Tháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "…
Chương 24: Chương 24
Cha, Sao Cha Xuyên Không RồiTác giả: Vũ Hạ Đích Hảo ĐạiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "… Tốt nghiệp đại học Diệp Thành rồi định cư ở đấy luôn.“Anh Hứa, ở đây này.” Từ xa của một cậu thiếu niên đi xe phất tay với Hứa Gian.Hạ Lộ để mái kiểu ba bảy, trên người mặc áo thun màu trắng và áo cao bồi màu xanh, có vẻ rạng rỡ như ánh mặt trời.Là em họ của Hứa Gian, sắp lên năm nhất đại học.Hai người thỉnh thoảng có liên lạc với nhau, phần lớn hỏi thăm đối phương về mấy vấn đề hơi tục, yêu đương là chính.Hứa Gian đã có bạn gái từ rất sớm, tốt nghiệp liền kết hôn, xem như người từng trải.Đáng để cậu ta học hỏi."Cũng học đại học Diệp Thành à?" Ngồi trên xe, Hứa Gian hỏi."Vâng ạ, học cùng đại học với anh Hứa á." Hạ Lộ vừa nói vừa lái xe đạp điện."Ngôi trường này ở mức trung bình, có phải cậu thi không tốt không? Không phải nói là muốn học luật à?" Hứa Gian tò mò hỏi.Nói đến đây, Hạ Lộ uể oải: "Không phát huy tốt, không được học cùng một trường với bạn gái em, nhưng may mà không cách xa lắm.""Hai cô cậu định yêu xa?" Hứa Gian chỉ vào siêu thị phía trước bảo cậu ta dừng xe.Hắn đã kết hôn, tới nhà cậu mà không mang theo đồ thì rất xấu hổ.Chí ít cũng phải mang về một thùng sữa bò."Anh Hứa muốn mua gì?" Hạ Lộ hỏi."Cậu muốn ăn gì?" Hứa Gian cười hỏi."Ăn kem ly." Hạ Lộ không hề khách sáo.Hứa Gian vào siêu thị mua một thùng sữa bò và bột óc chó, không mua kem ly.“Anh Hứa cảm thấy yêu xa có vấn đề gì à?” Vừa lên xe, Hạ Lộ liền thận trọng hỏi.Hứa Gian cười một tiếng, nói:“Cậu muốn nhận được sự tán động từ tôi hả?”“Nghe lời anh Hứa nói em mới an tâm được mà.” Hạ Lộ lúng túng.Nghe vậy, Hứa Gian dở khóc dở cười, chỉ có thể đổi chủ để:“Tôi làm thử một màn ảo thuật cho cậu xem nhé?”“Ảo thuật? Biến ra người sống hả?” Hạ Lộ vừa lái xe vừa nói.Hứa Gian khổ sở nói: “Thế thì không làm được, nhưng mấy thứ đồ nho nhỏ thì sao?”Hắn vừa học được năng lực này, vẫn chưa tìm được người nào để thử, hơi ngứa tay rồi đấy.Giàu mà không về quê chẳng khác nào mặc áo gấm trong đêm.Nghĩ đến giàu có, Hứa Gian lại nhớ tới số tiền ít ỏi không còn lại bao nhiêu của mình, nhất thời lại thấy khó chịu.Hắn tu tiên phải nhờ vào tiền tiết kiệm, nếu sau này vẫn cần tiền thì phải xử lý sao giờ?Từ giờ còn cần một tháng nữa, giải thích sao đây.“Biến ra quả cầu lửa cho em xem đi.” Hạ Lộ thản nhiên nói.Hứa Gian cũng muốn biến ra một đốm lửa nhỏ cho cậu em họ này xem, đáng tiếc đi xe không làm được, nếu không cả hai sẽ gặp tai nạn..
Tốt nghiệp đại học Diệp Thành rồi định cư ở đấy luôn.
“Anh Hứa, ở đây này.
” Từ xa của một cậu thiếu niên đi xe phất tay với Hứa Gian.
Hạ Lộ để mái kiểu ba bảy, trên người mặc áo thun màu trắng và áo cao bồi màu xanh, có vẻ rạng rỡ như ánh mặt trời.
Là em họ của Hứa Gian, sắp lên năm nhất đại học.
Hai người thỉnh thoảng có liên lạc với nhau, phần lớn hỏi thăm đối phương về mấy vấn đề hơi tục, yêu đương là chính.
Hứa Gian đã có bạn gái từ rất sớm, tốt nghiệp liền kết hôn, xem như người từng trải.
Đáng để cậu ta học hỏi.
"Cũng học đại học Diệp Thành à?" Ngồi trên xe, Hứa Gian hỏi.
"Vâng ạ, học cùng đại học với anh Hứa á.
" Hạ Lộ vừa nói vừa lái xe đạp điện.
"Ngôi trường này ở mức trung bình, có phải cậu thi không tốt không? Không phải nói là muốn học luật à?" Hứa Gian tò mò hỏi.
Nói đến đây, Hạ Lộ uể oải: "Không phát huy tốt, không được học cùng một trường với bạn gái em, nhưng may mà không cách xa lắm.
""Hai cô cậu định yêu xa?" Hứa Gian chỉ vào siêu thị phía trước bảo cậu ta dừng xe.
Hắn đã kết hôn, tới nhà cậu mà không mang theo đồ thì rất xấu hổ.
Chí ít cũng phải mang về một thùng sữa bò.
"Anh Hứa muốn mua gì?" Hạ Lộ hỏi.
"Cậu muốn ăn gì?" Hứa Gian cười hỏi.
"Ăn kem ly.
" Hạ Lộ không hề khách sáo.
Hứa Gian vào siêu thị mua một thùng sữa bò và bột óc chó, không mua kem ly.
“Anh Hứa cảm thấy yêu xa có vấn đề gì à?” Vừa lên xe, Hạ Lộ liền thận trọng hỏi.
Hứa Gian cười một tiếng, nói:“Cậu muốn nhận được sự tán động từ tôi hả?”“Nghe lời anh Hứa nói em mới an tâm được mà.
” Hạ Lộ lúng túng.
Nghe vậy, Hứa Gian dở khóc dở cười, chỉ có thể đổi chủ để:“Tôi làm thử một màn ảo thuật cho cậu xem nhé?”“Ảo thuật? Biến ra người sống hả?” Hạ Lộ vừa lái xe vừa nói.
Hứa Gian khổ sở nói: “Thế thì không làm được, nhưng mấy thứ đồ nho nhỏ thì sao?”Hắn vừa học được năng lực này, vẫn chưa tìm được người nào để thử, hơi ngứa tay rồi đấy.
Giàu mà không về quê chẳng khác nào mặc áo gấm trong đêm.
Nghĩ đến giàu có, Hứa Gian lại nhớ tới số tiền ít ỏi không còn lại bao nhiêu của mình, nhất thời lại thấy khó chịu.
Hắn tu tiên phải nhờ vào tiền tiết kiệm, nếu sau này vẫn cần tiền thì phải xử lý sao giờ?Từ giờ còn cần một tháng nữa, giải thích sao đây.
“Biến ra quả cầu lửa cho em xem đi.
” Hạ Lộ thản nhiên nói.
Hứa Gian cũng muốn biến ra một đốm lửa nhỏ cho cậu em họ này xem, đáng tiếc đi xe không làm được, nếu không cả hai sẽ gặp tai nạn.
.
Cha, Sao Cha Xuyên Không RồiTác giả: Vũ Hạ Đích Hảo ĐạiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "… Tốt nghiệp đại học Diệp Thành rồi định cư ở đấy luôn.“Anh Hứa, ở đây này.” Từ xa của một cậu thiếu niên đi xe phất tay với Hứa Gian.Hạ Lộ để mái kiểu ba bảy, trên người mặc áo thun màu trắng và áo cao bồi màu xanh, có vẻ rạng rỡ như ánh mặt trời.Là em họ của Hứa Gian, sắp lên năm nhất đại học.Hai người thỉnh thoảng có liên lạc với nhau, phần lớn hỏi thăm đối phương về mấy vấn đề hơi tục, yêu đương là chính.Hứa Gian đã có bạn gái từ rất sớm, tốt nghiệp liền kết hôn, xem như người từng trải.Đáng để cậu ta học hỏi."Cũng học đại học Diệp Thành à?" Ngồi trên xe, Hứa Gian hỏi."Vâng ạ, học cùng đại học với anh Hứa á." Hạ Lộ vừa nói vừa lái xe đạp điện."Ngôi trường này ở mức trung bình, có phải cậu thi không tốt không? Không phải nói là muốn học luật à?" Hứa Gian tò mò hỏi.Nói đến đây, Hạ Lộ uể oải: "Không phát huy tốt, không được học cùng một trường với bạn gái em, nhưng may mà không cách xa lắm.""Hai cô cậu định yêu xa?" Hứa Gian chỉ vào siêu thị phía trước bảo cậu ta dừng xe.Hắn đã kết hôn, tới nhà cậu mà không mang theo đồ thì rất xấu hổ.Chí ít cũng phải mang về một thùng sữa bò."Anh Hứa muốn mua gì?" Hạ Lộ hỏi."Cậu muốn ăn gì?" Hứa Gian cười hỏi."Ăn kem ly." Hạ Lộ không hề khách sáo.Hứa Gian vào siêu thị mua một thùng sữa bò và bột óc chó, không mua kem ly.“Anh Hứa cảm thấy yêu xa có vấn đề gì à?” Vừa lên xe, Hạ Lộ liền thận trọng hỏi.Hứa Gian cười một tiếng, nói:“Cậu muốn nhận được sự tán động từ tôi hả?”“Nghe lời anh Hứa nói em mới an tâm được mà.” Hạ Lộ lúng túng.Nghe vậy, Hứa Gian dở khóc dở cười, chỉ có thể đổi chủ để:“Tôi làm thử một màn ảo thuật cho cậu xem nhé?”“Ảo thuật? Biến ra người sống hả?” Hạ Lộ vừa lái xe vừa nói.Hứa Gian khổ sở nói: “Thế thì không làm được, nhưng mấy thứ đồ nho nhỏ thì sao?”Hắn vừa học được năng lực này, vẫn chưa tìm được người nào để thử, hơi ngứa tay rồi đấy.Giàu mà không về quê chẳng khác nào mặc áo gấm trong đêm.Nghĩ đến giàu có, Hứa Gian lại nhớ tới số tiền ít ỏi không còn lại bao nhiêu của mình, nhất thời lại thấy khó chịu.Hắn tu tiên phải nhờ vào tiền tiết kiệm, nếu sau này vẫn cần tiền thì phải xử lý sao giờ?Từ giờ còn cần một tháng nữa, giải thích sao đây.“Biến ra quả cầu lửa cho em xem đi.” Hạ Lộ thản nhiên nói.Hứa Gian cũng muốn biến ra một đốm lửa nhỏ cho cậu em họ này xem, đáng tiếc đi xe không làm được, nếu không cả hai sẽ gặp tai nạn..