“Này, thực là nhàm chán, mỗi ngày đều là như vậy, cứ lặp đi lặp lại nha.” Thiệu Đường hiện tại vừa lấy tay sờ vào mặt dây chuyền hình Phật vừa cùng ba người anh em than oán về sự nhàm chán. “Thực là nhàm chán nhưng cũng không gì khác để làm! Chúng ta tốt xấu đều là bộ tứ nổi tiếng, thế sao lại chán như thế nha”. Thiệu Phong nằm cạnh Thiệu Đường cùng hai người khác ở hoa viên cô nhi viện, bọn họ cùng hướng về khoảng trời bao la nhìn đám mây tựa như kẹo đường, tất cả cùng ước rằng mình có thể cưỡi lên đó thì thực tốt. “Tôi không dám nhận nha, kì thực chỉ có ba người các cậu là nổi tiếng thôi đừng có mà kéo tôi vào được không!”. Thiệu Đường nhìn thực bất mãn đem mọi chuyện làm rõ, ngay cả bản thân cũng không ngờ bị người khác biến thành bá vương. “Thiệu Đường! Cậu dù sao cũng là lão đại như thế nào có thể nói như vậy!” Thiệu Hiền nằm ở một bên cũng nhanh miệng nói. “Hừ, tôi không thích làm lão đại của các cậu đâu.” Thiệu Đường phản kháng. “Lão đại, những lời này không thể nói lung tung…

Chương 13

Tiểu Hỗn Đản Vs Đại Tổng Giám ĐốcTác giả: Ngô Đồng Tiểu PhongTruyện Bách Hợp“Này, thực là nhàm chán, mỗi ngày đều là như vậy, cứ lặp đi lặp lại nha.” Thiệu Đường hiện tại vừa lấy tay sờ vào mặt dây chuyền hình Phật vừa cùng ba người anh em than oán về sự nhàm chán. “Thực là nhàm chán nhưng cũng không gì khác để làm! Chúng ta tốt xấu đều là bộ tứ nổi tiếng, thế sao lại chán như thế nha”. Thiệu Phong nằm cạnh Thiệu Đường cùng hai người khác ở hoa viên cô nhi viện, bọn họ cùng hướng về khoảng trời bao la nhìn đám mây tựa như kẹo đường, tất cả cùng ước rằng mình có thể cưỡi lên đó thì thực tốt. “Tôi không dám nhận nha, kì thực chỉ có ba người các cậu là nổi tiếng thôi đừng có mà kéo tôi vào được không!”. Thiệu Đường nhìn thực bất mãn đem mọi chuyện làm rõ, ngay cả bản thân cũng không ngờ bị người khác biến thành bá vương. “Thiệu Đường! Cậu dù sao cũng là lão đại như thế nào có thể nói như vậy!” Thiệu Hiền nằm ở một bên cũng nhanh miệng nói. “Hừ, tôi không thích làm lão đại của các cậu đâu.” Thiệu Đường phản kháng. “Lão đại, những lời này không thể nói lung tung… Thiệu Đường thử quần áo của mình đi ra nhìn trước gương. Cũng đẹp nhưng giày thì có vẻ không hợp. Thiệu Đường quay qua ngả ngớn nói với nhân viên.“Người đẹp, cô có thể giúp cho tôi chọn một đôi giày được không?”“Ân được." Người bán hàng cầm lấy một đôi giày da màu đen đưa cho Thiệu Đường.“Ha, ánh mắt của người đẹp thực không sai a." Thiệu Đường mang giày vào rồi nhìn lại một lần nữa.“Thực không? Kỳ thực chân cô thực thon dài, thực thanh tú mang giày gì cũng đẹp.” Người bán hàng thẹn thùng.Thiệu Phong cùng Thiệu Hiền vừa thay đồ xong liền được Thiệu Đường hỏi “Các cậu thấy đôi giày này như thế nào? Chính người đẹp đây chọn cho tôi đấy.”“Thực hợp a? Ánh mắt tốt lắm?." “Vậy phiền cô giúp chúng tôi chọn thêm hai đôi nữa được không?” Thiệu Hiền hỏi.“Đương nhiên được." Chốc sau cô bán hàng đưa ra hai đôi không khác gì của Thiệu Đường mấy.“Quả nhiên ánh mắt cô rất được nha. Cô tên gì?” Thiệu Hiền lại đùa giỡn.“Tôi tên Lí Ngọc Khiết a."“Lí Ngọc Khiết. Tên cũng đẹp như người vậy a."“Với đôi này quả thực rất hợp với tôi. Người đẹp a! Mắt cô thật tốt nha.” Thiệu Phong cũng không chịu thua.Ba người thử quần áo xong, Thiệu Phong hỏi Thiệu Đường “Giờ chúng ta đi đâu?”“Tôi nghĩ về cô nhi viện của ba Thiệu. Các cậu đi không?”“Đi, cũng lâu tôi không gặp ba Thiệu. Trước chúng ta đi mua ít đồ?” Thiệu Hiền chỉ vào siêu thị cách đó không xa.“Ân, các cậu mua đồ cho lão ba không cần nhiều, vì lần nào người cũng mang đi mà l không có xài." Thiệu Đường hướng hai người kia nói.“A đúng vậy, lão ba gần đây trông có vẻ gầy hơn trước.” Thiệu Hiền than thở.Cả ba người cũng chính là chỉ mua thuốc bổ với đồ lặt vặt cho lão ba.

Thiệu Đường thử quần áo của mình đi ra nhìn trước gương. Cũng đẹp nhưng giày thì có vẻ không hợp. Thiệu Đường quay qua ngả ngớn nói với nhân viên.

“Người đẹp, cô có thể giúp cho tôi chọn một đôi giày được không?”

“Ân được." Người bán hàng cầm lấy một đôi giày da màu đen đưa cho Thiệu Đường.

“Ha, ánh mắt của người đẹp thực không sai a." Thiệu Đường mang giày vào rồi nhìn lại một lần nữa.

“Thực không? Kỳ thực chân cô thực thon dài, thực thanh tú mang giày gì cũng đẹp.” Người bán hàng thẹn thùng.

Thiệu Phong cùng Thiệu Hiền vừa thay đồ xong liền được Thiệu Đường hỏi “Các cậu thấy đôi giày này như thế nào? Chính người đẹp đây chọn cho tôi đấy.”

“Thực hợp a? Ánh mắt tốt lắm?." “Vậy phiền cô giúp chúng tôi chọn thêm hai đôi nữa được không?” Thiệu Hiền hỏi.

“Đương nhiên được." Chốc sau cô bán hàng đưa ra hai đôi không khác gì của Thiệu Đường mấy.

“Quả nhiên ánh mắt cô rất được nha. Cô tên gì?” Thiệu Hiền lại đùa giỡn.

“Tôi tên Lí Ngọc Khiết a."

“Lí Ngọc Khiết. Tên cũng đẹp như người vậy a."

“Với đôi này quả thực rất hợp với tôi. Người đẹp a! Mắt cô thật tốt nha.” Thiệu Phong cũng không chịu thua.

Ba người thử quần áo xong, Thiệu Phong hỏi Thiệu Đường “Giờ chúng ta đi đâu?”

“Tôi nghĩ về cô nhi viện của ba Thiệu. Các cậu đi không?”

“Đi, cũng lâu tôi không gặp ba Thiệu. Trước chúng ta đi mua ít đồ?” Thiệu Hiền chỉ vào siêu thị cách đó không xa.

“Ân, các cậu mua đồ cho lão ba không cần nhiều, vì lần nào người cũng mang đi mà l không có xài." Thiệu Đường hướng hai người kia nói.

“A đúng vậy, lão ba gần đây trông có vẻ gầy hơn trước.” Thiệu Hiền than thở.

Cả ba người cũng chính là chỉ mua thuốc bổ với đồ lặt vặt cho lão ba.

Tiểu Hỗn Đản Vs Đại Tổng Giám ĐốcTác giả: Ngô Đồng Tiểu PhongTruyện Bách Hợp“Này, thực là nhàm chán, mỗi ngày đều là như vậy, cứ lặp đi lặp lại nha.” Thiệu Đường hiện tại vừa lấy tay sờ vào mặt dây chuyền hình Phật vừa cùng ba người anh em than oán về sự nhàm chán. “Thực là nhàm chán nhưng cũng không gì khác để làm! Chúng ta tốt xấu đều là bộ tứ nổi tiếng, thế sao lại chán như thế nha”. Thiệu Phong nằm cạnh Thiệu Đường cùng hai người khác ở hoa viên cô nhi viện, bọn họ cùng hướng về khoảng trời bao la nhìn đám mây tựa như kẹo đường, tất cả cùng ước rằng mình có thể cưỡi lên đó thì thực tốt. “Tôi không dám nhận nha, kì thực chỉ có ba người các cậu là nổi tiếng thôi đừng có mà kéo tôi vào được không!”. Thiệu Đường nhìn thực bất mãn đem mọi chuyện làm rõ, ngay cả bản thân cũng không ngờ bị người khác biến thành bá vương. “Thiệu Đường! Cậu dù sao cũng là lão đại như thế nào có thể nói như vậy!” Thiệu Hiền nằm ở một bên cũng nhanh miệng nói. “Hừ, tôi không thích làm lão đại của các cậu đâu.” Thiệu Đường phản kháng. “Lão đại, những lời này không thể nói lung tung… Thiệu Đường thử quần áo của mình đi ra nhìn trước gương. Cũng đẹp nhưng giày thì có vẻ không hợp. Thiệu Đường quay qua ngả ngớn nói với nhân viên.“Người đẹp, cô có thể giúp cho tôi chọn một đôi giày được không?”“Ân được." Người bán hàng cầm lấy một đôi giày da màu đen đưa cho Thiệu Đường.“Ha, ánh mắt của người đẹp thực không sai a." Thiệu Đường mang giày vào rồi nhìn lại một lần nữa.“Thực không? Kỳ thực chân cô thực thon dài, thực thanh tú mang giày gì cũng đẹp.” Người bán hàng thẹn thùng.Thiệu Phong cùng Thiệu Hiền vừa thay đồ xong liền được Thiệu Đường hỏi “Các cậu thấy đôi giày này như thế nào? Chính người đẹp đây chọn cho tôi đấy.”“Thực hợp a? Ánh mắt tốt lắm?." “Vậy phiền cô giúp chúng tôi chọn thêm hai đôi nữa được không?” Thiệu Hiền hỏi.“Đương nhiên được." Chốc sau cô bán hàng đưa ra hai đôi không khác gì của Thiệu Đường mấy.“Quả nhiên ánh mắt cô rất được nha. Cô tên gì?” Thiệu Hiền lại đùa giỡn.“Tôi tên Lí Ngọc Khiết a."“Lí Ngọc Khiết. Tên cũng đẹp như người vậy a."“Với đôi này quả thực rất hợp với tôi. Người đẹp a! Mắt cô thật tốt nha.” Thiệu Phong cũng không chịu thua.Ba người thử quần áo xong, Thiệu Phong hỏi Thiệu Đường “Giờ chúng ta đi đâu?”“Tôi nghĩ về cô nhi viện của ba Thiệu. Các cậu đi không?”“Đi, cũng lâu tôi không gặp ba Thiệu. Trước chúng ta đi mua ít đồ?” Thiệu Hiền chỉ vào siêu thị cách đó không xa.“Ân, các cậu mua đồ cho lão ba không cần nhiều, vì lần nào người cũng mang đi mà l không có xài." Thiệu Đường hướng hai người kia nói.“A đúng vậy, lão ba gần đây trông có vẻ gầy hơn trước.” Thiệu Hiền than thở.Cả ba người cũng chính là chỉ mua thuốc bổ với đồ lặt vặt cho lão ba.

Chương 13