Hoàng Vĩ Thịnh nhìn A Vượng giới thiệu Viên Quỳnh đang đứng bên cạnh nói: “Cô ấy đến từ Đại Lục, gọi là Viên Quỳnh, ở bên kia lăn lộn không nổi nữa, cho nên em mang cô ta đến đây, đừng xem thường cô ta chỉ là con gái, thân thủ tốt lắm, lái xe rất được, bắn súng cũng rất khá, mấu chốt cô ta là một người rất trượng nghĩa, thu nhận cô ta theo bên mình, tuyệt đối sẽ không sai.” Viên Quỳnh thật ra không phải tên thật của nàng, nàng tên thật là Vương Lỵ Nỉ, chẳng qua cái tên Vương Lỵ Nỉ đối với nàng mà nói cũng thật xa lạ, xa lạ đến nỗi ở trên đường người khác gọi nàng bằng cái tên này, nàng cũng sẽ không có phản ứng gì, cũng không phải cố ý làm bộ, mà cái tên này đối với nàng thật sự rất xa lạ, hiện tại mọi người đều gọi nàng là Viên Quỳnh. Hoàng Vĩ Thịnh nhìn Viên Quỳnh, bề ngoài khá gầy, bộ dáng khá tốt, cao tầm 1m68, mi dài mày liễu, mắt xếch, mũi cao, gương mặt trái xoan cũng không có làm cho người khác kinh diễm, môi mỏng, nước da trắng, tóc đen dài cột thành đuôi ngựa, dáng người tốt…

Truyện chữ