lăm điểm tích phân, hôm nay kiếm được tích phân đã dùng hết một nữaCái hệ thống này cũng có chút thú vị giá cả mua đồ vật là dựa vào thời đại của Trần Tiếu Tiếu mà định mức.
Thập Niên 50 Nuôi ConTác giả: Trường Bạch Sơn TuyếtTruyện Điền Văn, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Trọng SinhTrần Tiếu Tiếu cầm chặt con dao phay trên tay, trong lòng đang do dự không biết có nên dơ con dao lên trực tiếp chặt xú nam nhân không biết xấu hổ trước mặt cô hay không. Cái dạng cẩu miêu ở đâu đến ngay cả Trần gia cô nãi nãi cô đây mà cũng muốn bắt nạt? Thấy hổ không gầm liền tưởng cô là mèo bệnh àNgười đàn ông đối diện làm sao biết trong lòng cô đang nghĩ gì, đôi mắt của gã không ngừng đảo qua đảo lại trên người cô càng nhìn gã lại càng cảm thấy ngứa ngáy trong lòngNữ nhân trước mặt này thật xứng đáng với danh hiệu nàng dâu xinh đẹp nhất trong mười dặm quanh thônNhìn cái dáng người này xem, yểu điệu lả lướt, eo thì thon trước lồi sau chưa cần nhìn khuôn mặt chỉ với dáng người này thôi cũng không biết khiến bao nhiêu người đàn ông mơ ước được vuốt veLại nhìn lên khuôn mặt này, trắng nõn hồng hào mỏng manh trớn bóng hệt như trứng gà luộc chín được bóc vỏ, nếu sờ một cái thì không biết thoải mái đến nhường nàoĐôi mắt to ngấn nước hàng lông mi cong vút nhấp nháy liên tục như chiếc quạt… Xảo Liên nhìn mấy trái hồng cô nương trước mắt trong giỏ ước chừng khoảng hai cân hai đứa bé chưa đến bốn tuổi mà đã có thể hái được nhiều như vậy là rất tốt rồiLời khen ngợi của mẹ khiến hai đứa bé phấn chấn hẳn lên: “ Mẹ ơi, bữa tối con có thể ăn đùi gà được không”Tiểu Gia Khang nhớ tới lời hứa của mẹ nhất thời không kiềm được mà nuốt nước miếng trên mặt lộ ra biểu tình tham ăn“ Mẹ đã nói nếu chúng con có thể hái nhiều quả hồng cô nương mẹ liền cho chúng con ăn đùi gà”Nghe thấy con trai nói như vậy Xảo Liên bật cười cúi xuống nhìn bộ dạng thèm ăn của thằng bé thì đưa tay vuốt mặt nó“ Được, tối nay nhất định cho con ăn đùi gà hai đứa vào nhà trước, mẹ đi hâm lại cơm, sau khi ăn cơm xong nếu hai đứa tiếp tục đi hái thêm một ít hồng cô nương hoặc hạt dẻ đem về thì buổi tối mẹ chắc chắn sẽ làm đùi gà cho hai đứa ăn”Hai đứa bé nghe buổi tối thật sự có đùi gà để ăn liền rất vui mừng dắt tay nhau đi vào nhàGiai Viện lấy ra con tôm lúc nãy chị Hồ cho đưa cho Gia Khang hai đứa mỗi đứa cắn một miếng vừa cười vừa ănỞ phòng ngoài, Xảo Liên vội vàng cắt nốt chỗ rau củ đang còn dang dở ở trên bếp, vừa rồi cô đang thái rau thì Khương Đức Toàn mò đến kiếm chuyệnSau khi cắt rau củ xong, cô lấy một ít củi cho vào lò, sau đó nhấc nắp nồi lên gắp bánh ngô trong nồi raLúc này lửa dưới đáy nồi cũng bốc lên cô vội vàng đảo nồi cho ít dầu ăn vào sau đó cho cả rau cũ đã cắt xong vào, xào vài lần thêm nước rồi hầm nhừMột lúc sau đồ ăn đã được nấu xong, cả bánh bột ngô đểu được mang vào trong gian chính để trên bàn, đây là bữa ăn trưa của gia đình côNhững năm gần đây cuộc sống của mọi người đểu không tốt lắm huống chi nhà họ Khúc sau khi làm đám cho hai vợ chồng già thì trong nhà cũng đã hết tiềnĐến bây giờ vẫn còn một ít bánh ngô để ăn không bị đói đã là tốt lắm rồi: “ Ăn tạm như vậy đi a, đợi đến khi thu hoạch được lúc mẹ sẽ làm một phần cơm thật to cho mấy đứa ăn”Xảo Liền nhìn bữa trưa đơn giản trên bàn thì bất đắc dĩ nóiHai đứa bé cũng không ghét bỏ mặc dù là chỉ có bánh ngô nhưng so vớ trước kia trộn cám cùng rau rừng thì đã tốt lắm rồiCái gì ăn cũng được hai đứa bé này rất hiểu chuyện, thêm việc đang đói bụng mỗi đứa cầm một cái bánh bột ngô lên ăn“ Mẹ, bánh bột ngô này thơm quá, ngon hơn với trước kia, ăn ngon lắm ạ mẹ ăn đi”Gia Khang gặm bánh bột ngô với vẻ mặt thoã mãn không thể không nói nhìn rất đáng yêuBa mẹ con ăn cơm trưa xong vốn dĩ Xảo Liên muốn hai đứa bé vào ngủ một giấc rồi mới đi ra ngoàiNhưng cả Gia Khang và Giai Viện đều nghĩ đến việc ăn đùi gà vào buổi tối làm sao mà chúng nó có thể đi ngủ được, hai đứa đem trái hồng cô nương trong giỏ để ra ngoài sau đó cầm giỏ đi ra ngoài để hái tiếp hồng cô nươngHai đứa bé đi ra ngoài Xảo Liên liền vội vàng thu dọn mấy trái hồng cô nương mà bọn trẻ để trên đất rồi tiến vào nhà kho, tiếp đó hướng mắt nhìn về túi hạt dẻ dưới đất cô không khỏi xoa nhẹ mi tâmMột giọng nói quen thuộc vang lên: “ Xin chào, cửa hàng hệ thống hoán đổi xin được phép phục vụ, xin hỏi ngài cần gì”Một màn hình lớn xuất hiện trong đầu của Xảo Liên màn hình giao diện giống như trang chủ của một trò chơi, chỉ khác là mấy cái này không dùng nút để nhấnMà cô dùng ý thức để đi vào, cô tiến vào điểm mở bán hàng hoá, sau đó nhập dòng chữ “hồng cô nương chính tông ở vùng Đông Bắc“ vào hộp thoại“ Hồng cô nương 5 điểm tích phân một cân, trước mắt có tổng mười cân hồng cô nương có thể đổi được 50 điểm tích phân”Giọng nói máy móc của hệ thống vang lên bên tai cô, khung chát trước mắt nhanh chóng biến thành đồng ý bán và không bánXảo Liên điều khiến ý thức trực tiếp nhấp vào” Đồng ý bán” sau đó hệ thống nhắc nhở cô đã thu được năm mươi điểm tích phânSau đó Xảo Liên cũng sử dụng phương pháp tương tự để đổ túi hạt dẻ kia thành điểm tích phânMột cân hạt dẻ có thể đổi được bảy điểm tích phân, túi hạt dẻ kia không hề nhẹ tổng hết 20 mươi cân đổi được một trăm bốn mươi điểm tích phânSau khi hàng hoá được bán xong cô cũng không thoát ra ngay mà tiến đến giao diện nhập những thứ cô muốn muaMười hai điểm tích phân đổi được một cân bột ngô, mười lăm điểm tích phân đổi được một cân bột mì, hai mươi điểm tích phân thì được một cân thịt heo, ba mươi điểm thì đổi được một thùng dầu nhỏLại thêm cả một hộp mười cái đùi gà ăn vặt mười lăm điểm tích phân, hôm nay kiếm được tích phân đã dùng hết một nữaCái hệ thống này cũng có chút thú vị giá cả mua đồ vật là dựa vào thời đại của Trần Tiếu Tiếu mà định mức.