Tác giả:

“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong…

Chương 186

Độc Tôn Thiên HạTác giả: Chi VũTruyện Huyền Huyễn“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong… Diệp Thần Phi khẽ cười nói: "Mấy năm không gặp, cháu cũng đã lớn như vậy rồi".  "Ta cũng có tìm hiều về thư viện Thiên Hạ của cháu, không tệ, khá tuyệt".  Diệp Khiêm nghe vậy mặt mày kích động đứng dậy.  Điều mà hắn muốn nhất sau cố gắng bao năm qua chính là sự khẳng định của đại bá.  Mà nay, cuối cùng cũng được toại nguyện!  Còn Tiểu Y bên cạnh lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, trước giờ nàng ta vẫn chưa nhìn thấy dáng vẻ ấy của Diệp Khiêm bao giờ.  "Lại đây hết đi", Diệp Thần Phi nói.  Sau đó, đám Diệp Khiêm và Vũ Hồng đều bước đến.  Tiếp theo, Diệp Thần Phi mở tay ra, một mầm non xanh biếc bắt đầu lớn lên rồi chiếm cả bàn tay hắn.  Ánh mắt Vũ Hồng sáng quắc, kia chính là mầm cây Vỡ Lòng!  Lúc này, tiền bối lấy nó ra chắc chắn là định trồng. Điều này quả thật là nhanh hơn rất nhiều so với thời gian mà hắn ta đoán trước đó.  Cuối cùng thì điều mà các đời Thiên Cơ Cốc bảo vệ cũng lớn lên ở Chủ Thế Giới thêm một lần nữa!  Còn Diệp Khiêm thì trên mặt lại tràn ngập vẻ tò mò.  "Đại bá, đây là cây Vỡ Lòng có thể cứu vớt thế giới ư?"  Diệp Thần Phi cau mày, Diệp Hiểu Hiểu ở bên cạnh lại cười nói: "Khi nào đến lúc thì cháu sẽ nói hết mọi chuyện cho hắn biết".  Diệp Thần Phi gật đầu.  "Đúng thế, nó chính là cây Vỡ Lòng".  "Hôm nay, bảo các ngươi tới là để trông thấy quá trình gieo trồng cây Vỡ Lòng và ảnh hưởng mà nó mang lại".  "Có lẽ một khoảng thời gian dài kế tiếp, nhiệm vụ của các ngươi sẽ là nó".  Diệp Thần Phi giơ cây Vỡ Lòng lên.  "Thế nên, đều nhìn kỹ hết cho ta".  Hắn nói xong, mầm cây Vỡ Long đã chậm rãi bay về phía hồ nước.  Dưới ánh mắt của mọi người, nó run rẩy như lần đầu tiên đến với thế giới này.  Bộ rễ trắng nõn khẽ đung đưa như đang chạm vào khung trời này.  Bỗng nhiên, một chùm sáng chợt b ắn ra từ trong hư không rồi cắ m vào bộ rễ của cây Vỡ Lòng.  Thoáng chốc, vô số tia sáng đã gắn vào phía dưới cây Vỡ Lòng như kéo dài bộ rễ của nó ra.  Hư Không bắt đầu chấn động!  Từng tiếng sấm ầm ầm nổ rung trời.  Dưới phạm vi của nhẫn thiên đạo, Diệp Thần Phi có thể nhìn thấy vô số pháp tắc đầu tiên là thử một lát.  Sau đó, chúng bèn hoan hô tung tăng xông tới quấn lấy cây Vỡ Lòng.  Đợi đến khi toàn bộ pháp tắc thiên đạo ngưng thật đến một mức độ nào đó.  Cả thế giới dường như cũng dừng lại trong chốc lát.  Ngay sau đó, dưới sự dẫn dắt của vô số tia sáng, mầm cây Vỡ Lòng đã nặng nề rơi xuống đất!  

Diệp Thần Phi khẽ cười nói: "Mấy năm không gặp, cháu cũng đã lớn như vậy rồi".  

"Ta cũng có tìm hiều về thư viện Thiên Hạ của cháu, không tệ, khá tuyệt".  

Diệp Khiêm nghe vậy mặt mày kích động đứng dậy.  

Điều mà hắn muốn nhất sau cố gắng bao năm qua chính là sự khẳng định của đại bá.  

Mà nay, cuối cùng cũng được toại nguyện!  

Còn Tiểu Y bên cạnh lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, trước giờ nàng ta vẫn chưa nhìn thấy dáng vẻ ấy của Diệp Khiêm bao giờ.  

"Lại đây hết đi", Diệp Thần Phi nói.  

Sau đó, đám Diệp Khiêm và Vũ Hồng đều bước đến.  

Tiếp theo, Diệp Thần Phi mở tay ra, một mầm non xanh biếc bắt đầu lớn lên rồi chiếm cả bàn tay hắn.  

Ánh mắt Vũ Hồng sáng quắc, kia chính là mầm cây Vỡ Lòng!  

Lúc này, tiền bối lấy nó ra chắc chắn là định trồng. Điều này quả thật là nhanh hơn rất nhiều so với thời gian mà hắn ta đoán trước đó.  

Cuối cùng thì điều mà các đời Thiên Cơ Cốc bảo vệ cũng lớn lên ở Chủ Thế Giới thêm một lần nữa!  

Còn Diệp Khiêm thì trên mặt lại tràn ngập vẻ tò mò.  

"Đại bá, đây là cây Vỡ Lòng có thể cứu vớt thế giới ư?"  

Diệp Thần Phi cau mày, Diệp Hiểu Hiểu ở bên cạnh lại cười nói: "Khi nào đến lúc thì cháu sẽ nói hết mọi chuyện cho hắn biết".  

Diệp Thần Phi gật đầu.  

"Đúng thế, nó chính là cây Vỡ Lòng".  

"Hôm nay, bảo các ngươi tới là để trông thấy quá trình gieo trồng cây Vỡ Lòng và ảnh hưởng mà nó mang lại".  

"Có lẽ một khoảng thời gian dài kế tiếp, nhiệm vụ của các ngươi sẽ là nó".  

Diệp Thần Phi giơ cây Vỡ Lòng lên.  

"Thế nên, đều nhìn kỹ hết cho ta".  

Hắn nói xong, mầm cây Vỡ Long đã chậm rãi bay về phía hồ nước.  

Dưới ánh mắt của mọi người, nó run rẩy như lần đầu tiên đến với thế giới này.  

Bộ rễ trắng nõn khẽ đung đưa như đang chạm vào khung trời này.  

Bỗng nhiên, một chùm sáng chợt b ắn ra từ trong hư không rồi cắ m vào bộ rễ của cây Vỡ Lòng.  

Thoáng chốc, vô số tia sáng đã gắn vào phía dưới cây Vỡ Lòng như kéo dài bộ rễ của nó ra.  

Hư Không bắt đầu chấn động!  

Từng tiếng sấm ầm ầm nổ rung trời.  

Dưới phạm vi của nhẫn thiên đạo, Diệp Thần Phi có thể nhìn thấy vô số pháp tắc đầu tiên là thử một lát.  

Sau đó, chúng bèn hoan hô tung tăng xông tới quấn lấy cây Vỡ Lòng.  

Đợi đến khi toàn bộ pháp tắc thiên đạo ngưng thật đến một mức độ nào đó.  

Cả thế giới dường như cũng dừng lại trong chốc lát.  

Ngay sau đó, dưới sự dẫn dắt của vô số tia sáng, mầm cây Vỡ Lòng đã nặng nề rơi xuống đất!  

Độc Tôn Thiên HạTác giả: Chi VũTruyện Huyền Huyễn“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong… Diệp Thần Phi khẽ cười nói: "Mấy năm không gặp, cháu cũng đã lớn như vậy rồi".  "Ta cũng có tìm hiều về thư viện Thiên Hạ của cháu, không tệ, khá tuyệt".  Diệp Khiêm nghe vậy mặt mày kích động đứng dậy.  Điều mà hắn muốn nhất sau cố gắng bao năm qua chính là sự khẳng định của đại bá.  Mà nay, cuối cùng cũng được toại nguyện!  Còn Tiểu Y bên cạnh lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, trước giờ nàng ta vẫn chưa nhìn thấy dáng vẻ ấy của Diệp Khiêm bao giờ.  "Lại đây hết đi", Diệp Thần Phi nói.  Sau đó, đám Diệp Khiêm và Vũ Hồng đều bước đến.  Tiếp theo, Diệp Thần Phi mở tay ra, một mầm non xanh biếc bắt đầu lớn lên rồi chiếm cả bàn tay hắn.  Ánh mắt Vũ Hồng sáng quắc, kia chính là mầm cây Vỡ Lòng!  Lúc này, tiền bối lấy nó ra chắc chắn là định trồng. Điều này quả thật là nhanh hơn rất nhiều so với thời gian mà hắn ta đoán trước đó.  Cuối cùng thì điều mà các đời Thiên Cơ Cốc bảo vệ cũng lớn lên ở Chủ Thế Giới thêm một lần nữa!  Còn Diệp Khiêm thì trên mặt lại tràn ngập vẻ tò mò.  "Đại bá, đây là cây Vỡ Lòng có thể cứu vớt thế giới ư?"  Diệp Thần Phi cau mày, Diệp Hiểu Hiểu ở bên cạnh lại cười nói: "Khi nào đến lúc thì cháu sẽ nói hết mọi chuyện cho hắn biết".  Diệp Thần Phi gật đầu.  "Đúng thế, nó chính là cây Vỡ Lòng".  "Hôm nay, bảo các ngươi tới là để trông thấy quá trình gieo trồng cây Vỡ Lòng và ảnh hưởng mà nó mang lại".  "Có lẽ một khoảng thời gian dài kế tiếp, nhiệm vụ của các ngươi sẽ là nó".  Diệp Thần Phi giơ cây Vỡ Lòng lên.  "Thế nên, đều nhìn kỹ hết cho ta".  Hắn nói xong, mầm cây Vỡ Long đã chậm rãi bay về phía hồ nước.  Dưới ánh mắt của mọi người, nó run rẩy như lần đầu tiên đến với thế giới này.  Bộ rễ trắng nõn khẽ đung đưa như đang chạm vào khung trời này.  Bỗng nhiên, một chùm sáng chợt b ắn ra từ trong hư không rồi cắ m vào bộ rễ của cây Vỡ Lòng.  Thoáng chốc, vô số tia sáng đã gắn vào phía dưới cây Vỡ Lòng như kéo dài bộ rễ của nó ra.  Hư Không bắt đầu chấn động!  Từng tiếng sấm ầm ầm nổ rung trời.  Dưới phạm vi của nhẫn thiên đạo, Diệp Thần Phi có thể nhìn thấy vô số pháp tắc đầu tiên là thử một lát.  Sau đó, chúng bèn hoan hô tung tăng xông tới quấn lấy cây Vỡ Lòng.  Đợi đến khi toàn bộ pháp tắc thiên đạo ngưng thật đến một mức độ nào đó.  Cả thế giới dường như cũng dừng lại trong chốc lát.  Ngay sau đó, dưới sự dẫn dắt của vô số tia sáng, mầm cây Vỡ Lòng đã nặng nề rơi xuống đất!  

Chương 186