Tác giả:

“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong…

Chương 223

Độc Tôn Thiên HạTác giả: Chi VũTruyện Huyền Huyễn“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong… Một con Loan Điểu lớn bay vút ngang qua bầu trời.  Trên lưng Loan Điểu, hơn chục bóng người đứng trên đó.  Diệp Thần Phi ngồi ở phía trước, xa xa là một dãy núi dài như rồng nằm trên mặt đất.  Đó là dãy Bàn Long.  "Diệp gia chủ, thư viện Thiên Phủ ở đằng kia”.  Nhan Hi chỉ về phía trước.  Chẳng bao lâu, Loan Điểu đã bay đến bầu trời trên một sơn môn hùng vĩ.  Lúc này, tâm niệm của Diệp Thần Phi khẽ động, hắn búng tay một cái.  Một con khỉ trông cực kỳ khôi hài từ trong khoảng không rơi xuống khiến Nhan Hi giật mình.  "À hú uuuuu!"  Con khỉ vừa nhảy xuống vừa la hét.  “Đây không phải là con khỉ của Hiểu Hiểu sao?”, Diệp Hoàng nhận ra nó.  Diệp Thần Phi gật đầu nói: "Đúng vậy, đây là tin nhắn Hiểu Hiểu để lại cho chúng ta”.  "Hả...”  "Tại sao muội ấy không nói chuyện bình thường?"  Diệp Hoàng nghi ngờ hỏi, chẳng lẽ trong đó có bí ẩn gì đó sao?  "Con nghĩ nó có thể nói chuyện bình thường?"  Diệp Thần Phi không vui nói: “Nhóm người Cầm Dao đã rời đi rồi”.  "Thứ có vẻ như là tàn tích của thần ma vẫn còn ở đây, chúng ta xuống đó xem thử”.  Sau khi nói xong, Diệp Thần Phi bảo Lão Thất tiếp cận thư viện.  Bầu trời phía trên sơn môn được bao trùm bởi một màn ánh sáng cực lớn, trận pháp dao động cực mạnh, lộ ra tia sát ý mờ mịt.  Gần như sắp bằng một phần mười của đại trận hoàng thành Vĩnh Đông rồi.  "Tiền bối, đây là Luyện Ngục Sát Trận, một khi đã kích hoạt sẽ rất khó chạy thoát. Chúng ta phải cẩn thận, tốt nhất là tìm cách lẻn vào”, Nhan Hi thận trọng nói.  Diệp Thần Phi gật đầu.  “Được”.  Sau đó, ánh sáng từ nhẫn Thiên Đạo khẽ lóe lên, đột nhiên có vô số xúc tu màu xám phát ra, trực tiếp dính vào trận pháp trên trời.  "Ầm ầm!"  Luyện Ngục Sát Trận lập tức vỡ tan tành, hóa thành một mảng hoa văn màu đen, bay tứ tung.  Nhan Hi:???  Ngài nói được, được chỗ nào? 

Một con Loan Điểu lớn bay vút ngang qua bầu trời.  

Trên lưng Loan Điểu, hơn chục bóng người đứng trên đó.  

Diệp Thần Phi ngồi ở phía trước, xa xa là một dãy núi dài như rồng nằm trên mặt đất.  

Đó là dãy Bàn Long.  

"Diệp gia chủ, thư viện Thiên Phủ ở đằng kia”.  

Nhan Hi chỉ về phía trước.  

Chẳng bao lâu, Loan Điểu đã bay đến bầu trời trên một sơn môn hùng vĩ.  

Lúc này, tâm niệm của Diệp Thần Phi khẽ động, hắn búng tay một cái.  

Một con khỉ trông cực kỳ khôi hài từ trong khoảng không rơi xuống khiến Nhan Hi giật mình.  

"À hú uuuuu!"  

Con khỉ vừa nhảy xuống vừa la hét.  

“Đây không phải là con khỉ của Hiểu Hiểu sao?”, Diệp Hoàng nhận ra nó.  

Diệp Thần Phi gật đầu nói: "Đúng vậy, đây là tin nhắn Hiểu Hiểu để lại cho chúng ta”.  

"Hả...”  

"Tại sao muội ấy không nói chuyện bình thường?"  

Diệp Hoàng nghi ngờ hỏi, chẳng lẽ trong đó có bí ẩn gì đó sao?  

"Con nghĩ nó có thể nói chuyện bình thường?"  

Diệp Thần Phi không vui nói: “Nhóm người Cầm Dao đã rời đi rồi”.  

"Thứ có vẻ như là tàn tích của thần ma vẫn còn ở đây, chúng ta xuống đó xem thử”.  

Sau khi nói xong, Diệp Thần Phi bảo Lão Thất tiếp cận thư viện.  

Bầu trời phía trên sơn môn được bao trùm bởi một màn ánh sáng cực lớn, trận pháp dao động cực mạnh, lộ ra tia sát ý mờ mịt.  

Gần như sắp bằng một phần mười của đại trận hoàng thành Vĩnh Đông rồi.  

"Tiền bối, đây là Luyện Ngục Sát Trận, một khi đã kích hoạt sẽ rất khó chạy thoát. Chúng ta phải cẩn thận, tốt nhất là tìm cách lẻn vào”, Nhan Hi thận trọng nói.  

Diệp Thần Phi gật đầu.  

“Được”.  

Sau đó, ánh sáng từ nhẫn Thiên Đạo khẽ lóe lên, đột nhiên có vô số xúc tu màu xám phát ra, trực tiếp dính vào trận pháp trên trời.  

"Ầm ầm!"  

Luyện Ngục Sát Trận lập tức vỡ tan tành, hóa thành một mảng hoa văn màu đen, bay tứ tung.  

Nhan Hi:???  

Ngài nói được, được chỗ nào? 

Độc Tôn Thiên HạTác giả: Chi VũTruyện Huyền Huyễn“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong… Một con Loan Điểu lớn bay vút ngang qua bầu trời.  Trên lưng Loan Điểu, hơn chục bóng người đứng trên đó.  Diệp Thần Phi ngồi ở phía trước, xa xa là một dãy núi dài như rồng nằm trên mặt đất.  Đó là dãy Bàn Long.  "Diệp gia chủ, thư viện Thiên Phủ ở đằng kia”.  Nhan Hi chỉ về phía trước.  Chẳng bao lâu, Loan Điểu đã bay đến bầu trời trên một sơn môn hùng vĩ.  Lúc này, tâm niệm của Diệp Thần Phi khẽ động, hắn búng tay một cái.  Một con khỉ trông cực kỳ khôi hài từ trong khoảng không rơi xuống khiến Nhan Hi giật mình.  "À hú uuuuu!"  Con khỉ vừa nhảy xuống vừa la hét.  “Đây không phải là con khỉ của Hiểu Hiểu sao?”, Diệp Hoàng nhận ra nó.  Diệp Thần Phi gật đầu nói: "Đúng vậy, đây là tin nhắn Hiểu Hiểu để lại cho chúng ta”.  "Hả...”  "Tại sao muội ấy không nói chuyện bình thường?"  Diệp Hoàng nghi ngờ hỏi, chẳng lẽ trong đó có bí ẩn gì đó sao?  "Con nghĩ nó có thể nói chuyện bình thường?"  Diệp Thần Phi không vui nói: “Nhóm người Cầm Dao đã rời đi rồi”.  "Thứ có vẻ như là tàn tích của thần ma vẫn còn ở đây, chúng ta xuống đó xem thử”.  Sau khi nói xong, Diệp Thần Phi bảo Lão Thất tiếp cận thư viện.  Bầu trời phía trên sơn môn được bao trùm bởi một màn ánh sáng cực lớn, trận pháp dao động cực mạnh, lộ ra tia sát ý mờ mịt.  Gần như sắp bằng một phần mười của đại trận hoàng thành Vĩnh Đông rồi.  "Tiền bối, đây là Luyện Ngục Sát Trận, một khi đã kích hoạt sẽ rất khó chạy thoát. Chúng ta phải cẩn thận, tốt nhất là tìm cách lẻn vào”, Nhan Hi thận trọng nói.  Diệp Thần Phi gật đầu.  “Được”.  Sau đó, ánh sáng từ nhẫn Thiên Đạo khẽ lóe lên, đột nhiên có vô số xúc tu màu xám phát ra, trực tiếp dính vào trận pháp trên trời.  "Ầm ầm!"  Luyện Ngục Sát Trận lập tức vỡ tan tành, hóa thành một mảng hoa văn màu đen, bay tứ tung.  Nhan Hi:???  Ngài nói được, được chỗ nào? 

Chương 223