Tác giả:

Sau mỗi ngày, mang các em đến dưới thác nước giặt quần áo là công việc cố định của Vũ Phượng. Hôm nay, Tiểu Ngũ vẫn ngoan như trước, bé dựa vào một khối đá lớn bên dòng nước, trong lòng vẫn ôm không rời thỏ trắng nhỏ nhồi bông, không quên làm nũng năn nỉ với chị cả: - Chị cả, chị xướng 'Vấn Vân Nhi' cho em nghe được không? Tiểu Ngũ đáng thương là đứa con nhỏ nhất Tiêu gia, lúc bảy tuổi mẫu thân đã qua đời nên bé rất tự nhiên coi chị cả thành mẫu thân của mình. Vũ Phượng vuốt cái đầu đáng yêu của bé, tự nhiên sẽ không cự tuyệt em gái, huống hồ bản thân nàng lại yêu ca hát. Vũ Phượng đứng ở bên dòng suối, đang chuẩn bị bắt đầu xướng khúc thì chợt nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của Tiểu Ngũ: - Chị cả, chỗ kia hình như có người! Vũ Phượng nhìn theo hướng nàng đang chỉ thì thực sự thấy một người mặc bạch sam nằm trên tảng đá lớn bên dòng suối. - Đi, chúng ta đi xem xem - Vũ Phượng tận lực thể hiện vẻ trấn định, mang theo Tiểu Ngũ đi tới chỗ người nọ. Khi đến gần thì phát hiện quần áo người nọ…

Truyện chữ