Trác Nhĩ đã sa sút tròn một tháng. Cày show tạp kỹ, chơi game, gọi đồ ăn ngoài, đúng là bộ ba hạnh phúc của đời "phế vật". Nhưng hôm nay thì không vui lắm. Đầu tiên là quản lý khu gửi WeChat, khẩn khoản xin cô đừng dán mấy tờ nhãn tự chế "Hút thuốc = liệt dương" trong thang máy nữa, bóng gió rằng có một nam chủ hộ nào đó đã "nổi sát tâm" với cô rồi. Kế đó là cô giáo mầm non của bé Quýt nhà cô gọi điện, nói tháng này là lần thứ hai Quýt đánh bạn ở trường, yêu cầu cô chiều phải đến trường một chuyến. Trác Nhĩ nói với cô giáo rằng cô bận lắm: "Phiền cô liên hệ bố con bé nhé, bố nó còn sống nhăn đấy, cũng ở trong nhóm phụ huynh nhà mình." Cô giáo bảo vậy cũng tốt, để bố san sẻ trách nhiệm nuôi dạy con vốn là tâm nguyện của các cô. Loại bỏ hết mọi quấy nhiễu bên ngoài xong, Trác Nhĩ bật chế độ không làm phiền trên điện thoại, rồi vào thêm một ván nữa. Cô cố gắng sửa máy, lùa quỷ, cứu đồng đội, ván game kết thúc, ôm về MVP, đám học sinh tiểu học nghỉ hè cùng trận đua nhau thả tim với gửi…

Truyện chữ