“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong…
Chương 239
Độc Tôn Thiên HạTác giả: Chi VũTruyện Huyền Huyễn“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong… Cùng lúc đó, Diệp Cầm Dao lại xuất hiện sau lưng một ông lão gầy đét khác. Tiếng đàn tạo nên một vòng sóng gợn đánh thẳng lên lưng ông ta. Ông ta hét lên một tiếng, máu huyết cuộn trào. AdvertisementMột đòn kia đã đạt tới cảnh giới Độ Kiếp kỳ! Khi ông ta muốn nhằm vào Diệp Cầm Dao thì nàng lại biến mất.AdvertisementNhưng khi ông ta muốn khóa chặt Diệp Cầm Dao, nàng lại biến mất. "Chết tiệt, chết tiệt!" Mấy vị lão tổ chiến đấu cực kỳ mệt mỏi. Rõ ràng là đối phương thua bọn họ một đại cảnh giới, đúng ra có cố gắng hết sức cũng không thể nào đánh bại bọn họ. Nhưng, đối phương lại không hề chiến đấu trực diện mà lại dùng những thủ đoạn kỳ quái, cứ liên tục xuất hiện rồi biến mất, thỉnh thoảng lại giáng ra một đòn. Đặc biệt là bàn tay đen đáng ghét kia. Nào là gạch đá, gậy đánh chó, chậu sành, thứ gì cũng có. Đôi khi còn vứt ra mấy thứ mềm mềm ướt ướt không biết tên là gì, dính vào mặt bọn họ. Không có tính sát thương, nhưng vô cùng xúc phạm! Còn có khí tức màu xanh lam đánh thẳng vào thần hồn và sương khí màu đỏ sẫm hợp lực vây kín. Trạng thái tâm lý của một số người như muốn bùng nổ. Sau khi lại bị thứ chất lỏng quái lạ kia tạt vào người, một vị lão tổ không chịu đựng được nữa mà rống to. "Rốt cuộc các ngươi là ai!" "Đừng có quá đáng, Lăng Vân tông chúng ta được thư viện Thiên Phủ bảo vệ đấy!" Ông ta thử dùng danh tiếng của thư viện Thiên Phủ để đe dọa đối phương. Tuy nhiên, chỉ đổi lấy một tràng cười khiến người ta lạnh sống lưng. Và rất nhiều thủ đoạn công kích. Thời gian cứ thế trôi đi, sức mạnh của bốn vị lão tổ đã dần bắt đầu suy giảm. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì bại trận chỉ là chuyện sớm muộn! Nghiêm trọng hơn là dưới tác dụng tổng hợp của Hồng Trần Thiên Mạc và Thiên Tiên Tử, các đệ tử của Lăng Vân tông đã ngày càng sa xuống sâu hơn, không thể tự thoát khỏi được. "Các hạ!" Một vị lão tổ trong số đó lại lên tiếng. "Dừng lại đi, có gì thì chúng ta ngồi xuống nói chuyện với nhau”. "Không có ân oán nào là không hóa giải được!" Ông ta nhận thua rồi, bất luận thế nào, Lăng Vân tông cũng không thể sụp đổ trong tay ông ta. Cuộc công kích cuối cùng cũng dừng lại. Một lúc sau, bóng dáng của Diệp Cầm Dao lại xuất hiện.
Cùng lúc đó, Diệp Cầm Dao lại xuất hiện sau lưng một ông lão gầy đét khác.
Tiếng đàn tạo nên một vòng sóng gợn đánh thẳng lên lưng ông ta.
Ông ta hét lên một tiếng, máu huyết cuộn trào.
Advertisement
Một đòn kia đã đạt tới cảnh giới Độ Kiếp kỳ!
Khi ông ta muốn nhằm vào Diệp Cầm Dao thì nàng lại biến mất.
Advertisement
Nhưng khi ông ta muốn khóa chặt Diệp Cầm Dao, nàng lại biến mất.
"Chết tiệt, chết tiệt!"
Mấy vị lão tổ chiến đấu cực kỳ mệt mỏi.
Rõ ràng là đối phương thua bọn họ một đại cảnh giới, đúng ra có cố gắng hết sức cũng không thể nào đánh bại bọn họ.
Nhưng, đối phương lại không hề chiến đấu trực diện mà lại dùng những thủ đoạn kỳ quái, cứ liên tục xuất hiện rồi biến mất, thỉnh thoảng lại giáng ra một đòn.
Đặc biệt là bàn tay đen đáng ghét kia.
Nào là gạch đá, gậy đánh chó, chậu sành, thứ gì cũng có.
Đôi khi còn vứt ra mấy thứ mềm mềm ướt ướt không biết tên là gì, dính vào mặt bọn họ.
Không có tính sát thương, nhưng vô cùng xúc phạm!
Còn có khí tức màu xanh lam đánh thẳng vào thần hồn và sương khí màu đỏ sẫm hợp lực vây kín.
Trạng thái tâm lý của một số người như muốn bùng nổ.
Sau khi lại bị thứ chất lỏng quái lạ kia tạt vào người, một vị lão tổ không chịu đựng được nữa mà rống to.
"Rốt cuộc các ngươi là ai!"
"Đừng có quá đáng, Lăng Vân tông chúng ta được thư viện Thiên Phủ bảo vệ đấy!"
Ông ta thử dùng danh tiếng của thư viện Thiên Phủ để đe dọa đối phương.
Tuy nhiên, chỉ đổi lấy một tràng cười khiến người ta lạnh sống lưng.
Và rất nhiều thủ đoạn công kích.
Thời gian cứ thế trôi đi, sức mạnh của bốn vị lão tổ đã dần bắt đầu suy giảm.
Nếu cứ tiếp tục như vậy thì bại trận chỉ là chuyện sớm muộn!
Nghiêm trọng hơn là dưới tác dụng tổng hợp của Hồng Trần Thiên Mạc và Thiên Tiên Tử, các đệ tử của Lăng Vân tông đã ngày càng sa xuống sâu hơn, không thể tự thoát khỏi được.
"Các hạ!"
Một vị lão tổ trong số đó lại lên tiếng.
"Dừng lại đi, có gì thì chúng ta ngồi xuống nói chuyện với nhau”.
"Không có ân oán nào là không hóa giải được!"
Ông ta nhận thua rồi, bất luận thế nào, Lăng Vân tông cũng không thể sụp đổ trong tay ông ta.
Cuộc công kích cuối cùng cũng dừng lại.
Một lúc sau, bóng dáng của Diệp Cầm Dao lại xuất hiện.
Độc Tôn Thiên HạTác giả: Chi VũTruyện Huyền Huyễn“Trời ạ, nhà họ Diệp lại chọn một tên vô dụng làm gia chủ!” “Gia chủ mới nhà họ Diệp bị ngất xỉu trong buổi lễ, đến bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh!” “Đúng là trò cười lớn nhất từ trước đến nay trong thành Vân Tiêu!” Trời tối đen như mực. Diệp Thần Phi tỉnh dậy từ trong hỗn độn, đầu óc mê man. “Mình cuối cùng cũng thành công rồi sao?” c*̀ng với hơi thở yếu ớt, hắn cảm nhận được luồng khí của thế giới thực. Lúc này, Diệp Thần Phi muốn khóc. Hắn vốn là một thanh niên nhiệt huyết phong nhã hào hoa trên Chi Vũ. Bỗng nhiên có một ngày, bản thân bị một gã được gọi là hệ thống treo acc mạnh nhất khống chế, sau đó bắt đầu hành trình xuyên không. Nhưng ai biết được, trong quá trình xuyên không lại bị sức mạnh nào đó can thiệp đến. Khiến hắn bị mất phương hướng trong hỗn độn. Ngay cả ý thức cũng bắt đầu mơ hồ. c*̃ng không biết qua bao lâu mới cảm nhận được không khí trong lành mà lâu rồi không thấy. Một ký ức khác, một cuộc sống khác đang chạy loạn trong… Cùng lúc đó, Diệp Cầm Dao lại xuất hiện sau lưng một ông lão gầy đét khác. Tiếng đàn tạo nên một vòng sóng gợn đánh thẳng lên lưng ông ta. Ông ta hét lên một tiếng, máu huyết cuộn trào. AdvertisementMột đòn kia đã đạt tới cảnh giới Độ Kiếp kỳ! Khi ông ta muốn nhằm vào Diệp Cầm Dao thì nàng lại biến mất.AdvertisementNhưng khi ông ta muốn khóa chặt Diệp Cầm Dao, nàng lại biến mất. "Chết tiệt, chết tiệt!" Mấy vị lão tổ chiến đấu cực kỳ mệt mỏi. Rõ ràng là đối phương thua bọn họ một đại cảnh giới, đúng ra có cố gắng hết sức cũng không thể nào đánh bại bọn họ. Nhưng, đối phương lại không hề chiến đấu trực diện mà lại dùng những thủ đoạn kỳ quái, cứ liên tục xuất hiện rồi biến mất, thỉnh thoảng lại giáng ra một đòn. Đặc biệt là bàn tay đen đáng ghét kia. Nào là gạch đá, gậy đánh chó, chậu sành, thứ gì cũng có. Đôi khi còn vứt ra mấy thứ mềm mềm ướt ướt không biết tên là gì, dính vào mặt bọn họ. Không có tính sát thương, nhưng vô cùng xúc phạm! Còn có khí tức màu xanh lam đánh thẳng vào thần hồn và sương khí màu đỏ sẫm hợp lực vây kín. Trạng thái tâm lý của một số người như muốn bùng nổ. Sau khi lại bị thứ chất lỏng quái lạ kia tạt vào người, một vị lão tổ không chịu đựng được nữa mà rống to. "Rốt cuộc các ngươi là ai!" "Đừng có quá đáng, Lăng Vân tông chúng ta được thư viện Thiên Phủ bảo vệ đấy!" Ông ta thử dùng danh tiếng của thư viện Thiên Phủ để đe dọa đối phương. Tuy nhiên, chỉ đổi lấy một tràng cười khiến người ta lạnh sống lưng. Và rất nhiều thủ đoạn công kích. Thời gian cứ thế trôi đi, sức mạnh của bốn vị lão tổ đã dần bắt đầu suy giảm. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì bại trận chỉ là chuyện sớm muộn! Nghiêm trọng hơn là dưới tác dụng tổng hợp của Hồng Trần Thiên Mạc và Thiên Tiên Tử, các đệ tử của Lăng Vân tông đã ngày càng sa xuống sâu hơn, không thể tự thoát khỏi được. "Các hạ!" Một vị lão tổ trong số đó lại lên tiếng. "Dừng lại đi, có gì thì chúng ta ngồi xuống nói chuyện với nhau”. "Không có ân oán nào là không hóa giải được!" Ông ta nhận thua rồi, bất luận thế nào, Lăng Vân tông cũng không thể sụp đổ trong tay ông ta. Cuộc công kích cuối cùng cũng dừng lại. Một lúc sau, bóng dáng của Diệp Cầm Dao lại xuất hiện.