Trên đường Thinh Đường ở Giang Thành có một c** h*ng ng*** l*n tên là Khoái Lạc Đỉnh Phong, có một cô bé học sinh trung học luống cuống đứng đó với sắc mặt trắng bệch. “Trọn gói dịch vụ là 29 triệu 700 nghìn, trước tiên phải giao 3 triệu tiền đặt cọc. ” Tôi ngậm điếu thuốc, quan sát cô bé, gương mặt lớn chừng bàn tay của cô bé trông càng ngây ngô hơn trong bộ đồng phục học sinh, dáng người gầy gò, nhưng mà lại có b* ng*c căng tròn. Bị tôi nhìn chăm chú, cô bé hơi không được tự nhiên: “3 triệu… trên người của em chỉ có 210 nghìn, số tiền còn lại có thể chờ đến lúc em có tiền rồi trả cho anh được không?” “Hai trăm mốt thì hai trăm mốt, bỏ tiền lên trên bàn đi, em có thể đi rồi, ba ngày sau sẽ trả lời cho em. ” “Anh… anh sẽ không lừa đảo đó chứ?” Cô bé nửa tin nửa ngờ, 210 nghìn trong lòng bàn tay đã bị mồ hôi của cô bé làm thấm ướt. “Đã nhận ủy thác của người khác, dốc lòng làm việc để người khác, thành thật, hiệu suất cao, giữ chữ tín, giữ bí mật, đây chính là phương châm trong cái…
Chương 97
Phòng Livestream Địa NgụcTác giả: Tây Môn Vô TuyếtTruyện Huyền HuyễnTrên đường Thinh Đường ở Giang Thành có một c** h*ng ng*** l*n tên là Khoái Lạc Đỉnh Phong, có một cô bé học sinh trung học luống cuống đứng đó với sắc mặt trắng bệch. “Trọn gói dịch vụ là 29 triệu 700 nghìn, trước tiên phải giao 3 triệu tiền đặt cọc. ” Tôi ngậm điếu thuốc, quan sát cô bé, gương mặt lớn chừng bàn tay của cô bé trông càng ngây ngô hơn trong bộ đồng phục học sinh, dáng người gầy gò, nhưng mà lại có b* ng*c căng tròn. Bị tôi nhìn chăm chú, cô bé hơi không được tự nhiên: “3 triệu… trên người của em chỉ có 210 nghìn, số tiền còn lại có thể chờ đến lúc em có tiền rồi trả cho anh được không?” “Hai trăm mốt thì hai trăm mốt, bỏ tiền lên trên bàn đi, em có thể đi rồi, ba ngày sau sẽ trả lời cho em. ” “Anh… anh sẽ không lừa đảo đó chứ?” Cô bé nửa tin nửa ngờ, 210 nghìn trong lòng bàn tay đã bị mồ hôi của cô bé làm thấm ướt. “Đã nhận ủy thác của người khác, dốc lòng làm việc để người khác, thành thật, hiệu suất cao, giữ chữ tín, giữ bí mật, đây chính là phương châm trong cái… “Bạch Khởi? Là mãnh tướng Bạch Khởi hàng đầu của Đại Tần, g**t ch*t bốn mươi vạn người?!”“Về mặt chữ thì như nhau, nhưng…”“Cái tên thật bá đạo, sát khí rất nặng! Chẳng trách rất thản nhiên, quỷ thần không loạn! Con chó này tôi muốn chắc rồi!”Tôi đứng dậy, móc thẻ đen của Âm Gian Tú Trường ra: “Ông chủ, một tỷ rưỡi, không thiếu ông một đồng một cắc nào!”“Người anh em, anh bình tĩnh một chút…” Ông chủ hoàn toàn nghệch mặt, đây là gì đây?“Không cần do dự nữa, nó chính là thứ tôi muốn!” Vươn tay móc ra sáu trăm ngàn trong túi, nhét vào trong tay ông chủ: “Chúng ta trả góp, ông cầm sáu trăm ngàn này trước, Bạch Khởi! Chúng ta đi!”Cả đường đi, Bạch Khởi bị dấu hoa mai thu hút, theo sát phía sau tôi.Đợi hai chúng tôi ra khỏi hai con phố, mới nghe thấy tiếng kêu của ông chủ, ông ta phẩy sáu trăm ngàn, mang dép lê điên cuồng chạy theo phía sau: “Này, chó đó không bán!”“Một tỷ bốn trăm chín mươi chín triệu bốn trăm ngàn còn thiếu nhất định trả cho ông, không cần tiễn nữa!”Chạy ra khỏi chợ thú cưng, bước lên taxi, tôi bèn vội vàng kêu tài xế lái xe.“Vòng trong chợ một vòng trước, sau đó lại quay về, nhanh chút.”“Được, được.”Đợi tôi lại về tới chợ thú cưng, phát hiện ông chủ không báo cảnh sát, vẫn làm ăn như cũ, mới yên tâm.“Có lẽ ông ta cho rằng hôm sau mày sẽ tự trốn chạy về.” Vuốt vuốt lông trên cổ Bạch Khởi, con chó này nằm trên chân tôi như con người, mũi lại không ngừng ngửi miệng vết thương trên cánh tay tôi.“Mày cũng biết Âm Gian Tú Trường sao?” Đó là nơi ác mộng bắt đầu, tôi vĩnh viễn cũng không thể nào quên, tôi có nỗi sợ hãi không thể kiềm chế với nơi đó, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng luôn không dám lại đến đường không đèn tiến hành điều tra chính là minh chứng rất tốt.Dẫn Bạch Khởi về tới Khoái Lạc Đỉnh Phong, Tiểu Phượng đã làm cơm xong, đang ngồi bên bàn nghiêm túc học thuộc tên và giá các loại sản phẩm.Nhìn thấy cô ấy mặt không đỏ tim không đập mạnh đọc từng cái tên khiến người ta xấu hổ, tôi không nhịn được mỉm cười.“Cơm canh hôm nay không tệ, chưa vào cửa tôi đã ngửi thấy mùi thơm rồi.”“Anh về rồi.” Tiểu Phượng vui mừng nghênh đón, không nghĩ tới vừa nhìn thấy Bạch Khởi cạnh tôi, cô ta hét “a” một tiếng chói tai, lại nấp về trong tiệm.“Cao Lãng! Đó, đó là gì?”“Nó tên Bạch Khởi, sau này chính là một thành viên trong tiệm của anh.” Bước vào trong nhà, Bạch Khởi vẫy đuôi, nhàn nhã vòng quanh Tiểu Phượng vài vòng, Tiểu Phượng thiên mệnh Hồng Loan lúc này lại bắt đầu run rẩy, không dám cử động lung tung.Nó như rất hài lòng với phản ứng của Tiểu Phượng, sủa ba tiếng với cô ta, sau đó tự chạy tới trong phòng cắn đuôi chơi.“Tiểu Phượng, sau này cơm canh làm ba phần, bữa nào cũng phải có thịt, con chó này hiểu tính người, đừng bạc đãi nó.”“Em cảm thấy anh đối xử với nó còn tốt hơn với em.”Tiểu Phượng bị dọa sợ, có chút tủi thân, tôi vội ngồi tới cạnh cô ta: “Em vất vả rồi, tôi tăng lương cho em, ngày mai chúng ta lại đi mua vài bộ quần áo thích hợp…”Nói xong những lời này, tôi thầm khinh thường bản thân: “Sao lại giống như một tên lừa đảo tình cảm vậy?”.
“Bạch Khởi? Là mãnh tướng Bạch Khởi hàng đầu của Đại Tần, g**t ch*t bốn mươi vạn người?!”
“Về mặt chữ thì như nhau, nhưng…”
“Cái tên thật bá đạo, sát khí rất nặng! Chẳng trách rất thản nhiên, quỷ thần không loạn! Con chó này tôi muốn chắc rồi!”
Tôi đứng dậy, móc thẻ đen của Âm Gian Tú Trường ra: “Ông chủ, một tỷ rưỡi, không thiếu ông một đồng một cắc nào!”
“Người anh em, anh bình tĩnh một chút…” Ông chủ hoàn toàn nghệch mặt, đây là gì đây?
“Không cần do dự nữa, nó chính là thứ tôi muốn!” Vươn tay móc ra sáu trăm ngàn trong túi, nhét vào trong tay ông chủ: “Chúng ta trả góp, ông cầm sáu trăm ngàn này trước, Bạch Khởi! Chúng ta đi!”
Cả đường đi, Bạch Khởi bị dấu hoa mai thu hút, theo sát phía sau tôi.
Đợi hai chúng tôi ra khỏi hai con phố, mới nghe thấy tiếng kêu của ông chủ, ông ta phẩy sáu trăm ngàn, mang dép lê điên cuồng chạy theo phía sau: “Này, chó đó không bán!”
“Một tỷ bốn trăm chín mươi chín triệu bốn trăm ngàn còn thiếu nhất định trả cho ông, không cần tiễn nữa!”
Chạy ra khỏi chợ thú cưng, bước lên taxi, tôi bèn vội vàng kêu tài xế lái xe.
“Vòng trong chợ một vòng trước, sau đó lại quay về, nhanh chút.
”
“Được, được.
”
Đợi tôi lại về tới chợ thú cưng, phát hiện ông chủ không báo cảnh sát, vẫn làm ăn như cũ, mới yên tâm.
“Có lẽ ông ta cho rằng hôm sau mày sẽ tự trốn chạy về.
” Vuốt vuốt lông trên cổ Bạch Khởi, con chó này nằm trên chân tôi như con người, mũi lại không ngừng ngửi miệng vết thương trên cánh tay tôi.
“Mày cũng biết Âm Gian Tú Trường sao?” Đó là nơi ác mộng bắt đầu, tôi vĩnh viễn cũng không thể nào quên, tôi có nỗi sợ hãi không thể kiềm chế với nơi đó, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng luôn không dám lại đến đường không đèn tiến hành điều tra chính là minh chứng rất tốt.
Dẫn Bạch Khởi về tới Khoái Lạc Đỉnh Phong, Tiểu Phượng đã làm cơm xong, đang ngồi bên bàn nghiêm túc học thuộc tên và giá các loại sản phẩm.
Nhìn thấy cô ấy mặt không đỏ tim không đập mạnh đọc từng cái tên khiến người ta xấu hổ, tôi không nhịn được mỉm cười.
“Cơm canh hôm nay không tệ, chưa vào cửa tôi đã ngửi thấy mùi thơm rồi.
”
“Anh về rồi.
” Tiểu Phượng vui mừng nghênh đón, không nghĩ tới vừa nhìn thấy Bạch Khởi cạnh tôi, cô ta hét “a” một tiếng chói tai, lại nấp về trong tiệm.
“Cao Lãng! Đó, đó là gì?”
“Nó tên Bạch Khởi, sau này chính là một thành viên trong tiệm của anh.
” Bước vào trong nhà, Bạch Khởi vẫy đuôi, nhàn nhã vòng quanh Tiểu Phượng vài vòng, Tiểu Phượng thiên mệnh Hồng Loan lúc này lại bắt đầu run rẩy, không dám cử động lung tung.
Nó như rất hài lòng với phản ứng của Tiểu Phượng, sủa ba tiếng với cô ta, sau đó tự chạy tới trong phòng cắn đuôi chơi.
“Tiểu Phượng, sau này cơm canh làm ba phần, bữa nào cũng phải có thịt, con chó này hiểu tính người, đừng bạc đãi nó.
”
“Em cảm thấy anh đối xử với nó còn tốt hơn với em.
”
Tiểu Phượng bị dọa sợ, có chút tủi thân, tôi vội ngồi tới cạnh cô ta: “Em vất vả rồi, tôi tăng lương cho em, ngày mai chúng ta lại đi mua vài bộ quần áo thích hợp…”
Nói xong những lời này, tôi thầm khinh thường bản thân: “Sao lại giống như một tên lừa đảo tình cảm vậy?”.
Phòng Livestream Địa NgụcTác giả: Tây Môn Vô TuyếtTruyện Huyền HuyễnTrên đường Thinh Đường ở Giang Thành có một c** h*ng ng*** l*n tên là Khoái Lạc Đỉnh Phong, có một cô bé học sinh trung học luống cuống đứng đó với sắc mặt trắng bệch. “Trọn gói dịch vụ là 29 triệu 700 nghìn, trước tiên phải giao 3 triệu tiền đặt cọc. ” Tôi ngậm điếu thuốc, quan sát cô bé, gương mặt lớn chừng bàn tay của cô bé trông càng ngây ngô hơn trong bộ đồng phục học sinh, dáng người gầy gò, nhưng mà lại có b* ng*c căng tròn. Bị tôi nhìn chăm chú, cô bé hơi không được tự nhiên: “3 triệu… trên người của em chỉ có 210 nghìn, số tiền còn lại có thể chờ đến lúc em có tiền rồi trả cho anh được không?” “Hai trăm mốt thì hai trăm mốt, bỏ tiền lên trên bàn đi, em có thể đi rồi, ba ngày sau sẽ trả lời cho em. ” “Anh… anh sẽ không lừa đảo đó chứ?” Cô bé nửa tin nửa ngờ, 210 nghìn trong lòng bàn tay đã bị mồ hôi của cô bé làm thấm ướt. “Đã nhận ủy thác của người khác, dốc lòng làm việc để người khác, thành thật, hiệu suất cao, giữ chữ tín, giữ bí mật, đây chính là phương châm trong cái… “Bạch Khởi? Là mãnh tướng Bạch Khởi hàng đầu của Đại Tần, g**t ch*t bốn mươi vạn người?!”“Về mặt chữ thì như nhau, nhưng…”“Cái tên thật bá đạo, sát khí rất nặng! Chẳng trách rất thản nhiên, quỷ thần không loạn! Con chó này tôi muốn chắc rồi!”Tôi đứng dậy, móc thẻ đen của Âm Gian Tú Trường ra: “Ông chủ, một tỷ rưỡi, không thiếu ông một đồng một cắc nào!”“Người anh em, anh bình tĩnh một chút…” Ông chủ hoàn toàn nghệch mặt, đây là gì đây?“Không cần do dự nữa, nó chính là thứ tôi muốn!” Vươn tay móc ra sáu trăm ngàn trong túi, nhét vào trong tay ông chủ: “Chúng ta trả góp, ông cầm sáu trăm ngàn này trước, Bạch Khởi! Chúng ta đi!”Cả đường đi, Bạch Khởi bị dấu hoa mai thu hút, theo sát phía sau tôi.Đợi hai chúng tôi ra khỏi hai con phố, mới nghe thấy tiếng kêu của ông chủ, ông ta phẩy sáu trăm ngàn, mang dép lê điên cuồng chạy theo phía sau: “Này, chó đó không bán!”“Một tỷ bốn trăm chín mươi chín triệu bốn trăm ngàn còn thiếu nhất định trả cho ông, không cần tiễn nữa!”Chạy ra khỏi chợ thú cưng, bước lên taxi, tôi bèn vội vàng kêu tài xế lái xe.“Vòng trong chợ một vòng trước, sau đó lại quay về, nhanh chút.”“Được, được.”Đợi tôi lại về tới chợ thú cưng, phát hiện ông chủ không báo cảnh sát, vẫn làm ăn như cũ, mới yên tâm.“Có lẽ ông ta cho rằng hôm sau mày sẽ tự trốn chạy về.” Vuốt vuốt lông trên cổ Bạch Khởi, con chó này nằm trên chân tôi như con người, mũi lại không ngừng ngửi miệng vết thương trên cánh tay tôi.“Mày cũng biết Âm Gian Tú Trường sao?” Đó là nơi ác mộng bắt đầu, tôi vĩnh viễn cũng không thể nào quên, tôi có nỗi sợ hãi không thể kiềm chế với nơi đó, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng luôn không dám lại đến đường không đèn tiến hành điều tra chính là minh chứng rất tốt.Dẫn Bạch Khởi về tới Khoái Lạc Đỉnh Phong, Tiểu Phượng đã làm cơm xong, đang ngồi bên bàn nghiêm túc học thuộc tên và giá các loại sản phẩm.Nhìn thấy cô ấy mặt không đỏ tim không đập mạnh đọc từng cái tên khiến người ta xấu hổ, tôi không nhịn được mỉm cười.“Cơm canh hôm nay không tệ, chưa vào cửa tôi đã ngửi thấy mùi thơm rồi.”“Anh về rồi.” Tiểu Phượng vui mừng nghênh đón, không nghĩ tới vừa nhìn thấy Bạch Khởi cạnh tôi, cô ta hét “a” một tiếng chói tai, lại nấp về trong tiệm.“Cao Lãng! Đó, đó là gì?”“Nó tên Bạch Khởi, sau này chính là một thành viên trong tiệm của anh.” Bước vào trong nhà, Bạch Khởi vẫy đuôi, nhàn nhã vòng quanh Tiểu Phượng vài vòng, Tiểu Phượng thiên mệnh Hồng Loan lúc này lại bắt đầu run rẩy, không dám cử động lung tung.Nó như rất hài lòng với phản ứng của Tiểu Phượng, sủa ba tiếng với cô ta, sau đó tự chạy tới trong phòng cắn đuôi chơi.“Tiểu Phượng, sau này cơm canh làm ba phần, bữa nào cũng phải có thịt, con chó này hiểu tính người, đừng bạc đãi nó.”“Em cảm thấy anh đối xử với nó còn tốt hơn với em.”Tiểu Phượng bị dọa sợ, có chút tủi thân, tôi vội ngồi tới cạnh cô ta: “Em vất vả rồi, tôi tăng lương cho em, ngày mai chúng ta lại đi mua vài bộ quần áo thích hợp…”Nói xong những lời này, tôi thầm khinh thường bản thân: “Sao lại giống như một tên lừa đảo tình cảm vậy?”.