Trên đường Tây Hoàn có một thôn Thành Trung, gần đây cải tạo khu nhà ở, cần phá bỏ và dời đi nơi khác. Những hộ đóng đinh bên trong là Thiết Đầu Đà nổi tiếng - - mềm cứng không ăn, vô cùng ngoan cố. Nhân viên tổ chuyên trách của khu dân cư và đường phố đáng thương vì muốn cho đám Thiết Đầu Đà này thông suốt, khuyên rách cả miệng, chạy cả gãy chân, ngay cả đại biểu cư dân hơi cà lăm cũng sắp thành chuyên gia diễn thuyết cao cấp rồi, nhưng vẫn tiến triển chậm chạp. Có vài lần, bà cụ Sơn Đông lưng hùm vai gấu bên trong kéo một cô gái trẻ chưa tới năm mươi ký dùng sức lắc, trong miệng vừa gào vừa kêu, nước miếng văng khắp mặt cô gái trẻ: "Tôi sẽ không dọn, tôi sẽ không dọn, tôi ở cả đời, dự định ở đến chết, các người muốn dỡ thì chôn tôi ở bên trong, làm nền móng cho các người, tôi xem ai dám chuyển đến đây. ” Cô gái trẻ mới ra xã hội không bao lâu, vô cùng tội nghiệp, bị lắc thành trống bỏi, còn không thể phản kháng, chờ bà cụ lắc đã nghiền, mới kiên nhẫn tiến hành giải thích lần thứ năm…
Chương 10: Chương 10
Thập Niên 90: Nuôi Chồng Từ Tấm BéTác giả: Đại An NaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrên đường Tây Hoàn có một thôn Thành Trung, gần đây cải tạo khu nhà ở, cần phá bỏ và dời đi nơi khác. Những hộ đóng đinh bên trong là Thiết Đầu Đà nổi tiếng - - mềm cứng không ăn, vô cùng ngoan cố. Nhân viên tổ chuyên trách của khu dân cư và đường phố đáng thương vì muốn cho đám Thiết Đầu Đà này thông suốt, khuyên rách cả miệng, chạy cả gãy chân, ngay cả đại biểu cư dân hơi cà lăm cũng sắp thành chuyên gia diễn thuyết cao cấp rồi, nhưng vẫn tiến triển chậm chạp. Có vài lần, bà cụ Sơn Đông lưng hùm vai gấu bên trong kéo một cô gái trẻ chưa tới năm mươi ký dùng sức lắc, trong miệng vừa gào vừa kêu, nước miếng văng khắp mặt cô gái trẻ: "Tôi sẽ không dọn, tôi sẽ không dọn, tôi ở cả đời, dự định ở đến chết, các người muốn dỡ thì chôn tôi ở bên trong, làm nền móng cho các người, tôi xem ai dám chuyển đến đây. ” Cô gái trẻ mới ra xã hội không bao lâu, vô cùng tội nghiệp, bị lắc thành trống bỏi, còn không thể phản kháng, chờ bà cụ lắc đã nghiền, mới kiên nhẫn tiến hành giải thích lần thứ năm… Ba Lý Hiểu Ngôn quyết định về quê trồng trọt, mẹ cô lại không chịu về quê.Bà và cha mẹ chồng, cũng chính là bà nội của Lý Hiểu Ngôn vừa thấy mặt liền xù lông như gặp phải tử địch, bà nội Lý Hiểu Ngôn nổi danh là mẹ chồng ác độc, mẹ Lý Hiểu Ngôn cũng bị bức thành con dâu nổi danh dữ dằn, hai người mắng nhau cách một khúc ruộng mà cả xóm vẫn nghe.Hai người thảo luận đến cuối cùng vẫn là câu nói kia của mẹ Lý Hiểu Ngôn: "Người khác đều có thể sống sót, sao chúng ta lại sống không nổi? Chó khôn không quay đầu lại, chúng ta khí thế ngất trời chạy tới thành phố, cuối cùng lại xám xịt trở về, dù cho có chết, cũng phải sống cho ra cốt khí".Ba Lý Hiểu Ngôn là một người lười nhác nhu nhược nhưng vô cùng sĩ diện, lại đang lúc tráng niên, nghe xong những lời này liền đồng ý ở lại.Hai người kiểm kê gia sản, quyết định tận lực tiết kiệm ăn ở, số tiền còn lại lấy ra làm ăn nhỏ, nhìn xem có được hay không.Nếu thất bại sẽ liền lập tức thu dọn lăn về quê nhà.Lý Hiểu Ngôn vừa tiến vào khu ổ chuột xiêu xiêu vẹo vẹo kia, liền cảm thấy ngột ngạt, có thể là nguyên nhân thời tiết, cũng có thể là hoàn cảnh sinh tồn khiến người ta nhìn thấy mà giật mình, cô cảm thấy cuộc sống của mình đã trở nên u ám.Nơi này chỉ có một nhà vệ sinh công cộng lớn, kỳ thật cũng chính là hai hố đất lớn, dùng lều cỏ đắp thành rồi dùng gạch đỏ vây quanh.Vừa đến thời điểm nóng bức, từ nhà vệ sinh công cộng truyền ra mùi thối kinh hồn.Trước khu ổ chuột có một gốc cây nghiêng cổ, phía trên rũ xuống một loạt tã lót của trẻ con, trong đó mơ hồ còn có vết vàng không giặt sạch được.Phòng ba Lý Hiểu Ngôn thuê tổng cộng có hai gian phòng, không lọt ánh sáng, ánh đèn mờ nhạt chiếu lên, khung cảnh trông rất thê lương.Giường dùng gạch và gỗ dựng thành, ngoài ra trong phòng Lý Hiểu Ngôn còn có một cái tủ thấp giống như đào từ mộ phần ra.Dấu vết loang lổ loang lổ giống như vết máu thấm vào, có chút đáng sợ.Phía dưới đặt đồ, phía trên có thể dùng để làm bài tập.
Ba Lý Hiểu Ngôn quyết định về quê trồng trọt, mẹ cô lại không chịu về quê.
Bà và cha mẹ chồng, cũng chính là bà nội của Lý Hiểu Ngôn vừa thấy mặt liền xù lông như gặp phải tử địch, bà nội Lý Hiểu Ngôn nổi danh là mẹ chồng ác độc, mẹ Lý Hiểu Ngôn cũng bị bức thành con dâu nổi danh dữ dằn, hai người mắng nhau cách một khúc ruộng mà cả xóm vẫn nghe.
Hai người thảo luận đến cuối cùng vẫn là câu nói kia của mẹ Lý Hiểu Ngôn: "Người khác đều có thể sống sót, sao chúng ta lại sống không nổi? Chó khôn không quay đầu lại, chúng ta khí thế ngất trời chạy tới thành phố, cuối cùng lại xám xịt trở về, dù cho có chết, cũng phải sống cho ra cốt khí".
Ba Lý Hiểu Ngôn là một người lười nhác nhu nhược nhưng vô cùng sĩ diện, lại đang lúc tráng niên, nghe xong những lời này liền đồng ý ở lại.
Hai người kiểm kê gia sản, quyết định tận lực tiết kiệm ăn ở, số tiền còn lại lấy ra làm ăn nhỏ, nhìn xem có được hay không.
Nếu thất bại sẽ liền lập tức thu dọn lăn về quê nhà.
Lý Hiểu Ngôn vừa tiến vào khu ổ chuột xiêu xiêu vẹo vẹo kia, liền cảm thấy ngột ngạt, có thể là nguyên nhân thời tiết, cũng có thể là hoàn cảnh sinh tồn khiến người ta nhìn thấy mà giật mình, cô cảm thấy cuộc sống của mình đã trở nên u ám.
Nơi này chỉ có một nhà vệ sinh công cộng lớn, kỳ thật cũng chính là hai hố đất lớn, dùng lều cỏ đắp thành rồi dùng gạch đỏ vây quanh.
Vừa đến thời điểm nóng bức, từ nhà vệ sinh công cộng truyền ra mùi thối kinh hồn.
Trước khu ổ chuột có một gốc cây nghiêng cổ, phía trên rũ xuống một loạt tã lót của trẻ con, trong đó mơ hồ còn có vết vàng không giặt sạch được.
Phòng ba Lý Hiểu Ngôn thuê tổng cộng có hai gian phòng, không lọt ánh sáng, ánh đèn mờ nhạt chiếu lên, khung cảnh trông rất thê lương.
Giường dùng gạch và gỗ dựng thành, ngoài ra trong phòng Lý Hiểu Ngôn còn có một cái tủ thấp giống như đào từ mộ phần ra.
Dấu vết loang lổ loang lổ giống như vết máu thấm vào, có chút đáng sợ.
Phía dưới đặt đồ, phía trên có thể dùng để làm bài tập.
Thập Niên 90: Nuôi Chồng Từ Tấm BéTác giả: Đại An NaTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Đông Phương, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTrên đường Tây Hoàn có một thôn Thành Trung, gần đây cải tạo khu nhà ở, cần phá bỏ và dời đi nơi khác. Những hộ đóng đinh bên trong là Thiết Đầu Đà nổi tiếng - - mềm cứng không ăn, vô cùng ngoan cố. Nhân viên tổ chuyên trách của khu dân cư và đường phố đáng thương vì muốn cho đám Thiết Đầu Đà này thông suốt, khuyên rách cả miệng, chạy cả gãy chân, ngay cả đại biểu cư dân hơi cà lăm cũng sắp thành chuyên gia diễn thuyết cao cấp rồi, nhưng vẫn tiến triển chậm chạp. Có vài lần, bà cụ Sơn Đông lưng hùm vai gấu bên trong kéo một cô gái trẻ chưa tới năm mươi ký dùng sức lắc, trong miệng vừa gào vừa kêu, nước miếng văng khắp mặt cô gái trẻ: "Tôi sẽ không dọn, tôi sẽ không dọn, tôi ở cả đời, dự định ở đến chết, các người muốn dỡ thì chôn tôi ở bên trong, làm nền móng cho các người, tôi xem ai dám chuyển đến đây. ” Cô gái trẻ mới ra xã hội không bao lâu, vô cùng tội nghiệp, bị lắc thành trống bỏi, còn không thể phản kháng, chờ bà cụ lắc đã nghiền, mới kiên nhẫn tiến hành giải thích lần thứ năm… Ba Lý Hiểu Ngôn quyết định về quê trồng trọt, mẹ cô lại không chịu về quê.Bà và cha mẹ chồng, cũng chính là bà nội của Lý Hiểu Ngôn vừa thấy mặt liền xù lông như gặp phải tử địch, bà nội Lý Hiểu Ngôn nổi danh là mẹ chồng ác độc, mẹ Lý Hiểu Ngôn cũng bị bức thành con dâu nổi danh dữ dằn, hai người mắng nhau cách một khúc ruộng mà cả xóm vẫn nghe.Hai người thảo luận đến cuối cùng vẫn là câu nói kia của mẹ Lý Hiểu Ngôn: "Người khác đều có thể sống sót, sao chúng ta lại sống không nổi? Chó khôn không quay đầu lại, chúng ta khí thế ngất trời chạy tới thành phố, cuối cùng lại xám xịt trở về, dù cho có chết, cũng phải sống cho ra cốt khí".Ba Lý Hiểu Ngôn là một người lười nhác nhu nhược nhưng vô cùng sĩ diện, lại đang lúc tráng niên, nghe xong những lời này liền đồng ý ở lại.Hai người kiểm kê gia sản, quyết định tận lực tiết kiệm ăn ở, số tiền còn lại lấy ra làm ăn nhỏ, nhìn xem có được hay không.Nếu thất bại sẽ liền lập tức thu dọn lăn về quê nhà.Lý Hiểu Ngôn vừa tiến vào khu ổ chuột xiêu xiêu vẹo vẹo kia, liền cảm thấy ngột ngạt, có thể là nguyên nhân thời tiết, cũng có thể là hoàn cảnh sinh tồn khiến người ta nhìn thấy mà giật mình, cô cảm thấy cuộc sống của mình đã trở nên u ám.Nơi này chỉ có một nhà vệ sinh công cộng lớn, kỳ thật cũng chính là hai hố đất lớn, dùng lều cỏ đắp thành rồi dùng gạch đỏ vây quanh.Vừa đến thời điểm nóng bức, từ nhà vệ sinh công cộng truyền ra mùi thối kinh hồn.Trước khu ổ chuột có một gốc cây nghiêng cổ, phía trên rũ xuống một loạt tã lót của trẻ con, trong đó mơ hồ còn có vết vàng không giặt sạch được.Phòng ba Lý Hiểu Ngôn thuê tổng cộng có hai gian phòng, không lọt ánh sáng, ánh đèn mờ nhạt chiếu lên, khung cảnh trông rất thê lương.Giường dùng gạch và gỗ dựng thành, ngoài ra trong phòng Lý Hiểu Ngôn còn có một cái tủ thấp giống như đào từ mộ phần ra.Dấu vết loang lổ loang lổ giống như vết máu thấm vào, có chút đáng sợ.Phía dưới đặt đồ, phía trên có thể dùng để làm bài tập.