Tháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "…
Chương 13: Chương 13
Cha, Sao Cha Xuyên Không RồiTác giả: Vũ Hạ Đích Hảo ĐạiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "… Bóng ảnh vẫn còn đứng bên trong suối, nhìn như đang tồn tại nhưng không có cách nào tới gần được.Giống như sải bước lớn về phía trước, hắn mở mắt ra, đập vào mắt vẫn là phòng khách.Nhìn thời gian, thế mà không mất quá nhiều thời gian.Sau đó hắn đưa tay trái ra, ngọn lửa xuất hiện theo.Chiếu sáng xung quanh.Nhìn thấy ảnh lửa chân thực xuất hiện, Hứa Gian ngây ngẩn cả người, mừng rỡ như điên.“Là được rồi?”“Thật sự được rồi?”Sau đó hắn không chờ nổi rút một tờ khăn giấy ra, nháy mắt liền cháy lên.Xòe tay phải ra, dòng nước bắt đầu xuất hiện dập tắt khăn giấy.Cảm nhận được tất cả những điều này, Hứa Gian khó mà giấu nổi vui vẻ điên cuồng trong lòng.Trong chốc lát lại không biết phải làm gì.Nhưng mà hắn cảm giác còn có một năng lực nữa.Giống như là! Hắn nhìn qua đồ ăn vặt trên bàn, tiện tay vẫy một cái, đồ vật trên bàn biến mất, xuất hiện trong tay hắn."Lấy đồ vật từ xa?" Hứa Gian rung động cực kỳ, khi nắm chặt đồ ăn vặt trong tay, đồ ăn vặt trong tay biến mất quay về trên mặt bàn."Còn có thể đưa về.""Cược thắng rồi."Trong giọng của Hứa Gian mang theo mừng rỡ.Sau đó hắn mới lấy điện thoại di động ra trò chuyện với người kia.Bất kể đối phương có phải là cha hay không thì hắn đều có thể gọi một tiếng là cha.Khi tin nhắn được gửi đi, đối phương gửi lại một dấu chấm hỏi.Hứa Gian không hiểu cho lắm."Ấn hình rồi?" Người đối diện có chút không thể tin được: "Con mất bao lâu?""Khoảng một giờ." Hứa Gian đáp.Bên kia im lặng, không biết có phải là đang tự hỏi hay không.Ngay sau đó đã có tin nhắn được gửi đến: “Tuy hơi nhanh nhưng có thể do chênh lệch thế giới nên cũng không tính là vô lý.Bây giờ để cha nói cho con làm thế nào để tăng lên và tiêu hóa bóng ảnh quan tưởng."Hứa Gian cảm thấy mình nhanh như vậy có lẽ là do nguồn nước suối.Nhưng mà hắn lại nghĩ tới một vấn đề, Hí pháp sư có thể dẫn nước, vậy tại sao bên kia lại thiếu nước được chứ?Nghĩ tới vấn đề này, hắn lại hỏi.Câu trả lời mà hắn nhận được là: “Nước không phải tự nhiên sinh ra mà là được chuyển từ nơi khác tới.Giống như trong phòng con có nước, nên con có thể làm ảo thuật biến ra nước, không có nước thì trò ảo thuật này sẽ thất bại ngay.Còn lửa thì có thể tự nhiên sinh ra, nhưng mà phải có một số điều kiện nhất định?”“Điều kiện nhất định là gì?” Hứa Gian tò mò hỏi.“Khí oxy.” Đối phương đáp lại hai chữ..
Bóng ảnh vẫn còn đứng bên trong suối, nhìn như đang tồn tại nhưng không có cách nào tới gần được.
Giống như sải bước lớn về phía trước, hắn mở mắt ra, đập vào mắt vẫn là phòng khách.
Nhìn thời gian, thế mà không mất quá nhiều thời gian.
Sau đó hắn đưa tay trái ra, ngọn lửa xuất hiện theo.
Chiếu sáng xung quanh.
Nhìn thấy ảnh lửa chân thực xuất hiện, Hứa Gian ngây ngẩn cả người, mừng rỡ như điên.
“Là được rồi?”“Thật sự được rồi?”Sau đó hắn không chờ nổi rút một tờ khăn giấy ra, nháy mắt liền cháy lên.
Xòe tay phải ra, dòng nước bắt đầu xuất hiện dập tắt khăn giấy.
Cảm nhận được tất cả những điều này, Hứa Gian khó mà giấu nổi vui vẻ điên cuồng trong lòng.
Trong chốc lát lại không biết phải làm gì.
Nhưng mà hắn cảm giác còn có một năng lực nữa.
Giống như là! Hắn nhìn qua đồ ăn vặt trên bàn, tiện tay vẫy một cái, đồ vật trên bàn biến mất, xuất hiện trong tay hắn.
"Lấy đồ vật từ xa?" Hứa Gian rung động cực kỳ, khi nắm chặt đồ ăn vặt trong tay, đồ ăn vặt trong tay biến mất quay về trên mặt bàn.
"Còn có thể đưa về.
""Cược thắng rồi.
"Trong giọng của Hứa Gian mang theo mừng rỡ.
Sau đó hắn mới lấy điện thoại di động ra trò chuyện với người kia.
Bất kể đối phương có phải là cha hay không thì hắn đều có thể gọi một tiếng là cha.
Khi tin nhắn được gửi đi, đối phương gửi lại một dấu chấm hỏi.
Hứa Gian không hiểu cho lắm.
"Ấn hình rồi?" Người đối diện có chút không thể tin được: "Con mất bao lâu?""Khoảng một giờ.
" Hứa Gian đáp.
Bên kia im lặng, không biết có phải là đang tự hỏi hay không.
Ngay sau đó đã có tin nhắn được gửi đến: “Tuy hơi nhanh nhưng có thể do chênh lệch thế giới nên cũng không tính là vô lý.
Bây giờ để cha nói cho con làm thế nào để tăng lên và tiêu hóa bóng ảnh quan tưởng.
"Hứa Gian cảm thấy mình nhanh như vậy có lẽ là do nguồn nước suối.
Nhưng mà hắn lại nghĩ tới một vấn đề, Hí pháp sư có thể dẫn nước, vậy tại sao bên kia lại thiếu nước được chứ?Nghĩ tới vấn đề này, hắn lại hỏi.
Câu trả lời mà hắn nhận được là: “Nước không phải tự nhiên sinh ra mà là được chuyển từ nơi khác tới.
Giống như trong phòng con có nước, nên con có thể làm ảo thuật biến ra nước, không có nước thì trò ảo thuật này sẽ thất bại ngay.
Còn lửa thì có thể tự nhiên sinh ra, nhưng mà phải có một số điều kiện nhất định?”“Điều kiện nhất định là gì?” Hứa Gian tò mò hỏi.
“Khí oxy.
” Đối phương đáp lại hai chữ.
.
Cha, Sao Cha Xuyên Không RồiTác giả: Vũ Hạ Đích Hảo ĐạiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "… Bóng ảnh vẫn còn đứng bên trong suối, nhìn như đang tồn tại nhưng không có cách nào tới gần được.Giống như sải bước lớn về phía trước, hắn mở mắt ra, đập vào mắt vẫn là phòng khách.Nhìn thời gian, thế mà không mất quá nhiều thời gian.Sau đó hắn đưa tay trái ra, ngọn lửa xuất hiện theo.Chiếu sáng xung quanh.Nhìn thấy ảnh lửa chân thực xuất hiện, Hứa Gian ngây ngẩn cả người, mừng rỡ như điên.“Là được rồi?”“Thật sự được rồi?”Sau đó hắn không chờ nổi rút một tờ khăn giấy ra, nháy mắt liền cháy lên.Xòe tay phải ra, dòng nước bắt đầu xuất hiện dập tắt khăn giấy.Cảm nhận được tất cả những điều này, Hứa Gian khó mà giấu nổi vui vẻ điên cuồng trong lòng.Trong chốc lát lại không biết phải làm gì.Nhưng mà hắn cảm giác còn có một năng lực nữa.Giống như là! Hắn nhìn qua đồ ăn vặt trên bàn, tiện tay vẫy một cái, đồ vật trên bàn biến mất, xuất hiện trong tay hắn."Lấy đồ vật từ xa?" Hứa Gian rung động cực kỳ, khi nắm chặt đồ ăn vặt trong tay, đồ ăn vặt trong tay biến mất quay về trên mặt bàn."Còn có thể đưa về.""Cược thắng rồi."Trong giọng của Hứa Gian mang theo mừng rỡ.Sau đó hắn mới lấy điện thoại di động ra trò chuyện với người kia.Bất kể đối phương có phải là cha hay không thì hắn đều có thể gọi một tiếng là cha.Khi tin nhắn được gửi đi, đối phương gửi lại một dấu chấm hỏi.Hứa Gian không hiểu cho lắm."Ấn hình rồi?" Người đối diện có chút không thể tin được: "Con mất bao lâu?""Khoảng một giờ." Hứa Gian đáp.Bên kia im lặng, không biết có phải là đang tự hỏi hay không.Ngay sau đó đã có tin nhắn được gửi đến: “Tuy hơi nhanh nhưng có thể do chênh lệch thế giới nên cũng không tính là vô lý.Bây giờ để cha nói cho con làm thế nào để tăng lên và tiêu hóa bóng ảnh quan tưởng."Hứa Gian cảm thấy mình nhanh như vậy có lẽ là do nguồn nước suối.Nhưng mà hắn lại nghĩ tới một vấn đề, Hí pháp sư có thể dẫn nước, vậy tại sao bên kia lại thiếu nước được chứ?Nghĩ tới vấn đề này, hắn lại hỏi.Câu trả lời mà hắn nhận được là: “Nước không phải tự nhiên sinh ra mà là được chuyển từ nơi khác tới.Giống như trong phòng con có nước, nên con có thể làm ảo thuật biến ra nước, không có nước thì trò ảo thuật này sẽ thất bại ngay.Còn lửa thì có thể tự nhiên sinh ra, nhưng mà phải có một số điều kiện nhất định?”“Điều kiện nhất định là gì?” Hứa Gian tò mò hỏi.“Khí oxy.” Đối phương đáp lại hai chữ..