Vào thời nhà Minh tại Trung Hoa, Đông Xưởng là 1 tổ chức trực thuộc dưới quyền của Hoàng Đế bảo vệ và thanh trừ các các mối nguy hại cho chính quyền hoàng thất. -Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn tuế. -Chúng ái khanh bình thân-Chu Vân hiệu Đông Vân Đế. -Bệ hạ hiện tại các vùng chiến tranh giờ đã dập tắt hết rồi a-Thượng Quan Liêu. -Tốt lắm Thượng Quan tướng quân không hổ làm cho trẫm vo cùng hài lòng. -Nhưng thưa bệ hạ hiện tại các vụ án mạng liên quan tới quan lại triều đình ngày càng nhiều. -Vậy sao ? Hừm truyền Ngụy Phong vào gặp trẫm. -Thần Ngụy Phong khấu kiến hoàng thượng. -Ta phong ngươi làm Tổng Đốc Sứ đứng đầu Đông Xưởng mau đi đi phá án cho ta. -Thần tuân chỉ. Tổng Đốc Sứ là chức vụ đứng đầu Đông Xưởng thỗng lĩnh toàn bộ các thị vệ bảo vệ hoàng cung và phá nhưng vụ án khó mà quan lại không thể tìm ra nguyên nhâ. -Nghe nói hôm nay Tông Đốc Sứ mới sẽ tới. -Ta cũng nghe nói vậy. Một lát sau, Ngụy Phong đi xe ngựa cuối cùng cũng tới nơi các thị vệ đều ra cửa tiếp đón người tiếp đón nồng…
Chương 85: 85: Kế Hoạch
Đông Xưởng Truyền KìTác giả: Tạ Quang KhảiTruyện Cổ Đại, Truyện Trinh ThámVào thời nhà Minh tại Trung Hoa, Đông Xưởng là 1 tổ chức trực thuộc dưới quyền của Hoàng Đế bảo vệ và thanh trừ các các mối nguy hại cho chính quyền hoàng thất. -Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn tuế. -Chúng ái khanh bình thân-Chu Vân hiệu Đông Vân Đế. -Bệ hạ hiện tại các vùng chiến tranh giờ đã dập tắt hết rồi a-Thượng Quan Liêu. -Tốt lắm Thượng Quan tướng quân không hổ làm cho trẫm vo cùng hài lòng. -Nhưng thưa bệ hạ hiện tại các vụ án mạng liên quan tới quan lại triều đình ngày càng nhiều. -Vậy sao ? Hừm truyền Ngụy Phong vào gặp trẫm. -Thần Ngụy Phong khấu kiến hoàng thượng. -Ta phong ngươi làm Tổng Đốc Sứ đứng đầu Đông Xưởng mau đi đi phá án cho ta. -Thần tuân chỉ. Tổng Đốc Sứ là chức vụ đứng đầu Đông Xưởng thỗng lĩnh toàn bộ các thị vệ bảo vệ hoàng cung và phá nhưng vụ án khó mà quan lại không thể tìm ra nguyên nhâ. -Nghe nói hôm nay Tông Đốc Sứ mới sẽ tới. -Ta cũng nghe nói vậy. Một lát sau, Ngụy Phong đi xe ngựa cuối cùng cũng tới nơi các thị vệ đều ra cửa tiếp đón người tiếp đón nồng… "Ngụy Phong nói với Thẩm Tư Lục điều này,cô ta liền cho người vào trong quốc khố lật sàn lên xem thử.Sau khi kiểm tra 1 hồi quả thực có vài chỗ khác lạ.Sau khi điều này được giải đáp,Thẩm Tư Lục cho người đào xuống.Phía dưới là 1 khoảng không gian đen tối căn bản không có chút ánh sáng nào lọt vào.-Thả 1 cây đuốc xuống cho ta.-Vâng đại nhân.Thẩm Tư Lục vừa nói xong thì Ngụy Phong liền ngăn lại.-Thứ mà bọn chúng dùng để đốt phá bảo khố là dầu,vì vậy bên dưới rất có thể vẫn còn dầu.Nếu ném đuốc xuống,rất có thể sẽ bị cháy lớn.Thẩm Tư Lục và những người ở đó đều căng thẳng,họ liền quăng 1 sợi dây xuống,từng người từng người cầm chắc cây đuốc mà đi xuống.Khoảng không gian này rất hẹp vì vậy mà chỉ có vài người đi xuống bao gồm có Ngụy Phong.Đúng như hắn suy đoán,bên dưới vẫn còn 2 thùng dầu.Sau khi sử dụng đuốc thì họ thấy không gian này đã được bịt kín,ngoài dầu ra thì căn bản không còn gì.Ngụy Phong cầm 1 nắm đất lên sờ thì biết đây là đất được đào lên vào lấp lại không lâu.Đất vẫn còn mới và thấm nước.-Ở đây có gần sông hay hồ nào không ?Đám người Thẩm Tư Lục nghĩ 1 hồi thì nhớ ra.-Gần đây đúng là có 1 con sông nhỏ.Ngoài nó thì không còn con sông hay hồ nào quanh đây cả.Ngụy Phong nhờ Thẩm Tư Lục cho người dẫn mình tới.Con sông này được đặt tên là Liên Tử,sông không qua lớn và nước chạy không quá mạnh nên có rất nhiều người tới đây để câu cá.Ngụy Phong ghé vào tai của hộ vệ,bảo hắn đi hỏi những người thường xuyên câu cá ở đây xem thử gần đây có chuyện gì lạ xảy ra không.Ngụy Phong nhìn lại khoảng cách từ sông Liên Tử tới quốc khố đồng thời hắn còn tìm phương hướng từ quốc khố tới đây.Hộ vệ hỏi những người xung quanh đó 1 hồi thì có phát hiện mới.Họ nói gần đây sông Liên Tử có váng dầu nổi lên,họ chỉ nghĩ đơn thuần là có người làm đổ dầu xuống nên không để ý với lượng váng dầu rất ít.Ngụy Phong đi dọc theo con sông,hắn thấy vẫn còn 1 chút ít váng dầu nổi trên mặt nước,điều này càng khẳng định suy nghĩ của hắn hơn.-Mau quay về.-Vâng.Ngụy Phong quay về quốc khố liền bắt đầu đo khoảng cách và phương hướng.Sau khi tính toán xong,Thẩm Tư Lục liền cho người theo hướng đó mà đào.Trong quá trình đào,những người thực hiện đều thấy đất ở đây quá dễ đào,chỉ mất 1 ngày là có thể đào tới nơi.Sau vài canh giừo đào thì họ bị 1 thứ gì đó cản lại,Ngụy Phong xuống xem thử thì phát hiện đây là đá Đà Khúc từ Đại Minh.Loại đá này luôn dùng để dựng thành,chúng rất cứng rắn khác với các loại đá khác,chúng không bị ăn mòn theo thời gian hay bất cứ nhược điểm gì.-Đây chắc chắn là đá Đà Khúc.Muốn đào tiếp thì rất tốn thời gian và sức người.-Vậy chúng ta nên làm gì ?-Nếu đào ở dưới không được vậy chúng ta đều từ bên trên,ta xem thử thứ mà chúng muốn giấu đi là gì ?Ngụy Phong huy động rất nhiều người bât đầu đào,lần đầu tiên trong quốc khố của Triệu Quốc lại có người hiên ngang đào như vậy nhưng vì để giải quyết vụ án mà các vị thân cận của Triệu Vương không dám nói lời nào.Triệu Vân Mộng cũng vì chuyện này mà tới xem thử.-Ngụy Phong,chàng lật tung quốc khố của cha ta lên mất.Ngụy Phong ngạc nhiên vì không báo giờ Triệu Vân Mộng tới đây.Cô ấy cho rằng mình không nên bước vào quốc khố 1 bước vì thân phận đã được gả đi.-Nàng sao lại tới đây ?-Chẳng lẽ ta không được tới sao ? Chàng dạo này hay nói lại ta rồi đấy nha.Nhưngz người ở gần đó nghe thấy đều bật cười.Triệu Vân Mộng nhìn sang Thẩm Tư Lục rồi liền quở trách Ngụy Phong.-Chẳng lẽ chàng không muốn ta tới đây vì cô ta sao ? Chàng là đồ bạc tình.-Sao lại vậy được,chúng ta chỉ đang điều tra án thôi,ta chưa hề làm guyện gì có lỗi với nàng,ta thề đấy.Triệu Vân Mộng mỉm cười rồi lại nói.-Thôi được rồi,ta tin chàng.Vụ án thế nào rồi-Có vài rắc rối trong vụ án,căn bản không thể tiếp tục điều tra ở bên dưới nữa.-Huynh muốn trực tiếp đào xuống ?-Đúng vậy,dù sao chỉ còn cách này.Muội lần sau đừng tới đây nữa,nguy hiểm lắm.Tuy rằng bọn chúng đã lấy được đồ của mình nhưng khi ta thấy được 2 thùng dầu giấu ở phía dưới thì ta nghi ngờ bọn chúng còn quay lại.Khi bọn chúng tấn công vào 1 lần nữa thì nơi đây sẽ lại hỗn loạn,nàng đừng có tới nữa.-Được rồi,ta sẽ không tới nữa,nhưng hôm nay chàng nhớ về sớm,ta chuẩn bị đồ ăn cho chàng.Ngụy Phong gật đầu rồi tiếp tục điều tra về quãng đường từ quốc tới sông Liên Tử.Sau khi đào từ trên xuống,họ phát hiện ở trên đã bị đá Đà Khúc ngăn lại không thể tiếp tục.Ngụy Phong biết không thể tiếp tục như thế này nên liền nghĩ ra 1 kế."
"Ngụy Phong nói với Thẩm Tư Lục điều này,cô ta liền cho người vào trong quốc khố lật sàn lên xem thử.
Sau khi kiểm tra 1 hồi quả thực có vài chỗ khác lạ.
Sau khi điều này được giải đáp,Thẩm Tư Lục cho người đào xuống.
Phía dưới là 1 khoảng không gian đen tối căn bản không có chút ánh sáng nào lọt vào.
-Thả 1 cây đuốc xuống cho ta.
-Vâng đại nhân.
Thẩm Tư Lục vừa nói xong thì Ngụy Phong liền ngăn lại.
-Thứ mà bọn chúng dùng để đốt phá bảo khố là dầu,vì vậy bên dưới rất có thể vẫn còn dầu.
Nếu ném đuốc xuống,rất có thể sẽ bị cháy lớn.
Thẩm Tư Lục và những người ở đó đều căng thẳng,họ liền quăng 1 sợi dây xuống,từng người từng người cầm chắc cây đuốc mà đi xuống.
Khoảng không gian này rất hẹp vì vậy mà chỉ có vài người đi xuống bao gồm có Ngụy Phong.
Đúng như hắn suy đoán,bên dưới vẫn còn 2 thùng dầu.
Sau khi sử dụng đuốc thì họ thấy không gian này đã được bịt kín,ngoài dầu ra thì căn bản không còn gì.
Ngụy Phong cầm 1 nắm đất lên sờ thì biết đây là đất được đào lên vào lấp lại không lâu.
Đất vẫn còn mới và thấm nước.
-Ở đây có gần sông hay hồ nào không ?
Đám người Thẩm Tư Lục nghĩ 1 hồi thì nhớ ra.
-Gần đây đúng là có 1 con sông nhỏ.
Ngoài nó thì không còn con sông hay hồ nào quanh đây cả.
Ngụy Phong nhờ Thẩm Tư Lục cho người dẫn mình tới.
Con sông này được đặt tên là Liên Tử,sông không qua lớn và nước chạy không quá mạnh nên có rất nhiều người tới đây để câu cá.
Ngụy Phong ghé vào tai của hộ vệ,bảo hắn đi hỏi những người thường xuyên câu cá ở đây xem thử gần đây có chuyện gì lạ xảy ra không.
Ngụy Phong nhìn lại khoảng cách từ sông Liên Tử tới quốc khố đồng thời hắn còn tìm phương hướng từ quốc khố tới đây.
Hộ vệ hỏi những người xung quanh đó 1 hồi thì có phát hiện mới.
Họ nói gần đây sông Liên Tử có váng dầu nổi lên,họ chỉ nghĩ đơn thuần là có người làm đổ dầu xuống nên không để ý với lượng váng dầu rất ít.
Ngụy Phong đi dọc theo con sông,hắn thấy vẫn còn 1 chút ít váng dầu nổi trên mặt nước,điều này càng khẳng định suy nghĩ của hắn hơn.
-Mau quay về.
-Vâng.
Ngụy Phong quay về quốc khố liền bắt đầu đo khoảng cách và phương hướng.
Sau khi tính toán xong,Thẩm Tư Lục liền cho người theo hướng đó mà đào.
Trong quá trình đào,những người thực hiện đều thấy đất ở đây quá dễ đào,chỉ mất 1 ngày là có thể đào tới nơi.
Sau vài canh giừo đào thì họ bị 1 thứ gì đó cản lại,Ngụy Phong xuống xem thử thì phát hiện đây là đá Đà Khúc từ Đại Minh.
Loại đá này luôn dùng để dựng thành,chúng rất cứng rắn khác với các loại đá khác,chúng không bị ăn mòn theo thời gian hay bất cứ nhược điểm gì.
-Đây chắc chắn là đá Đà Khúc.
Muốn đào tiếp thì rất tốn thời gian và sức người.
-Vậy chúng ta nên làm gì ?
-Nếu đào ở dưới không được vậy chúng ta đều từ bên trên,ta xem thử thứ mà chúng muốn giấu đi là gì ?
Ngụy Phong huy động rất nhiều người bât đầu đào,lần đầu tiên trong quốc khố của Triệu Quốc lại có người hiên ngang đào như vậy nhưng vì để giải quyết vụ án mà các vị thân cận của Triệu Vương không dám nói lời nào.
Triệu Vân Mộng cũng vì chuyện này mà tới xem thử.
-Ngụy Phong,chàng lật tung quốc khố của cha ta lên mất.
Ngụy Phong ngạc nhiên vì không báo giờ Triệu Vân Mộng tới đây.
Cô ấy cho rằng mình không nên bước vào quốc khố 1 bước vì thân phận đã được gả đi.
-Nàng sao lại tới đây ?
-Chẳng lẽ ta không được tới sao ? Chàng dạo này hay nói lại ta rồi đấy nha.
Nhưngz người ở gần đó nghe thấy đều bật cười.
Triệu Vân Mộng nhìn sang Thẩm Tư Lục rồi liền quở trách Ngụy Phong.
-Chẳng lẽ chàng không muốn ta tới đây vì cô ta sao ? Chàng là đồ bạc tình.
-Sao lại vậy được,chúng ta chỉ đang điều tra án thôi,ta chưa hề làm guyện gì có lỗi với nàng,ta thề đấy.
Triệu Vân Mộng mỉm cười rồi lại nói.
-Thôi được rồi,ta tin chàng.
Vụ án thế nào rồi
-Có vài rắc rối trong vụ án,căn bản không thể tiếp tục điều tra ở bên dưới nữa.
-Huynh muốn trực tiếp đào xuống ?
-Đúng vậy,dù sao chỉ còn cách này.
Muội lần sau đừng tới đây nữa,nguy hiểm lắm.
Tuy rằng bọn chúng đã lấy được đồ của mình nhưng khi ta thấy được 2 thùng dầu giấu ở phía dưới thì ta nghi ngờ bọn chúng còn quay lại.
Khi bọn chúng tấn công vào 1 lần nữa thì nơi đây sẽ lại hỗn loạn,nàng đừng có tới nữa.
-Được rồi,ta sẽ không tới nữa,nhưng hôm nay chàng nhớ về sớm,ta chuẩn bị đồ ăn cho chàng.
Ngụy Phong gật đầu rồi tiếp tục điều tra về quãng đường từ quốc tới sông Liên Tử.
Sau khi đào từ trên xuống,họ phát hiện ở trên đã bị đá Đà Khúc ngăn lại không thể tiếp tục.
Ngụy Phong biết không thể tiếp tục như thế này nên liền nghĩ ra 1 kế.
"
Đông Xưởng Truyền KìTác giả: Tạ Quang KhảiTruyện Cổ Đại, Truyện Trinh ThámVào thời nhà Minh tại Trung Hoa, Đông Xưởng là 1 tổ chức trực thuộc dưới quyền của Hoàng Đế bảo vệ và thanh trừ các các mối nguy hại cho chính quyền hoàng thất. -Bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn tuế. -Chúng ái khanh bình thân-Chu Vân hiệu Đông Vân Đế. -Bệ hạ hiện tại các vùng chiến tranh giờ đã dập tắt hết rồi a-Thượng Quan Liêu. -Tốt lắm Thượng Quan tướng quân không hổ làm cho trẫm vo cùng hài lòng. -Nhưng thưa bệ hạ hiện tại các vụ án mạng liên quan tới quan lại triều đình ngày càng nhiều. -Vậy sao ? Hừm truyền Ngụy Phong vào gặp trẫm. -Thần Ngụy Phong khấu kiến hoàng thượng. -Ta phong ngươi làm Tổng Đốc Sứ đứng đầu Đông Xưởng mau đi đi phá án cho ta. -Thần tuân chỉ. Tổng Đốc Sứ là chức vụ đứng đầu Đông Xưởng thỗng lĩnh toàn bộ các thị vệ bảo vệ hoàng cung và phá nhưng vụ án khó mà quan lại không thể tìm ra nguyên nhâ. -Nghe nói hôm nay Tông Đốc Sứ mới sẽ tới. -Ta cũng nghe nói vậy. Một lát sau, Ngụy Phong đi xe ngựa cuối cùng cũng tới nơi các thị vệ đều ra cửa tiếp đón người tiếp đón nồng… "Ngụy Phong nói với Thẩm Tư Lục điều này,cô ta liền cho người vào trong quốc khố lật sàn lên xem thử.Sau khi kiểm tra 1 hồi quả thực có vài chỗ khác lạ.Sau khi điều này được giải đáp,Thẩm Tư Lục cho người đào xuống.Phía dưới là 1 khoảng không gian đen tối căn bản không có chút ánh sáng nào lọt vào.-Thả 1 cây đuốc xuống cho ta.-Vâng đại nhân.Thẩm Tư Lục vừa nói xong thì Ngụy Phong liền ngăn lại.-Thứ mà bọn chúng dùng để đốt phá bảo khố là dầu,vì vậy bên dưới rất có thể vẫn còn dầu.Nếu ném đuốc xuống,rất có thể sẽ bị cháy lớn.Thẩm Tư Lục và những người ở đó đều căng thẳng,họ liền quăng 1 sợi dây xuống,từng người từng người cầm chắc cây đuốc mà đi xuống.Khoảng không gian này rất hẹp vì vậy mà chỉ có vài người đi xuống bao gồm có Ngụy Phong.Đúng như hắn suy đoán,bên dưới vẫn còn 2 thùng dầu.Sau khi sử dụng đuốc thì họ thấy không gian này đã được bịt kín,ngoài dầu ra thì căn bản không còn gì.Ngụy Phong cầm 1 nắm đất lên sờ thì biết đây là đất được đào lên vào lấp lại không lâu.Đất vẫn còn mới và thấm nước.-Ở đây có gần sông hay hồ nào không ?Đám người Thẩm Tư Lục nghĩ 1 hồi thì nhớ ra.-Gần đây đúng là có 1 con sông nhỏ.Ngoài nó thì không còn con sông hay hồ nào quanh đây cả.Ngụy Phong nhờ Thẩm Tư Lục cho người dẫn mình tới.Con sông này được đặt tên là Liên Tử,sông không qua lớn và nước chạy không quá mạnh nên có rất nhiều người tới đây để câu cá.Ngụy Phong ghé vào tai của hộ vệ,bảo hắn đi hỏi những người thường xuyên câu cá ở đây xem thử gần đây có chuyện gì lạ xảy ra không.Ngụy Phong nhìn lại khoảng cách từ sông Liên Tử tới quốc khố đồng thời hắn còn tìm phương hướng từ quốc khố tới đây.Hộ vệ hỏi những người xung quanh đó 1 hồi thì có phát hiện mới.Họ nói gần đây sông Liên Tử có váng dầu nổi lên,họ chỉ nghĩ đơn thuần là có người làm đổ dầu xuống nên không để ý với lượng váng dầu rất ít.Ngụy Phong đi dọc theo con sông,hắn thấy vẫn còn 1 chút ít váng dầu nổi trên mặt nước,điều này càng khẳng định suy nghĩ của hắn hơn.-Mau quay về.-Vâng.Ngụy Phong quay về quốc khố liền bắt đầu đo khoảng cách và phương hướng.Sau khi tính toán xong,Thẩm Tư Lục liền cho người theo hướng đó mà đào.Trong quá trình đào,những người thực hiện đều thấy đất ở đây quá dễ đào,chỉ mất 1 ngày là có thể đào tới nơi.Sau vài canh giừo đào thì họ bị 1 thứ gì đó cản lại,Ngụy Phong xuống xem thử thì phát hiện đây là đá Đà Khúc từ Đại Minh.Loại đá này luôn dùng để dựng thành,chúng rất cứng rắn khác với các loại đá khác,chúng không bị ăn mòn theo thời gian hay bất cứ nhược điểm gì.-Đây chắc chắn là đá Đà Khúc.Muốn đào tiếp thì rất tốn thời gian và sức người.-Vậy chúng ta nên làm gì ?-Nếu đào ở dưới không được vậy chúng ta đều từ bên trên,ta xem thử thứ mà chúng muốn giấu đi là gì ?Ngụy Phong huy động rất nhiều người bât đầu đào,lần đầu tiên trong quốc khố của Triệu Quốc lại có người hiên ngang đào như vậy nhưng vì để giải quyết vụ án mà các vị thân cận của Triệu Vương không dám nói lời nào.Triệu Vân Mộng cũng vì chuyện này mà tới xem thử.-Ngụy Phong,chàng lật tung quốc khố của cha ta lên mất.Ngụy Phong ngạc nhiên vì không báo giờ Triệu Vân Mộng tới đây.Cô ấy cho rằng mình không nên bước vào quốc khố 1 bước vì thân phận đã được gả đi.-Nàng sao lại tới đây ?-Chẳng lẽ ta không được tới sao ? Chàng dạo này hay nói lại ta rồi đấy nha.Nhưngz người ở gần đó nghe thấy đều bật cười.Triệu Vân Mộng nhìn sang Thẩm Tư Lục rồi liền quở trách Ngụy Phong.-Chẳng lẽ chàng không muốn ta tới đây vì cô ta sao ? Chàng là đồ bạc tình.-Sao lại vậy được,chúng ta chỉ đang điều tra án thôi,ta chưa hề làm guyện gì có lỗi với nàng,ta thề đấy.Triệu Vân Mộng mỉm cười rồi lại nói.-Thôi được rồi,ta tin chàng.Vụ án thế nào rồi-Có vài rắc rối trong vụ án,căn bản không thể tiếp tục điều tra ở bên dưới nữa.-Huynh muốn trực tiếp đào xuống ?-Đúng vậy,dù sao chỉ còn cách này.Muội lần sau đừng tới đây nữa,nguy hiểm lắm.Tuy rằng bọn chúng đã lấy được đồ của mình nhưng khi ta thấy được 2 thùng dầu giấu ở phía dưới thì ta nghi ngờ bọn chúng còn quay lại.Khi bọn chúng tấn công vào 1 lần nữa thì nơi đây sẽ lại hỗn loạn,nàng đừng có tới nữa.-Được rồi,ta sẽ không tới nữa,nhưng hôm nay chàng nhớ về sớm,ta chuẩn bị đồ ăn cho chàng.Ngụy Phong gật đầu rồi tiếp tục điều tra về quãng đường từ quốc tới sông Liên Tử.Sau khi đào từ trên xuống,họ phát hiện ở trên đã bị đá Đà Khúc ngăn lại không thể tiếp tục.Ngụy Phong biết không thể tiếp tục như thế này nên liền nghĩ ra 1 kế."