Tác giả:

“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong…

Chương 221

Độc Tôn Thiên HạTác giả: Chi VũTruyện Huyền Huyễn“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một tiếng nổ lớn vang lên.  Phụt một tiếng, miệng thanh niên kia phun ra một ngụm máu, sắc mặt lập tức tái nhợt.  Sắc mặt hắn ta kinh hãi, bởi vì pháp bảo bổn mệnh của hắn ta là bình ngọc dương chi đã bị đống rong bèo do Diệp Cầm Dao thuận tay câu được bắn nổ tung!  Pháp bảo bổn mệnh bị phá huỷ nên thân thể hắn ta cũng bị tổn thương nghiêm trọng.  Tuy nhiên, không chỉ có vậy.  Số rong bèo đó, sau khi liên tiếp hạ gục tất cả các đòn tấn công thì vẫn hừng hực khí thế như cũ, mạnh mẽ lao về phía hắn ta.  "Mau rút lui!"  Thanh niên khản giọng hét lên, nhưng rõ ràng đã quá muộn.  Tốc độ của rong bèo quá nhanh, giống như cây kim thép trực tiếp đâm xuyên qua đan điền của hắn ta.  Quá đau đớn, hắn ta lập tức ngã lăn ra đất.  Chỉ cảm thấy thế giới quay cuồng, sau đó hôn mê bất tỉnh.  Diệp Cầm Dao vẫn ngồi yên lặng như cũ, dường như đã làm một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.  Đột nhiên, một con dao găm sắc bén xuất hiện trong không trung phía trên đầu nàng, sau đó xuyên qua khoảng không nhanh chóng lao xuống đỉnh đầu.  Tuy nhiên, một luồng khí tức màu đỏ sẫm nhàn nhạt đột ngột xuất hiện, con dao găm bị mắc kẹt trên đó, không tiến thêm được tấc nào.  Gần ngay trước mắt lại xa tít tận chân trời.  "Ta sớm đã nhìn thấy ngươi rồi”.  Diệp Cầm Dao vẫy tay, một bóng người gầy gò từ trong khoảng không rơi xuống.  Đó là một nữ tử.  Luồng khí tức màu đỏ lan tràn, trói chặt toàn bộ cơ thể nữ tử đó từ trên xuống dưới, không thể nhúc nhích chút nào.  Hợp Thể trung kỳ, cực kỳ giỏi che giấu.  Đáng tiếc là nữ tử này không mạnh mẽ như Diệp Hiểu Hiểu, nên vẫn bị Diệp Cầm Dao cảm ứng được.  Nữ tử bị chế ngự ngay tại chỗ, nhưng vẻ mặt vẫn hung dữ gớm ghiếc: "Sao ngươi dám thay thế vị trí của Đồng Phong sư huynh, Lăng Vân tông, không dung nổi ngươi!"  Diệp Cầm Dao bất lực, thực ra nàng không phải nghiện giết người, những người ngất xỉu vừa rồi chỉ để lại vết thương trên đan điền, tu dưỡng mấy tháng là có thể khôi phục lại như cũ.  Nhưng nếu người của Lăng Vân tông không ngừng đến gây chuyện.  Vậy thì có lẽ thực sự phải tái diễn lại thảm kịch của viện Thiên Địa rồi.  

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Một tiếng nổ lớn vang lên.  

Phụt một tiếng, miệng thanh niên kia phun ra một ngụm máu, sắc mặt lập tức tái nhợt.  

Sắc mặt hắn ta kinh hãi, bởi vì pháp bảo bổn mệnh của hắn ta là bình ngọc dương chi đã bị đống rong bèo do Diệp Cầm Dao thuận tay câu được bắn nổ tung!  

Pháp bảo bổn mệnh bị phá huỷ nên thân thể hắn ta cũng bị tổn thương nghiêm trọng.  

Tuy nhiên, không chỉ có vậy.  

Số rong bèo đó, sau khi liên tiếp hạ gục tất cả các đòn tấn công thì vẫn hừng hực khí thế như cũ, mạnh mẽ lao về phía hắn ta.  

"Mau rút lui!"  

Thanh niên khản giọng hét lên, nhưng rõ ràng đã quá muộn.  

Tốc độ của rong bèo quá nhanh, giống như cây kim thép trực tiếp đâm xuyên qua đan điền của hắn ta.  

Quá đau đớn, hắn ta lập tức ngã lăn ra đất.  

Chỉ cảm thấy thế giới quay cuồng, sau đó hôn mê bất tỉnh.  

Diệp Cầm Dao vẫn ngồi yên lặng như cũ, dường như đã làm một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.  

Đột nhiên, một con dao găm sắc bén xuất hiện trong không trung phía trên đầu nàng, sau đó xuyên qua khoảng không nhanh chóng lao xuống đỉnh đầu.  

Tuy nhiên, một luồng khí tức màu đỏ sẫm nhàn nhạt đột ngột xuất hiện, con dao găm bị mắc kẹt trên đó, không tiến thêm được tấc nào.  

Gần ngay trước mắt lại xa tít tận chân trời.  

"Ta sớm đã nhìn thấy ngươi rồi”.  

Diệp Cầm Dao vẫy tay, một bóng người gầy gò từ trong khoảng không rơi xuống.  

Đó là một nữ tử.  

Luồng khí tức màu đỏ lan tràn, trói chặt toàn bộ cơ thể nữ tử đó từ trên xuống dưới, không thể nhúc nhích chút nào.  

Hợp Thể trung kỳ, cực kỳ giỏi che giấu.  

Đáng tiếc là nữ tử này không mạnh mẽ như Diệp Hiểu Hiểu, nên vẫn bị Diệp Cầm Dao cảm ứng được.  

Nữ tử bị chế ngự ngay tại chỗ, nhưng vẻ mặt vẫn hung dữ gớm ghiếc: "Sao ngươi dám thay thế vị trí của Đồng Phong sư huynh, Lăng Vân tông, không dung nổi ngươi!"  

Diệp Cầm Dao bất lực, thực ra nàng không phải nghiện giết người, những người ngất xỉu vừa rồi chỉ để lại vết thương trên đan điền, tu dưỡng mấy tháng là có thể khôi phục lại như cũ.  

Nhưng nếu người của Lăng Vân tông không ngừng đến gây chuyện.  

Vậy thì có lẽ thực sự phải tái diễn lại thảm kịch của viện Thiên Địa rồi.  

Image removed.

Độc Tôn Thiên HạTác giả: Chi VũTruyện Huyền Huyễn“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Một tiếng nổ lớn vang lên.  Phụt một tiếng, miệng thanh niên kia phun ra một ngụm máu, sắc mặt lập tức tái nhợt.  Sắc mặt hắn ta kinh hãi, bởi vì pháp bảo bổn mệnh của hắn ta là bình ngọc dương chi đã bị đống rong bèo do Diệp Cầm Dao thuận tay câu được bắn nổ tung!  Pháp bảo bổn mệnh bị phá huỷ nên thân thể hắn ta cũng bị tổn thương nghiêm trọng.  Tuy nhiên, không chỉ có vậy.  Số rong bèo đó, sau khi liên tiếp hạ gục tất cả các đòn tấn công thì vẫn hừng hực khí thế như cũ, mạnh mẽ lao về phía hắn ta.  "Mau rút lui!"  Thanh niên khản giọng hét lên, nhưng rõ ràng đã quá muộn.  Tốc độ của rong bèo quá nhanh, giống như cây kim thép trực tiếp đâm xuyên qua đan điền của hắn ta.  Quá đau đớn, hắn ta lập tức ngã lăn ra đất.  Chỉ cảm thấy thế giới quay cuồng, sau đó hôn mê bất tỉnh.  Diệp Cầm Dao vẫn ngồi yên lặng như cũ, dường như đã làm một chuyện nhỏ nhặt không đáng kể.  Đột nhiên, một con dao găm sắc bén xuất hiện trong không trung phía trên đầu nàng, sau đó xuyên qua khoảng không nhanh chóng lao xuống đỉnh đầu.  Tuy nhiên, một luồng khí tức màu đỏ sẫm nhàn nhạt đột ngột xuất hiện, con dao găm bị mắc kẹt trên đó, không tiến thêm được tấc nào.  Gần ngay trước mắt lại xa tít tận chân trời.  "Ta sớm đã nhìn thấy ngươi rồi”.  Diệp Cầm Dao vẫy tay, một bóng người gầy gò từ trong khoảng không rơi xuống.  Đó là một nữ tử.  Luồng khí tức màu đỏ lan tràn, trói chặt toàn bộ cơ thể nữ tử đó từ trên xuống dưới, không thể nhúc nhích chút nào.  Hợp Thể trung kỳ, cực kỳ giỏi che giấu.  Đáng tiếc là nữ tử này không mạnh mẽ như Diệp Hiểu Hiểu, nên vẫn bị Diệp Cầm Dao cảm ứng được.  Nữ tử bị chế ngự ngay tại chỗ, nhưng vẻ mặt vẫn hung dữ gớm ghiếc: "Sao ngươi dám thay thế vị trí của Đồng Phong sư huynh, Lăng Vân tông, không dung nổi ngươi!"  Diệp Cầm Dao bất lực, thực ra nàng không phải nghiện giết người, những người ngất xỉu vừa rồi chỉ để lại vết thương trên đan điền, tu dưỡng mấy tháng là có thể khôi phục lại như cũ.  Nhưng nếu người của Lăng Vân tông không ngừng đến gây chuyện.  Vậy thì có lẽ thực sự phải tái diễn lại thảm kịch của viện Thiên Địa rồi.  

Chương 221