Tác giả:

Trên bậc thang được xây từ những tảng đá xanh, Lục Nhân thở hồng hộc leo từng bước một. Trán mướt mải mồ hôi, hắn ngẩng đầu lên nhìn sơn môn ở tít trên cao, xem chừng còn hơn trăm bậc nữa mới tới nơi, khóe môi hẳn không khỏi lộ vẻ đăng chát. “Không hổ là một trong bốn đại tông môn của nước Khương Vân, không ngờ sơn môn lại xây cao tới như vậy!” Lục Nhân không nhịn được phàn nàn. Kiếp trước, hẳn vốn là một thiếu niên nhiệt huyết ở Trái Đất, chỉ vì không may ăn đậu hũ Ma Bà mà bị chồng của Ma Bà lỡ tay đánh chết nên mới tới đại lục Huyền Hoàng này. Hơn nữa, trường hợp của hẳn không phải là hồn xuyên mà là xuyên cả hồn lẫn xác tới. Mất tận ba ngày, Lục Nhân mới dần chấp nhận được sự thật này, đồng thời mơ hồ cảm thấy hưng phấn khó tả đối với thế giới mới này. Với tư cách là một chàng thiếu niên nhiệt huyết, vốn hết sức hứng thú với những chuyện kỳ lạ, sau khi tới thế giới tu võ này, hắn không khỏi chờ mong một ngày nào đó mình sẽ trở thành cường giả hàng đầu trên thế gian. Hơn nữa, hắn…

Chương 31: Đệ tử bái kiến đại trưởng lão

Vạn Cổ Luân Hồi ThápTác giả: SS TầnTruyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTrên bậc thang được xây từ những tảng đá xanh, Lục Nhân thở hồng hộc leo từng bước một. Trán mướt mải mồ hôi, hắn ngẩng đầu lên nhìn sơn môn ở tít trên cao, xem chừng còn hơn trăm bậc nữa mới tới nơi, khóe môi hẳn không khỏi lộ vẻ đăng chát. “Không hổ là một trong bốn đại tông môn của nước Khương Vân, không ngờ sơn môn lại xây cao tới như vậy!” Lục Nhân không nhịn được phàn nàn. Kiếp trước, hẳn vốn là một thiếu niên nhiệt huyết ở Trái Đất, chỉ vì không may ăn đậu hũ Ma Bà mà bị chồng của Ma Bà lỡ tay đánh chết nên mới tới đại lục Huyền Hoàng này. Hơn nữa, trường hợp của hẳn không phải là hồn xuyên mà là xuyên cả hồn lẫn xác tới. Mất tận ba ngày, Lục Nhân mới dần chấp nhận được sự thật này, đồng thời mơ hồ cảm thấy hưng phấn khó tả đối với thế giới mới này. Với tư cách là một chàng thiếu niên nhiệt huyết, vốn hết sức hứng thú với những chuyện kỳ lạ, sau khi tới thế giới tu võ này, hắn không khỏi chờ mong một ngày nào đó mình sẽ trở thành cường giả hàng đầu trên thế gian. Hơn nữa, hắn… "Ngay cả nhân vật như cổ đế Đà Xá nếu kế thừa huyết mạch phế phẩm cũng sẽ chỉ phai mờ trong biển người. Thanh Vân Môn các ngươi dám nhận đệ tử huyết mạch phế phẩm, Tạ Cuồng ta thật sự bái phục!"Tạ Cưồng nói rồi còn giơ ngón tay cái lên.Đại trưởng lão thầm mắng trong lòng. Vừa đến Thanh Vân Môn đã bắt đầu làm tổn thương bọn họ, nhưng dù sao mình cũng là chủ nhà, không thể trở mặt, chỉ có thể trưng khuôn mặt tươi cười mà chào đón bọn họ."Song, có một câu nói hay, không có huyết mạch phế, chỉ có người vô dụng. Để ta xem thăng nhóc này có bao nhiêu cân lượng!"Tạ Cuồng mỉm cười, sau đó chỉ vào ba người xung quanh giới thiệu: "Mạnh trưởng lão, ba người này là đệ tử mà Hoàng Đạo Tông ta thu nhận năm nay. Chử Phi Dương, Nạp Lan Hân, Lý Tĩnh!"Ba người đồng thời tiến lên, hơi khom người, đồng thanh nói: "Đệ tử bái kiến đại trưởng lão Thanh Vân Môn!"Đại trưởng lão nhìn ba người bọn họ, phát hiện khí tức của bọn họ đều không hề yếu. Đặc biệt là Lý Tĩnh yếu nhất cũng cho ông ta cảm giác khí thế không thua kém gì Triệu Y mạnh nhất của bên mình.Không chỉ đại trưởng lão mà sắc mặt vài trưởng lão khác. đều hết sức khó coi."Mấy năm nay Hoàng Đạo Môn thật sự xuất hiện nhân tài tầng tầng lớp lớp!"Đại trưởng lão nói một câu khách sáo, sau đó chỉ vào ba người Lục Nhân: "Tạ trưởng lão, ba đệ tử này lần lượt là Triệu Y, Dương Dung, Lục Nhân, bọn họ cũng là đối thủ của ba đệ tử của các ngươi!"Tạ Cuồng chỉ liếc nhìn ba người, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường, sau đó nói: "Không nên dài dòng nữa, chúng ta bắt đầu luận bàn đi!"Lập tức, một trưởng lão nhảy lên trên lôi đài, lớn tiếng nói: “Đại hội luận bàn giao lưu chính thức bắt đầu. Luật cũ là đấu một chọi một, nếu một bên thẳng ba trận thì coi như thẳng. Nếu không thắng cả ba trận, người thắng sẽ bước vào vòng. đấu thứ hai, và người chiến thắng cuối cùng sẽ được coi là người thắng. Bây giờ, xin hai bên hãy cử một đệ tử lên lôi đài."Nói xong, trưởng lão phụ trách bước sang một bên.“Lý Tĩnh, ngươi trước đi!"Lý Tĩnh mặc váy màu lục đứng dậy, nhảy lên võ đài vài bước. Ánh mắt nàng ta rơi vào ba người Lục Nhân, bình tĩnh nói: "Lý Tĩnh, đệ tử nhập môn Hoàng Đạo Môn, huyết mạch ngũ phẩm, đã mở ra sáu linh khiếu. Trong các ngươi ai lên đấu với ta trước?"“Lục Nhân, ngươi lên trước đi!"Vân Thanh Dao nói.Lý Tĩnh này chắc chăn là người yếu nhất trong ba người, Lục Nhân đấu với nàng ta sẽ có cơ hội ra tay."Vâng!"Lục Nhân gật đầu, nhảy lên, đáp xuống nơi cách Lý Tĩnh chừng mười thước.Khi mọi người nhìn thấy Lục Nhân lên đài, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ kỳ lạ."Tông môn rốt cuộc có ý đồ gì? Thật sự muốn để Lục Nhân lên đài luận bàn à? Lý Tĩnh kia có huyết mạch ngũ phẩm, đã mở sáu linh khiếu rồi đó!""Tông môn chỉ muốn để Lục Nhân thi triển kiếm pháp mà thôi, thăng bại hoàn toàn không quan trọng!"Nhiều đệ tử bắt đầu thì thầm. . Đam Mỹ Hiện Đại"Cái gì mà thắng thua không quan trọng? Lề lối của các ngươi thấp kém thật!"Một giọng nói đột nhiên vang lên trong đám đông.Mọi người nhìn theo tiếng thì thấy đó là Vương Đăng, một trong song phế nhập môn."Vương Đăng, ý của ngươi là gì?" Rất nhiều đệ tử nhập môn cũ đều không hiểu gì cả.Vương Đằng cười nói: “Các ngươi có tin Lục Nhân có thể đánh bại Lý Tĩnh không?”"Cái gì? Có thể đánh bại Lý Tĩnh? Ngươi đang đùa ta à? Hản là đệ tử còn vô dụng hơn ngươi. Chỉ mới mở một linh khiếu, tu luyện còn không được, làm sao có thể đánh bại Lý Tĩnh?"

"Ngay cả nhân vật như cổ đế Đà Xá nếu kế thừa huyết mạch phế phẩm cũng sẽ chỉ phai mờ trong biển người. Thanh Vân Môn các ngươi dám nhận đệ tử huyết mạch phế phẩm, Tạ Cuồng ta thật sự bái phục!"

Tạ Cưồng nói rồi còn giơ ngón tay cái lên.

Đại trưởng lão thầm mắng trong lòng. Vừa đến Thanh Vân Môn đã bắt đầu làm tổn thương bọn họ, nhưng dù sao mình cũng là chủ nhà, không thể trở mặt, chỉ có thể trưng khuôn mặt tươi cười mà chào đón bọn họ.

"Song, có một câu nói hay, không có huyết mạch phế, chỉ có người vô dụng. Để ta xem thăng nhóc này có bao nhiêu cân lượng!"

Tạ Cuồng mỉm cười, sau đó chỉ vào ba người xung quanh giới thiệu: "Mạnh trưởng lão, ba người này là đệ tử mà Hoàng Đạo Tông ta thu nhận năm nay. Chử Phi Dương, Nạp Lan Hân, Lý Tĩnh!"

Ba người đồng thời tiến lên, hơi khom người, đồng thanh nói: "Đệ tử bái kiến đại trưởng lão Thanh Vân Môn!"

Đại trưởng lão nhìn ba người bọn họ, phát hiện khí tức của bọn họ đều không hề yếu. Đặc biệt là Lý Tĩnh yếu nhất cũng cho ông ta cảm giác khí thế không thua kém gì Triệu Y mạnh nhất của bên mình.

Không chỉ đại trưởng lão mà sắc mặt vài trưởng lão khác. đều hết sức khó coi.

"Mấy năm nay Hoàng Đạo Môn thật sự xuất hiện nhân tài tầng tầng lớp lớp!"

Đại trưởng lão nói một câu khách sáo, sau đó chỉ vào ba người Lục Nhân: "Tạ trưởng lão, ba đệ tử này lần lượt là Triệu Y, Dương Dung, Lục Nhân, bọn họ cũng là đối thủ của ba đệ tử của các ngươi!"

Tạ Cuồng chỉ liếc nhìn ba người, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường, sau đó nói: "Không nên dài dòng nữa, chúng ta bắt đầu luận bàn đi!"

Lập tức, một trưởng lão nhảy lên trên lôi đài, lớn tiếng nói: “Đại hội luận bàn giao lưu chính thức bắt đầu. Luật cũ là đấu một chọi một, nếu một bên thẳng ba trận thì coi như thẳng. Nếu không thắng cả ba trận, người thắng sẽ bước vào vòng. đấu thứ hai, và người chiến thắng cuối cùng sẽ được coi là người thắng. Bây giờ, xin hai bên hãy cử một đệ tử lên lôi đài."

Nói xong, trưởng lão phụ trách bước sang một bên.

“Lý Tĩnh, ngươi trước đi!"

Lý Tĩnh mặc váy màu lục đứng dậy, nhảy lên võ đài vài bước. Ánh mắt nàng ta rơi vào ba người Lục Nhân, bình tĩnh nói: "Lý Tĩnh, đệ tử nhập môn Hoàng Đạo Môn, huyết mạch ngũ phẩm, đã mở ra sáu linh khiếu. Trong các ngươi ai lên đấu với ta trước?"

“Lục Nhân, ngươi lên trước đi!"

Vân Thanh Dao nói.

Lý Tĩnh này chắc chăn là người yếu nhất trong ba người, Lục Nhân đấu với nàng ta sẽ có cơ hội ra tay.

"Vâng!"

Lục Nhân gật đầu, nhảy lên, đáp xuống nơi cách Lý Tĩnh chừng mười thước.

Khi mọi người nhìn thấy Lục Nhân lên đài, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ kỳ lạ.

"Tông môn rốt cuộc có ý đồ gì? Thật sự muốn để Lục Nhân lên đài luận bàn à? Lý Tĩnh kia có huyết mạch ngũ phẩm, đã mở sáu linh khiếu rồi đó!"

"Tông môn chỉ muốn để Lục Nhân thi triển kiếm pháp mà thôi, thăng bại hoàn toàn không quan trọng!"

Nhiều đệ tử bắt đầu thì thầm. . Đam Mỹ Hiện Đại

"Cái gì mà thắng thua không quan trọng? Lề lối của các ngươi thấp kém thật!"

Một giọng nói đột nhiên vang lên trong đám đông.

Mọi người nhìn theo tiếng thì thấy đó là Vương Đăng, một trong song phế nhập môn.

"Vương Đăng, ý của ngươi là gì?" Rất nhiều đệ tử nhập môn cũ đều không hiểu gì cả.

Vương Đằng cười nói: “Các ngươi có tin Lục Nhân có thể đánh bại Lý Tĩnh không?”

"Cái gì? Có thể đánh bại Lý Tĩnh? Ngươi đang đùa ta à? Hản là đệ tử còn vô dụng hơn ngươi. Chỉ mới mở một linh khiếu, tu luyện còn không được, làm sao có thể đánh bại Lý Tĩnh?"

Vạn Cổ Luân Hồi ThápTác giả: SS TầnTruyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngTrên bậc thang được xây từ những tảng đá xanh, Lục Nhân thở hồng hộc leo từng bước một. Trán mướt mải mồ hôi, hắn ngẩng đầu lên nhìn sơn môn ở tít trên cao, xem chừng còn hơn trăm bậc nữa mới tới nơi, khóe môi hẳn không khỏi lộ vẻ đăng chát. “Không hổ là một trong bốn đại tông môn của nước Khương Vân, không ngờ sơn môn lại xây cao tới như vậy!” Lục Nhân không nhịn được phàn nàn. Kiếp trước, hẳn vốn là một thiếu niên nhiệt huyết ở Trái Đất, chỉ vì không may ăn đậu hũ Ma Bà mà bị chồng của Ma Bà lỡ tay đánh chết nên mới tới đại lục Huyền Hoàng này. Hơn nữa, trường hợp của hẳn không phải là hồn xuyên mà là xuyên cả hồn lẫn xác tới. Mất tận ba ngày, Lục Nhân mới dần chấp nhận được sự thật này, đồng thời mơ hồ cảm thấy hưng phấn khó tả đối với thế giới mới này. Với tư cách là một chàng thiếu niên nhiệt huyết, vốn hết sức hứng thú với những chuyện kỳ lạ, sau khi tới thế giới tu võ này, hắn không khỏi chờ mong một ngày nào đó mình sẽ trở thành cường giả hàng đầu trên thế gian. Hơn nữa, hắn… "Ngay cả nhân vật như cổ đế Đà Xá nếu kế thừa huyết mạch phế phẩm cũng sẽ chỉ phai mờ trong biển người. Thanh Vân Môn các ngươi dám nhận đệ tử huyết mạch phế phẩm, Tạ Cuồng ta thật sự bái phục!"Tạ Cưồng nói rồi còn giơ ngón tay cái lên.Đại trưởng lão thầm mắng trong lòng. Vừa đến Thanh Vân Môn đã bắt đầu làm tổn thương bọn họ, nhưng dù sao mình cũng là chủ nhà, không thể trở mặt, chỉ có thể trưng khuôn mặt tươi cười mà chào đón bọn họ."Song, có một câu nói hay, không có huyết mạch phế, chỉ có người vô dụng. Để ta xem thăng nhóc này có bao nhiêu cân lượng!"Tạ Cuồng mỉm cười, sau đó chỉ vào ba người xung quanh giới thiệu: "Mạnh trưởng lão, ba người này là đệ tử mà Hoàng Đạo Tông ta thu nhận năm nay. Chử Phi Dương, Nạp Lan Hân, Lý Tĩnh!"Ba người đồng thời tiến lên, hơi khom người, đồng thanh nói: "Đệ tử bái kiến đại trưởng lão Thanh Vân Môn!"Đại trưởng lão nhìn ba người bọn họ, phát hiện khí tức của bọn họ đều không hề yếu. Đặc biệt là Lý Tĩnh yếu nhất cũng cho ông ta cảm giác khí thế không thua kém gì Triệu Y mạnh nhất của bên mình.Không chỉ đại trưởng lão mà sắc mặt vài trưởng lão khác. đều hết sức khó coi."Mấy năm nay Hoàng Đạo Môn thật sự xuất hiện nhân tài tầng tầng lớp lớp!"Đại trưởng lão nói một câu khách sáo, sau đó chỉ vào ba người Lục Nhân: "Tạ trưởng lão, ba đệ tử này lần lượt là Triệu Y, Dương Dung, Lục Nhân, bọn họ cũng là đối thủ của ba đệ tử của các ngươi!"Tạ Cuồng chỉ liếc nhìn ba người, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường, sau đó nói: "Không nên dài dòng nữa, chúng ta bắt đầu luận bàn đi!"Lập tức, một trưởng lão nhảy lên trên lôi đài, lớn tiếng nói: “Đại hội luận bàn giao lưu chính thức bắt đầu. Luật cũ là đấu một chọi một, nếu một bên thẳng ba trận thì coi như thẳng. Nếu không thắng cả ba trận, người thắng sẽ bước vào vòng. đấu thứ hai, và người chiến thắng cuối cùng sẽ được coi là người thắng. Bây giờ, xin hai bên hãy cử một đệ tử lên lôi đài."Nói xong, trưởng lão phụ trách bước sang một bên.“Lý Tĩnh, ngươi trước đi!"Lý Tĩnh mặc váy màu lục đứng dậy, nhảy lên võ đài vài bước. Ánh mắt nàng ta rơi vào ba người Lục Nhân, bình tĩnh nói: "Lý Tĩnh, đệ tử nhập môn Hoàng Đạo Môn, huyết mạch ngũ phẩm, đã mở ra sáu linh khiếu. Trong các ngươi ai lên đấu với ta trước?"“Lục Nhân, ngươi lên trước đi!"Vân Thanh Dao nói.Lý Tĩnh này chắc chăn là người yếu nhất trong ba người, Lục Nhân đấu với nàng ta sẽ có cơ hội ra tay."Vâng!"Lục Nhân gật đầu, nhảy lên, đáp xuống nơi cách Lý Tĩnh chừng mười thước.Khi mọi người nhìn thấy Lục Nhân lên đài, trên mặt ai nấy đều lộ vẻ kỳ lạ."Tông môn rốt cuộc có ý đồ gì? Thật sự muốn để Lục Nhân lên đài luận bàn à? Lý Tĩnh kia có huyết mạch ngũ phẩm, đã mở sáu linh khiếu rồi đó!""Tông môn chỉ muốn để Lục Nhân thi triển kiếm pháp mà thôi, thăng bại hoàn toàn không quan trọng!"Nhiều đệ tử bắt đầu thì thầm. . Đam Mỹ Hiện Đại"Cái gì mà thắng thua không quan trọng? Lề lối của các ngươi thấp kém thật!"Một giọng nói đột nhiên vang lên trong đám đông.Mọi người nhìn theo tiếng thì thấy đó là Vương Đăng, một trong song phế nhập môn."Vương Đăng, ý của ngươi là gì?" Rất nhiều đệ tử nhập môn cũ đều không hiểu gì cả.Vương Đằng cười nói: “Các ngươi có tin Lục Nhân có thể đánh bại Lý Tĩnh không?”"Cái gì? Có thể đánh bại Lý Tĩnh? Ngươi đang đùa ta à? Hản là đệ tử còn vô dụng hơn ngươi. Chỉ mới mở một linh khiếu, tu luyện còn không được, làm sao có thể đánh bại Lý Tĩnh?"

Chương 31: Đệ tử bái kiến đại trưởng lão