Tác giả:

Trên đường Tây Hoàn có một thôn Thành Trung, gần đây cải tạo khu nhà ở, cần phá bỏ và dời đi nơi khác. Những hộ đóng đinh bên trong là Thiết Đầu Đà nổi tiếng - - mềm cứng không ăn, vô cùng ngoan cố. Nhân viên tổ chuyên trách của khu dân cư và đường phố đáng thương vì muốn cho đám Thiết Đầu Đà này thông suốt, khuyên rách cả miệng, chạy cả gãy chân, ngay cả đại biểu cư dân hơi cà lăm cũng sắp thành chuyên gia diễn thuyết cao cấp rồi, nhưng vẫn tiến triển chậm chạp. Có vài lần, bà cụ Sơn Đông lưng hùm vai gấu bên trong kéo một cô gái trẻ chưa tới năm mươi ký dùng sức lắc, trong miệng vừa gào vừa kêu, nước miếng văng khắp mặt cô gái trẻ: "Tôi sẽ không dọn, tôi sẽ không dọn, tôi ở cả đời, dự định ở đến chết, các người muốn dỡ thì chôn tôi ở bên trong, làm nền móng cho các người, tôi xem ai dám chuyển đến đây. ” Cô gái trẻ mới ra xã hội không bao lâu, vô cùng tội nghiệp, bị lắc thành trống bỏi, còn không thể phản kháng, chờ bà cụ lắc đã nghiền, mới kiên nhẫn tiến hành giải thích lần thứ năm…

Chương 3: Chương 3

Thập Niên 90: Nuôi Chồng Từ Tấm BéTác giả: Đại An NaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrên đường Tây Hoàn có một thôn Thành Trung, gần đây cải tạo khu nhà ở, cần phá bỏ và dời đi nơi khác. Những hộ đóng đinh bên trong là Thiết Đầu Đà nổi tiếng - - mềm cứng không ăn, vô cùng ngoan cố. Nhân viên tổ chuyên trách của khu dân cư và đường phố đáng thương vì muốn cho đám Thiết Đầu Đà này thông suốt, khuyên rách cả miệng, chạy cả gãy chân, ngay cả đại biểu cư dân hơi cà lăm cũng sắp thành chuyên gia diễn thuyết cao cấp rồi, nhưng vẫn tiến triển chậm chạp. Có vài lần, bà cụ Sơn Đông lưng hùm vai gấu bên trong kéo một cô gái trẻ chưa tới năm mươi ký dùng sức lắc, trong miệng vừa gào vừa kêu, nước miếng văng khắp mặt cô gái trẻ: "Tôi sẽ không dọn, tôi sẽ không dọn, tôi ở cả đời, dự định ở đến chết, các người muốn dỡ thì chôn tôi ở bên trong, làm nền móng cho các người, tôi xem ai dám chuyển đến đây. ” Cô gái trẻ mới ra xã hội không bao lâu, vô cùng tội nghiệp, bị lắc thành trống bỏi, còn không thể phản kháng, chờ bà cụ lắc đã nghiền, mới kiên nhẫn tiến hành giải thích lần thứ năm… “Em không thể kìm được tình yêu với chị, đến ngày em chết, phần tình yêu này mới có thể cùng em biến mất khỏi thế giới này.”Bà cụ Sơn Đông hung hăng vỗ đùi mình một cái, mắng chửi: "Thật sự là ghê tởm, quá ghê tởm, hai chị em nhà nó đều ghê tởm.Hứa Tranh này thật không phải thứ gì tốt, chị nó khổ sở nuôi lớn nó, nếu không có chị nó, nó đã sớm chết đói trên đường rồi, lại còn nảy sinh tà tâm đúng là đồ đê tiện.”Cháu gái có chút xấu hổ, sợ hãi nói: "Bà nội, năm đó bà chỉ mắng Lý Hiểu Ngôn, bây giờ sao lại mắng Hứa Tranh? Chuyện tình cảm này không ai nói rõ được, hai người nương tựa lẫn nhau vươn lên, loại tình cảm này rất khó nhìn thấy."Dừng một chút, cô không thấy bà cụ Sơn Đông phản bác, liền bổ sung một câu: "Hơn nữa Tiểu Tranh cũng không phải em ruột của Hiểu Ngôn, bọn họ cũng không có quan hệ huyết thống.”“Nếu đã đưa vào nhà, được nuôi nhiều năm như vậy, bọn họ cho dù không có quan hệ huyết thống cũng là chị em ruột, thật sự là miệng chó nhổ không ra ngà voi, phế vật hệt như thằng anh con đã ba mươi tuổi đầu còn chưa kết hôn đấy…”Cháu gái không nói lời nào, gấp cuốn sổ lại, hy vọng ngày nào đó thấy có thể trả lại cho Hứa Tranh, hoặc là nhờ anh trai đưa cho anh.Dù sao năm đó trong khu ổ chuột này, anh trai Lưu Gia Hào và Lý Hiểu Ngôn, Hứa Tranh chơi rất thân.Rất nhiều người còn nghĩ Lý Hiểu Ngôn và Lưu Gia Hào có thể thành một đôi, kết quả hai người chẳng ai vừa mắt nhau, con đường lựa chọn bước đi cũng một lúc một xa, cho đến khi chẳng có điểm giao nữa.Lúc này ở trong trường trung học số một của thành phố, tơ liễu theo gió tung bay, phất phơ đầy trời.Ở giữa khung cảnh đó, Hứa Tranh đang chậm rãi đi theo phía sau Lý Hiểu Ngôn, ánh mắt của anh luôn dán vào bóng lưng của người phía trước, cho dù hiện tại anh đã cao hơn cô rất nhiều, nhưng vẫn cảm thấy, cô ấy là một ngọn núi cao không thể trèo lên, khiến anh không thể với tới.

“Em không thể kìm được tình yêu với chị, đến ngày em chết, phần tình yêu này mới có thể cùng em biến mất khỏi thế giới này.

Bà cụ Sơn Đông hung hăng vỗ đùi mình một cái, mắng chửi: "Thật sự là ghê tởm, quá ghê tởm, hai chị em nhà nó đều ghê tởm.

Hứa Tranh này thật không phải thứ gì tốt, chị nó khổ sở nuôi lớn nó, nếu không có chị nó, nó đã sớm chết đói trên đường rồi, lại còn nảy sinh tà tâm đúng là đồ đê tiện.

Cháu gái có chút xấu hổ, sợ hãi nói: "Bà nội, năm đó bà chỉ mắng Lý Hiểu Ngôn, bây giờ sao lại mắng Hứa Tranh? Chuyện tình cảm này không ai nói rõ được, hai người nương tựa lẫn nhau vươn lên, loại tình cảm này rất khó nhìn thấy.

"

Dừng một chút, cô không thấy bà cụ Sơn Đông phản bác, liền bổ sung một câu: "Hơn nữa Tiểu Tranh cũng không phải em ruột của Hiểu Ngôn, bọn họ cũng không có quan hệ huyết thống.

“Nếu đã đưa vào nhà, được nuôi nhiều năm như vậy, bọn họ cho dù không có quan hệ huyết thống cũng là chị em ruột, thật sự là miệng chó nhổ không ra ngà voi, phế vật hệt như thằng anh con đã ba mươi tuổi đầu còn chưa kết hôn đấy…”

Cháu gái không nói lời nào, gấp cuốn sổ lại, hy vọng ngày nào đó thấy có thể trả lại cho Hứa Tranh, hoặc là nhờ anh trai đưa cho anh.

Dù sao năm đó trong khu ổ chuột này, anh trai Lưu Gia Hào và Lý Hiểu Ngôn, Hứa Tranh chơi rất thân.

Rất nhiều người còn nghĩ Lý Hiểu Ngôn và Lưu Gia Hào có thể thành một đôi, kết quả hai người chẳng ai vừa mắt nhau, con đường lựa chọn bước đi cũng một lúc một xa, cho đến khi chẳng có điểm giao nữa.

Lúc này ở trong trường trung học số một của thành phố, tơ liễu theo gió tung bay, phất phơ đầy trời.

Ở giữa khung cảnh đó, Hứa Tranh đang chậm rãi đi theo phía sau Lý Hiểu Ngôn, ánh mắt của anh luôn dán vào bóng lưng của người phía trước, cho dù hiện tại anh đã cao hơn cô rất nhiều, nhưng vẫn cảm thấy, cô ấy là một ngọn núi cao không thể trèo lên, khiến anh không thể với tới.

Thập Niên 90: Nuôi Chồng Từ Tấm BéTác giả: Đại An NaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrên đường Tây Hoàn có một thôn Thành Trung, gần đây cải tạo khu nhà ở, cần phá bỏ và dời đi nơi khác. Những hộ đóng đinh bên trong là Thiết Đầu Đà nổi tiếng - - mềm cứng không ăn, vô cùng ngoan cố. Nhân viên tổ chuyên trách của khu dân cư và đường phố đáng thương vì muốn cho đám Thiết Đầu Đà này thông suốt, khuyên rách cả miệng, chạy cả gãy chân, ngay cả đại biểu cư dân hơi cà lăm cũng sắp thành chuyên gia diễn thuyết cao cấp rồi, nhưng vẫn tiến triển chậm chạp. Có vài lần, bà cụ Sơn Đông lưng hùm vai gấu bên trong kéo một cô gái trẻ chưa tới năm mươi ký dùng sức lắc, trong miệng vừa gào vừa kêu, nước miếng văng khắp mặt cô gái trẻ: "Tôi sẽ không dọn, tôi sẽ không dọn, tôi ở cả đời, dự định ở đến chết, các người muốn dỡ thì chôn tôi ở bên trong, làm nền móng cho các người, tôi xem ai dám chuyển đến đây. ” Cô gái trẻ mới ra xã hội không bao lâu, vô cùng tội nghiệp, bị lắc thành trống bỏi, còn không thể phản kháng, chờ bà cụ lắc đã nghiền, mới kiên nhẫn tiến hành giải thích lần thứ năm… “Em không thể kìm được tình yêu với chị, đến ngày em chết, phần tình yêu này mới có thể cùng em biến mất khỏi thế giới này.”Bà cụ Sơn Đông hung hăng vỗ đùi mình một cái, mắng chửi: "Thật sự là ghê tởm, quá ghê tởm, hai chị em nhà nó đều ghê tởm.Hứa Tranh này thật không phải thứ gì tốt, chị nó khổ sở nuôi lớn nó, nếu không có chị nó, nó đã sớm chết đói trên đường rồi, lại còn nảy sinh tà tâm đúng là đồ đê tiện.”Cháu gái có chút xấu hổ, sợ hãi nói: "Bà nội, năm đó bà chỉ mắng Lý Hiểu Ngôn, bây giờ sao lại mắng Hứa Tranh? Chuyện tình cảm này không ai nói rõ được, hai người nương tựa lẫn nhau vươn lên, loại tình cảm này rất khó nhìn thấy."Dừng một chút, cô không thấy bà cụ Sơn Đông phản bác, liền bổ sung một câu: "Hơn nữa Tiểu Tranh cũng không phải em ruột của Hiểu Ngôn, bọn họ cũng không có quan hệ huyết thống.”“Nếu đã đưa vào nhà, được nuôi nhiều năm như vậy, bọn họ cho dù không có quan hệ huyết thống cũng là chị em ruột, thật sự là miệng chó nhổ không ra ngà voi, phế vật hệt như thằng anh con đã ba mươi tuổi đầu còn chưa kết hôn đấy…”Cháu gái không nói lời nào, gấp cuốn sổ lại, hy vọng ngày nào đó thấy có thể trả lại cho Hứa Tranh, hoặc là nhờ anh trai đưa cho anh.Dù sao năm đó trong khu ổ chuột này, anh trai Lưu Gia Hào và Lý Hiểu Ngôn, Hứa Tranh chơi rất thân.Rất nhiều người còn nghĩ Lý Hiểu Ngôn và Lưu Gia Hào có thể thành một đôi, kết quả hai người chẳng ai vừa mắt nhau, con đường lựa chọn bước đi cũng một lúc một xa, cho đến khi chẳng có điểm giao nữa.Lúc này ở trong trường trung học số một của thành phố, tơ liễu theo gió tung bay, phất phơ đầy trời.Ở giữa khung cảnh đó, Hứa Tranh đang chậm rãi đi theo phía sau Lý Hiểu Ngôn, ánh mắt của anh luôn dán vào bóng lưng của người phía trước, cho dù hiện tại anh đã cao hơn cô rất nhiều, nhưng vẫn cảm thấy, cô ấy là một ngọn núi cao không thể trèo lên, khiến anh không thể với tới.

Chương 3: Chương 3