Tác giả:

Trên đường Tây Hoàn có một thôn Thành Trung, gần đây cải tạo khu nhà ở, cần phá bỏ và dời đi nơi khác. Những hộ đóng đinh bên trong là Thiết Đầu Đà nổi tiếng - - mềm cứng không ăn, vô cùng ngoan cố. Nhân viên tổ chuyên trách của khu dân cư và đường phố đáng thương vì muốn cho đám Thiết Đầu Đà này thông suốt, khuyên rách cả miệng, chạy cả gãy chân, ngay cả đại biểu cư dân hơi cà lăm cũng sắp thành chuyên gia diễn thuyết cao cấp rồi, nhưng vẫn tiến triển chậm chạp. Có vài lần, bà cụ Sơn Đông lưng hùm vai gấu bên trong kéo một cô gái trẻ chưa tới năm mươi ký dùng sức lắc, trong miệng vừa gào vừa kêu, nước miếng văng khắp mặt cô gái trẻ: "Tôi sẽ không dọn, tôi sẽ không dọn, tôi ở cả đời, dự định ở đến chết, các người muốn dỡ thì chôn tôi ở bên trong, làm nền móng cho các người, tôi xem ai dám chuyển đến đây. ” Cô gái trẻ mới ra xã hội không bao lâu, vô cùng tội nghiệp, bị lắc thành trống bỏi, còn không thể phản kháng, chờ bà cụ lắc đã nghiền, mới kiên nhẫn tiến hành giải thích lần thứ năm…

Chương 8: Chương 8

Thập Niên 90: Nuôi Chồng Từ Tấm BéTác giả: Đại An NaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrên đường Tây Hoàn có một thôn Thành Trung, gần đây cải tạo khu nhà ở, cần phá bỏ và dời đi nơi khác. Những hộ đóng đinh bên trong là Thiết Đầu Đà nổi tiếng - - mềm cứng không ăn, vô cùng ngoan cố. Nhân viên tổ chuyên trách của khu dân cư và đường phố đáng thương vì muốn cho đám Thiết Đầu Đà này thông suốt, khuyên rách cả miệng, chạy cả gãy chân, ngay cả đại biểu cư dân hơi cà lăm cũng sắp thành chuyên gia diễn thuyết cao cấp rồi, nhưng vẫn tiến triển chậm chạp. Có vài lần, bà cụ Sơn Đông lưng hùm vai gấu bên trong kéo một cô gái trẻ chưa tới năm mươi ký dùng sức lắc, trong miệng vừa gào vừa kêu, nước miếng văng khắp mặt cô gái trẻ: "Tôi sẽ không dọn, tôi sẽ không dọn, tôi ở cả đời, dự định ở đến chết, các người muốn dỡ thì chôn tôi ở bên trong, làm nền móng cho các người, tôi xem ai dám chuyển đến đây. ” Cô gái trẻ mới ra xã hội không bao lâu, vô cùng tội nghiệp, bị lắc thành trống bỏi, còn không thể phản kháng, chờ bà cụ lắc đã nghiền, mới kiên nhẫn tiến hành giải thích lần thứ năm… Giáo viên sợ cô trở thành tấm gương khiến các học sinh khác noi theo, từng mang cô ra đánh mắng răn đe.Quan hệ thầy trò lúc đó, không khách sáo được như bây giờ.Dù phụ huynh có biết con bị thầy đánh, cũng sẽ cúi đầu xin lỗi giáo viên.Chuyện đó qua đi, Lý Hiểu Ngôn ở trên bục giảng ngồi xổm lên lớp cả ngày, bị mẹ cô xách về nhà một tay cầm dao phay, một tay đè tay trái Lý Hiểu Ngôn, nghiến răng nói: "Sửa cho mẹ, không sửa bà đây chém đứt tay mày.”Bà ấy mỗi khi tức giận sẽ tự xưng là bà đây, Lý Hiểu Ngôn nước mắt lưng tròng sửa đề văn cả đêm.Chép đáp án tiêu chuẩn của thầy thành mười mấy lần mới vừa lòng mẹ, bảo vệ được tay trái của mình, không biến thành nữ hiệp một tay.Nhờ có lần thất bại khắc cốt ghi tâm đó, mới nghênh đón cuộc thi nhập học thành danh của bạn học Lý Hiểu Ngôn, toán học 100, ngữ văn 92, bạn học Lý Hiểu Ngôn lấy thành tích hạng hai tiến vào kiếp sống trung học cơ sở không bằng heo chó.Bởi vì lúc tiểu học còn được giải thưởng cuộc thi toán học Hoa La Canh, trường học miễn phí xây dựng trường cho cô, tận những năm ngàn đồng, khi đó năm ngàn đồng này là con số trên trời mà nhà cô dù đập nồi bán sắt cũng không thể lấy ra.Chuyện này, ba mẹ Lý Hiểu Ngôn gặp ai cũng kể, hàng xóm bốn bên nghe nhiều đến mức ám ảnh.Dù sao cùng là xuất thân nghèo khổ, vào thành phố làm việc tầng dưới chót xã hội, dựa vào cái gì nhà các người có thể lên mây, có thể nhìn thấy ánh mặt trời, mà nhà mình cũng chỉ có thể vất vả ngày qua ngày, buồn khổ mê mang.Khi tất cả mọi người đều nghèo hoặc đều giàu, là lúc hài hòa nhất, nếu trong đó có người giàu trước, người giàu còn thích khoe khoang, quay đầu giẫm lên người khác một cước, tất nhiên sẽ rước hận.Loại đạo lý này ba mẹ Lý Hiểu Ngôn tự nhiên là hiểu được, nhưng hiểu cũng không ngăn cản được tâm muốn gióng trống khua chiêng khoe khoang của bọn họ.Mãi khi đến một năm sau, bạn học Lý Hiểu Ngôn cầm một tấm phiếu điểm vô cùng thê thảm về nhà, mới làm cho hai vợ chồng này hoàn toàn ngậm miệng.

Giáo viên sợ cô trở thành tấm gương khiến các học sinh khác noi theo, từng mang cô ra đánh mắng răn đe.

Quan hệ thầy trò lúc đó, không khách sáo được như bây giờ.

Dù phụ huynh có biết con bị thầy đánh, cũng sẽ cúi đầu xin lỗi giáo viên.

Chuyện đó qua đi, Lý Hiểu Ngôn ở trên bục giảng ngồi xổm lên lớp cả ngày, bị mẹ cô xách về nhà một tay cầm dao phay, một tay đè tay trái Lý Hiểu Ngôn, nghiến răng nói: "Sửa cho mẹ, không sửa bà đây chém đứt tay mày.

Bà ấy mỗi khi tức giận sẽ tự xưng là bà đây, Lý Hiểu Ngôn nước mắt lưng tròng sửa đề văn cả đêm.

Chép đáp án tiêu chuẩn của thầy thành mười mấy lần mới vừa lòng mẹ, bảo vệ được tay trái của mình, không biến thành nữ hiệp một tay.

Nhờ có lần thất bại khắc cốt ghi tâm đó, mới nghênh đón cuộc thi nhập học thành danh của bạn học Lý Hiểu Ngôn, toán học 100, ngữ văn 92, bạn học Lý Hiểu Ngôn lấy thành tích hạng hai tiến vào kiếp sống trung học cơ sở không bằng heo chó.

Bởi vì lúc tiểu học còn được giải thưởng cuộc thi toán học Hoa La Canh, trường học miễn phí xây dựng trường cho cô, tận những năm ngàn đồng, khi đó năm ngàn đồng này là con số trên trời mà nhà cô dù đập nồi bán sắt cũng không thể lấy ra.

Chuyện này, ba mẹ Lý Hiểu Ngôn gặp ai cũng kể, hàng xóm bốn bên nghe nhiều đến mức ám ảnh.

Dù sao cùng là xuất thân nghèo khổ, vào thành phố làm việc tầng dưới chót xã hội, dựa vào cái gì nhà các người có thể lên mây, có thể nhìn thấy ánh mặt trời, mà nhà mình cũng chỉ có thể vất vả ngày qua ngày, buồn khổ mê mang.

Khi tất cả mọi người đều nghèo hoặc đều giàu, là lúc hài hòa nhất, nếu trong đó có người giàu trước, người giàu còn thích khoe khoang, quay đầu giẫm lên người khác một cước, tất nhiên sẽ rước hận.

Loại đạo lý này ba mẹ Lý Hiểu Ngôn tự nhiên là hiểu được, nhưng hiểu cũng không ngăn cản được tâm muốn gióng trống khua chiêng khoe khoang của bọn họ.

Mãi khi đến một năm sau, bạn học Lý Hiểu Ngôn cầm một tấm phiếu điểm vô cùng thê thảm về nhà, mới làm cho hai vợ chồng này hoàn toàn ngậm miệng.

Thập Niên 90: Nuôi Chồng Từ Tấm BéTác giả: Đại An NaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrên đường Tây Hoàn có một thôn Thành Trung, gần đây cải tạo khu nhà ở, cần phá bỏ và dời đi nơi khác. Những hộ đóng đinh bên trong là Thiết Đầu Đà nổi tiếng - - mềm cứng không ăn, vô cùng ngoan cố. Nhân viên tổ chuyên trách của khu dân cư và đường phố đáng thương vì muốn cho đám Thiết Đầu Đà này thông suốt, khuyên rách cả miệng, chạy cả gãy chân, ngay cả đại biểu cư dân hơi cà lăm cũng sắp thành chuyên gia diễn thuyết cao cấp rồi, nhưng vẫn tiến triển chậm chạp. Có vài lần, bà cụ Sơn Đông lưng hùm vai gấu bên trong kéo một cô gái trẻ chưa tới năm mươi ký dùng sức lắc, trong miệng vừa gào vừa kêu, nước miếng văng khắp mặt cô gái trẻ: "Tôi sẽ không dọn, tôi sẽ không dọn, tôi ở cả đời, dự định ở đến chết, các người muốn dỡ thì chôn tôi ở bên trong, làm nền móng cho các người, tôi xem ai dám chuyển đến đây. ” Cô gái trẻ mới ra xã hội không bao lâu, vô cùng tội nghiệp, bị lắc thành trống bỏi, còn không thể phản kháng, chờ bà cụ lắc đã nghiền, mới kiên nhẫn tiến hành giải thích lần thứ năm… Giáo viên sợ cô trở thành tấm gương khiến các học sinh khác noi theo, từng mang cô ra đánh mắng răn đe.Quan hệ thầy trò lúc đó, không khách sáo được như bây giờ.Dù phụ huynh có biết con bị thầy đánh, cũng sẽ cúi đầu xin lỗi giáo viên.Chuyện đó qua đi, Lý Hiểu Ngôn ở trên bục giảng ngồi xổm lên lớp cả ngày, bị mẹ cô xách về nhà một tay cầm dao phay, một tay đè tay trái Lý Hiểu Ngôn, nghiến răng nói: "Sửa cho mẹ, không sửa bà đây chém đứt tay mày.”Bà ấy mỗi khi tức giận sẽ tự xưng là bà đây, Lý Hiểu Ngôn nước mắt lưng tròng sửa đề văn cả đêm.Chép đáp án tiêu chuẩn của thầy thành mười mấy lần mới vừa lòng mẹ, bảo vệ được tay trái của mình, không biến thành nữ hiệp một tay.Nhờ có lần thất bại khắc cốt ghi tâm đó, mới nghênh đón cuộc thi nhập học thành danh của bạn học Lý Hiểu Ngôn, toán học 100, ngữ văn 92, bạn học Lý Hiểu Ngôn lấy thành tích hạng hai tiến vào kiếp sống trung học cơ sở không bằng heo chó.Bởi vì lúc tiểu học còn được giải thưởng cuộc thi toán học Hoa La Canh, trường học miễn phí xây dựng trường cho cô, tận những năm ngàn đồng, khi đó năm ngàn đồng này là con số trên trời mà nhà cô dù đập nồi bán sắt cũng không thể lấy ra.Chuyện này, ba mẹ Lý Hiểu Ngôn gặp ai cũng kể, hàng xóm bốn bên nghe nhiều đến mức ám ảnh.Dù sao cùng là xuất thân nghèo khổ, vào thành phố làm việc tầng dưới chót xã hội, dựa vào cái gì nhà các người có thể lên mây, có thể nhìn thấy ánh mặt trời, mà nhà mình cũng chỉ có thể vất vả ngày qua ngày, buồn khổ mê mang.Khi tất cả mọi người đều nghèo hoặc đều giàu, là lúc hài hòa nhất, nếu trong đó có người giàu trước, người giàu còn thích khoe khoang, quay đầu giẫm lên người khác một cước, tất nhiên sẽ rước hận.Loại đạo lý này ba mẹ Lý Hiểu Ngôn tự nhiên là hiểu được, nhưng hiểu cũng không ngăn cản được tâm muốn gióng trống khua chiêng khoe khoang của bọn họ.Mãi khi đến một năm sau, bạn học Lý Hiểu Ngôn cầm một tấm phiếu điểm vô cùng thê thảm về nhà, mới làm cho hai vợ chồng này hoàn toàn ngậm miệng.

Chương 8: Chương 8