Tháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "…
Chương 38: Chương 38
Cha, Sao Cha Xuyên Không RồiTác giả: Vũ Hạ Đích Hảo ĐạiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "… Chờ đến khi truyền tống đồ đạc xong, Hứa Gian nằm xuống nghỉ ngơi.Thỉnh thoảng nghỉ ngơi thực sự c*̃ng không phải là vấn đề.Sáng sớm hôm sau, Hứa Gian lấy điện thoại di động ra, bắt đầu quay video chính mình.Xem bàn làm việc như một chiếc bàn ma thuật, trải chăn lên đó và chuẩn bị một số đạo cụ.Sau đó điều chỉnh thử camera.Bắt đầu quay phim.Lần này hắn cố ý mặc một chiếc áo tay dài, sau đó đặt tay trái trên chiếc đệm màu đen.Lòng bàn tay hướng xuống.Bộp!Một tiếng búng tay vang lên.Tay trái lật lên, một đồng xu xuất hiện.Ngay sau đó nhặt đồng xu lên, nắm chặt nó, nhanh chóng mở ra.Đồng xu biến mất và ngọn lửa bốc cháy.Video kết thúc."Không biết có được hay không?"Hứa Gian xem video, biên tập qua loa một chút, sau đó đăng lên một nền tảng mạng xã hội.Kèm theo một câu."Tối nay phát sóng trực tiếp, kỹ thuật thuần túy hoan nghênh vạch trần bí mật, hoan nghênh gây khó dễ, bị làm khó biểu diễn nuốt bảo kiếm."Sau khi xem xét kỹ lưỡng, hắn thuận tay gửi liên kết này vào nhóm."Trời ơi, cậu nghiêm túc sao?""Đây là clip cắt ghép phải không? Tay lau cồn à? Có đau không?"Hứa Gian nhìn thấy vậy cười ha ha, trưng ra vẻ mặt buồn cười.Cho các người đoán, cứ thỏa mái đoán.Tôi đường đường là một người tu tiên, thế mà phải dùng đến cồn sao?Tôi không cầm mặt mũi nữa sao?Dùng cồn để tạo ra lửa thật kém cỏi, tốt xấu gì thì cũng phải dùng đạo cụ chuyên nghiệp một chút."Tối nay mất giờ phát sóng trực tiếp?"Có người trong nhóm hỏi.Hứa Gian sửng sốt, quên mất thời gian, may là vẫn có thể sửa.8 giờ tối nay, phát sóng trực tiếp."Chỉ cần tôi tìm thấy sơ hở thì cậu sẽ nuốt bảo kiếm phải không?""Đã chuẩn bị xong bảo kiếm chưa?""Là đại bảo kiếm sao?"! Hứa Gian không để ý tới bọn họ, hắn bắt đầu tu luyện, hắn không muốn lãng phí thời gian.8 giờ tối.Buổi phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu.Hứa Gian hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp bắt đầu tăng lên nhiều hơn.Mười sáu người.Rất nhanh đã có người hỏi, đại bảo kiếm đâu.Hứa Gian cười ha ha: "Đừng nóng vội, chờ mọi người nhìn thấu màn ảo thuật c*̉a tôi đã rồi nói sau.""Người dẫn chương trình, ngọn lửa kia là như thế nào, có thể tiết lộ một chút không?""Tiêu đề viết là kỹ thuật thuần túy, phát sóng trực tiếp biến ra lửa? Phát sóng trực tiếp mà không chuẩn bị thực sự rất bất tiện.""Không lo viết tiểu thuyết mà chạy tới đây để phát sóng trực tiếp, không chịu làm việc đàng hoàng.".
Chờ đến khi truyền tống đồ đạc xong, Hứa Gian nằm xuống nghỉ ngơi.
Thỉnh thoảng nghỉ ngơi thực sự c*̃ng không phải là vấn đề.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Gian lấy điện thoại di động ra, bắt đầu quay video chính mình.
Xem bàn làm việc như một chiếc bàn ma thuật, trải chăn lên đó và chuẩn bị một số đạo cụ.
Sau đó điều chỉnh thử camera.
Bắt đầu quay phim.
Lần này hắn cố ý mặc một chiếc áo tay dài, sau đó đặt tay trái trên chiếc đệm màu đen.
Lòng bàn tay hướng xuống.
Bộp!Một tiếng búng tay vang lên.
Tay trái lật lên, một đồng xu xuất hiện.
Ngay sau đó nhặt đồng xu lên, nắm chặt nó, nhanh chóng mở ra.
Đồng xu biến mất và ngọn lửa bốc cháy.
Video kết thúc.
"Không biết có được hay không?"Hứa Gian xem video, biên tập qua loa một chút, sau đó đăng lên một nền tảng mạng xã hội.
Kèm theo một câu.
"Tối nay phát sóng trực tiếp, kỹ thuật thuần túy hoan nghênh vạch trần bí mật, hoan nghênh gây khó dễ, bị làm khó biểu diễn nuốt bảo kiếm.
"Sau khi xem xét kỹ lưỡng, hắn thuận tay gửi liên kết này vào nhóm.
"Trời ơi, cậu nghiêm túc sao?""Đây là clip cắt ghép phải không? Tay lau cồn à? Có đau không?"Hứa Gian nhìn thấy vậy cười ha ha, trưng ra vẻ mặt buồn cười.
Cho các người đoán, cứ thỏa mái đoán.
Tôi đường đường là một người tu tiên, thế mà phải dùng đến cồn sao?Tôi không cầm mặt mũi nữa sao?Dùng cồn để tạo ra lửa thật kém cỏi, tốt xấu gì thì cũng phải dùng đạo cụ chuyên nghiệp một chút.
"Tối nay mất giờ phát sóng trực tiếp?"Có người trong nhóm hỏi.
Hứa Gian sửng sốt, quên mất thời gian, may là vẫn có thể sửa.
8 giờ tối nay, phát sóng trực tiếp.
"Chỉ cần tôi tìm thấy sơ hở thì cậu sẽ nuốt bảo kiếm phải không?""Đã chuẩn bị xong bảo kiếm chưa?""Là đại bảo kiếm sao?"! Hứa Gian không để ý tới bọn họ, hắn bắt đầu tu luyện, hắn không muốn lãng phí thời gian.
8 giờ tối.
Buổi phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu.
Hứa Gian hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp bắt đầu tăng lên nhiều hơn.
Mười sáu người.
Rất nhanh đã có người hỏi, đại bảo kiếm đâu.
Hứa Gian cười ha ha: "Đừng nóng vội, chờ mọi người nhìn thấu màn ảo thuật c*̉a tôi đã rồi nói sau.
""Người dẫn chương trình, ngọn lửa kia là như thế nào, có thể tiết lộ một chút không?""Tiêu đề viết là kỹ thuật thuần túy, phát sóng trực tiếp biến ra lửa? Phát sóng trực tiếp mà không chuẩn bị thực sự rất bất tiện.
""Không lo viết tiểu thuyết mà chạy tới đây để phát sóng trực tiếp, không chịu làm việc đàng hoàng.
".
Cha, Sao Cha Xuyên Không RồiTác giả: Vũ Hạ Đích Hảo ĐạiTruyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTháng bảy. Những đám mây lơ lửng trên bầu trời xanh thẳm, ánh nắng chiếu dọc theo tầng mây. Chiếu vào khu phố Diệp Thành. Tích!"Chào mừng sử dụng xe đạp điện Tiểu Cát, vui lòng chú ý đến phạm vi hoạt động trước khi lái xe và nhớ dừng lại ở những nơi được chỉ định, chúc bạn có một chuyến đi vui vẻ. "Một thanh niên quét một chiếc xe điện, chạy dọc theo con đường lớn. Khóe miệng hắn mang theo nụ cười như thể đã gặp phải một chuyện vui vẻ nào đó. Hứa Gian, 24 tuổi, đã tốt nghiệp được hai năm, vẫn là người làm việc linh hoạt. Hôm nay là ngày hắn ứng tuyển. Là vị trí nhân viên kế hoạch bất động sản. Lương tháng 6. 000, làm từ 9h đến 5h, nghỉ hai ngày cuối tuần. Hiệu suất làm việc tốt còn có hoa hồng, là một việc làm không tệ. Ù!Đột nhiên, điện thoại trong túi rung lên. "Thời gian này lại có người nhắn tin cho mình được nhỉ?"Vì tò mò hắn dừng lại, lấy điện thoại di động ra. Chỉ thấy mấy chữ lớn hiện lên trên phần mềm trò chuyện: "Con trai, cha là cha con. "Nhìn qua biệt danh, là "Nếu Như". "… Chờ đến khi truyền tống đồ đạc xong, Hứa Gian nằm xuống nghỉ ngơi.Thỉnh thoảng nghỉ ngơi thực sự c*̃ng không phải là vấn đề.Sáng sớm hôm sau, Hứa Gian lấy điện thoại di động ra, bắt đầu quay video chính mình.Xem bàn làm việc như một chiếc bàn ma thuật, trải chăn lên đó và chuẩn bị một số đạo cụ.Sau đó điều chỉnh thử camera.Bắt đầu quay phim.Lần này hắn cố ý mặc một chiếc áo tay dài, sau đó đặt tay trái trên chiếc đệm màu đen.Lòng bàn tay hướng xuống.Bộp!Một tiếng búng tay vang lên.Tay trái lật lên, một đồng xu xuất hiện.Ngay sau đó nhặt đồng xu lên, nắm chặt nó, nhanh chóng mở ra.Đồng xu biến mất và ngọn lửa bốc cháy.Video kết thúc."Không biết có được hay không?"Hứa Gian xem video, biên tập qua loa một chút, sau đó đăng lên một nền tảng mạng xã hội.Kèm theo một câu."Tối nay phát sóng trực tiếp, kỹ thuật thuần túy hoan nghênh vạch trần bí mật, hoan nghênh gây khó dễ, bị làm khó biểu diễn nuốt bảo kiếm."Sau khi xem xét kỹ lưỡng, hắn thuận tay gửi liên kết này vào nhóm."Trời ơi, cậu nghiêm túc sao?""Đây là clip cắt ghép phải không? Tay lau cồn à? Có đau không?"Hứa Gian nhìn thấy vậy cười ha ha, trưng ra vẻ mặt buồn cười.Cho các người đoán, cứ thỏa mái đoán.Tôi đường đường là một người tu tiên, thế mà phải dùng đến cồn sao?Tôi không cầm mặt mũi nữa sao?Dùng cồn để tạo ra lửa thật kém cỏi, tốt xấu gì thì cũng phải dùng đạo cụ chuyên nghiệp một chút."Tối nay mất giờ phát sóng trực tiếp?"Có người trong nhóm hỏi.Hứa Gian sửng sốt, quên mất thời gian, may là vẫn có thể sửa.8 giờ tối nay, phát sóng trực tiếp."Chỉ cần tôi tìm thấy sơ hở thì cậu sẽ nuốt bảo kiếm phải không?""Đã chuẩn bị xong bảo kiếm chưa?""Là đại bảo kiếm sao?"! Hứa Gian không để ý tới bọn họ, hắn bắt đầu tu luyện, hắn không muốn lãng phí thời gian.8 giờ tối.Buổi phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu.Hứa Gian hít một hơi thật sâu, sau đó nhìn số lượng người trong phòng phát sóng trực tiếp bắt đầu tăng lên nhiều hơn.Mười sáu người.Rất nhanh đã có người hỏi, đại bảo kiếm đâu.Hứa Gian cười ha ha: "Đừng nóng vội, chờ mọi người nhìn thấu màn ảo thuật c*̉a tôi đã rồi nói sau.""Người dẫn chương trình, ngọn lửa kia là như thế nào, có thể tiết lộ một chút không?""Tiêu đề viết là kỹ thuật thuần túy, phát sóng trực tiếp biến ra lửa? Phát sóng trực tiếp mà không chuẩn bị thực sự rất bất tiện.""Không lo viết tiểu thuyết mà chạy tới đây để phát sóng trực tiếp, không chịu làm việc đàng hoàng.".