Dịch giả : KenSeki Thôi Bác Văn nhìn ngắm chiếc nhẫn trên tay, vẻ mặt vô cùng buồn phiền, chiếc nhẫn này toàn thân đen xì, phía trên còn đính một cái đầu lâu nhìn trông rất dữ tợn. Nhưng đó không phải là điều quan trọng nhất. Cái đáng nói ở đây là từ lúc hắn đeo chiếc nhẫn vào, thì bỗng nhiên thấy trời đất quanh cuồng, sau đó liền hôn mê bất tỉnh. Lúc hắn tỉnh dậy, không hiểu thế nào lại nằm giữa một khu rừng rậm nguyên thủy. Hắn ngẩng đẩu lên nhìn khắp bốn phía, chỉ thấy ở hướng Tây Bắc có một cái thác nước lớn chảy xuống từ một ngon núi rất cao, nhìn giống như giải ngân hà bị treo ngược vậy. Còn ở các hướng khác, thì toàn là một rừng rậm, cây cối xanh um. "Chuyện quái quỷ gì thế này... thế này là sao.... tại sao ta lại ở đây, không lẽ ngủ mơ?" Lắn lầm bầm mấy câu, rồi đưa tay véo mạnh vào má. Aida!Đau... thấy bà! Rõ không phải là nằm mơ, nhưng đây là nơi quái quỉ nào nhỉ? Hắn chỉ nhớ mang máng, lúc trước khi đang đi dạo tại khu chợ đồ cổ, ở trong một cửa tiệm nhỏ nhìn rất tầm thường…

Truyện chữ