Tháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "…

Chương 3: Chương 3

Cha, Sao Cha Xuyên Không RồiTác giả: Vũ Hạ Đích Hảo ĐạiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "… Suy nghĩ một lúc, hắn có cảm giác như có ai đó đang giở trò với mình: “Có phải là Liễu Du không?”"Liễu Du là ai là ai?" Đối phương nghi hoặc.“Không có.” Hứa Gian cũng cho rằng không phải, lập tức lại gửi qua một câu:“Nếu ông đã biết tình huống vậy mà còn dám nói là cha tôi?”“Sao lại không dám?” Đối phương lại gửi tới một câu: “Cha là cha của con.”“Không phải ông vừa nói cha tôi đã mất tích hơn mười năm trước sao.” Hứa Gian tìm một quán cơm, gọi hai món ăn định tâm sự với người này.Hắn cảm thầy người này chắc chắn là người hắn quen biết, phải xem thử đối phương rốt cuộc là có ý đồ gì.Vay tiền?Ngoài việc vay tiền ra, mọi chuyện khác đều dễ nói chuyện.“Chuyện này phải bắt đầu nói từ hơn mười năm trước, lúc đó cha cùng mẹ đến nhà bà ngoại con, trên đường đụng phải một vách đá, khi tỉnh táo lại khung cảnh xung quanh cũng đã thay đổi.Khi đang định nhìn xung quanh thì có hai người từ trên trời bay xuống, cảm thấy rất thích thú với chiếc xe của chúng ta nên để lại hai cuốn sách với một ít chai chai lọ lọ rồi bỏ đi.Mang theo xe đi cùng." Đối phương gửi tới mấy tin nhắn liền.Hứa Gian đang ăn cơm, nhìn điện thoại vô cùng kinh ngạc: “Đừng nói là ông định nói với tôi là mấy người du hành thời gian nhé?”“Mặc kệ con có tin hay không, dù sao cha cũng tin, sau đó mang theo mẹ con đi trốn bắt đầu tu luyện bí tịch.Trong 5 năm qua, chúng ta đã học được rất nhiều điều mới đủ can đảm đi tìm đám người.Cuối cùng gặp được một thành phố, thực lực chúng ta không tồi nên cũng thuận lợi an gia lập nghiệp.""Có một vấn đề." Hứa Gian lập tức nắm bắt mấu chốt: "Mấy người vừa mới tới làm sao biết được chữ? Còn nói đến đọc hiểu bí tịch."Cũng không thể tự mang chức năng tổng quát kiến thức?“Bởi vì hai vị Tiên Nhân kia đã khai sáng cho chúng ta để cho chúng ta hiểu được lời họ nói, cho nên mới học được chữ bên kia.” Đối phương gửi tin nhắn trả lời.Hứa Gian luôn cảm thấy đối phương chắp chắp vá vá, nhưng cũng không nói nhiều mà tiếp tục nghe tiếp theo.Lúc này tin nhắn lại gửi đến, vẫn là một đoạn dài:"Chúng ta thành lập sự nghiệp của mình ở thành phố này, sống một cuộc sống giàu có.Năm ngoái, sau mười năm tu luyện, cả hai chúng ta đều bước vào một cảnh giới mới.Khi chúng ta cảm thấy cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn, nên đã quyết định sinh cho con một đứa em.Đáng tiếc trời không toại lòng người, ngày này trong thành có một đám nữ tử trực tiếp tìm tới nhà chúng ta..

Suy nghĩ một lúc, hắn có cảm giác như có ai đó đang giở trò với mình: “Có phải là Liễu Du không?”"Liễu Du là ai là ai?" Đối phương nghi hoặc.

“Không có.

” Hứa Gian cũng cho rằng không phải, lập tức lại gửi qua một câu:“Nếu ông đã biết tình huống vậy mà còn dám nói là cha tôi?”“Sao lại không dám?” Đối phương lại gửi tới một câu: “Cha là cha của con.

”“Không phải ông vừa nói cha tôi đã mất tích hơn mười năm trước sao.

” Hứa Gian tìm một quán cơm, gọi hai món ăn định tâm sự với người này.

Hắn cảm thầy người này chắc chắn là người hắn quen biết, phải xem thử đối phương rốt cuộc là có ý đồ gì.

Vay tiền?Ngoài việc vay tiền ra, mọi chuyện khác đều dễ nói chuyện.

“Chuyện này phải bắt đầu nói từ hơn mười năm trước, lúc đó cha cùng mẹ đến nhà bà ngoại con, trên đường đụng phải một vách đá, khi tỉnh táo lại khung cảnh xung quanh cũng đã thay đổi.

Khi đang định nhìn xung quanh thì có hai người từ trên trời bay xuống, cảm thấy rất thích thú với chiếc xe của chúng ta nên để lại hai cuốn sách với một ít chai chai lọ lọ rồi bỏ đi.

Mang theo xe đi cùng.

" Đối phương gửi tới mấy tin nhắn liền.

Hứa Gian đang ăn cơm, nhìn điện thoại vô cùng kinh ngạc: “Đừng nói là ông định nói với tôi là mấy người du hành thời gian nhé?”“Mặc kệ con có tin hay không, dù sao cha cũng tin, sau đó mang theo mẹ con đi trốn bắt đầu tu luyện bí tịch.

Trong 5 năm qua, chúng ta đã học được rất nhiều điều mới đủ can đảm đi tìm đám người.

Cuối cùng gặp được một thành phố, thực lực chúng ta không tồi nên cũng thuận lợi an gia lập nghiệp.

""Có một vấn đề.

" Hứa Gian lập tức nắm bắt mấu chốt: "Mấy người vừa mới tới làm sao biết được chữ? Còn nói đến đọc hiểu bí tịch.

"Cũng không thể tự mang chức năng tổng quát kiến thức?“Bởi vì hai vị Tiên Nhân kia đã khai sáng cho chúng ta để cho chúng ta hiểu được lời họ nói, cho nên mới học được chữ bên kia.

” Đối phương gửi tin nhắn trả lời.

Hứa Gian luôn cảm thấy đối phương chắp chắp vá vá, nhưng cũng không nói nhiều mà tiếp tục nghe tiếp theo.

Lúc này tin nhắn lại gửi đến, vẫn là một đoạn dài:"Chúng ta thành lập sự nghiệp của mình ở thành phố này, sống một cuộc sống giàu có.

Năm ngoái, sau mười năm tu luyện, cả hai chúng ta đều bước vào một cảnh giới mới.

Khi chúng ta cảm thấy cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn, nên đã quyết định sinh cho con một đứa em.

Đáng tiếc trời không toại lòng người, ngày này trong thành có một đám nữ tử trực tiếp tìm tới nhà chúng ta.

.

Cha, Sao Cha Xuyên Không RồiTác giả: Vũ Hạ Đích Hảo ĐạiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "… Suy nghĩ một lúc, hắn có cảm giác như có ai đó đang giở trò với mình: “Có phải là Liễu Du không?”"Liễu Du là ai là ai?" Đối phương nghi hoặc.“Không có.” Hứa Gian cũng cho rằng không phải, lập tức lại gửi qua một câu:“Nếu ông đã biết tình huống vậy mà còn dám nói là cha tôi?”“Sao lại không dám?” Đối phương lại gửi tới một câu: “Cha là cha của con.”“Không phải ông vừa nói cha tôi đã mất tích hơn mười năm trước sao.” Hứa Gian tìm một quán cơm, gọi hai món ăn định tâm sự với người này.Hắn cảm thầy người này chắc chắn là người hắn quen biết, phải xem thử đối phương rốt cuộc là có ý đồ gì.Vay tiền?Ngoài việc vay tiền ra, mọi chuyện khác đều dễ nói chuyện.“Chuyện này phải bắt đầu nói từ hơn mười năm trước, lúc đó cha cùng mẹ đến nhà bà ngoại con, trên đường đụng phải một vách đá, khi tỉnh táo lại khung cảnh xung quanh cũng đã thay đổi.Khi đang định nhìn xung quanh thì có hai người từ trên trời bay xuống, cảm thấy rất thích thú với chiếc xe của chúng ta nên để lại hai cuốn sách với một ít chai chai lọ lọ rồi bỏ đi.Mang theo xe đi cùng." Đối phương gửi tới mấy tin nhắn liền.Hứa Gian đang ăn cơm, nhìn điện thoại vô cùng kinh ngạc: “Đừng nói là ông định nói với tôi là mấy người du hành thời gian nhé?”“Mặc kệ con có tin hay không, dù sao cha cũng tin, sau đó mang theo mẹ con đi trốn bắt đầu tu luyện bí tịch.Trong 5 năm qua, chúng ta đã học được rất nhiều điều mới đủ can đảm đi tìm đám người.Cuối cùng gặp được một thành phố, thực lực chúng ta không tồi nên cũng thuận lợi an gia lập nghiệp.""Có một vấn đề." Hứa Gian lập tức nắm bắt mấu chốt: "Mấy người vừa mới tới làm sao biết được chữ? Còn nói đến đọc hiểu bí tịch."Cũng không thể tự mang chức năng tổng quát kiến thức?“Bởi vì hai vị Tiên Nhân kia đã khai sáng cho chúng ta để cho chúng ta hiểu được lời họ nói, cho nên mới học được chữ bên kia.” Đối phương gửi tin nhắn trả lời.Hứa Gian luôn cảm thấy đối phương chắp chắp vá vá, nhưng cũng không nói nhiều mà tiếp tục nghe tiếp theo.Lúc này tin nhắn lại gửi đến, vẫn là một đoạn dài:"Chúng ta thành lập sự nghiệp của mình ở thành phố này, sống một cuộc sống giàu có.Năm ngoái, sau mười năm tu luyện, cả hai chúng ta đều bước vào một cảnh giới mới.Khi chúng ta cảm thấy cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn, nên đã quyết định sinh cho con một đứa em.Đáng tiếc trời không toại lòng người, ngày này trong thành có một đám nữ tử trực tiếp tìm tới nhà chúng ta..

Chương 3: Chương 3