Ngày 29 tháng 9, gió nhẹ, 9 giờ sáng, ánh mặt trời của một ngày mới vẫn không cách nào xuyên qua được tầng không khí vẩn đục nặng nề, cho nên sắc trời vẫn âm u mù mịt, mặc cho màu xám trắng mông mông lung lung thống trị khắp nơi. Đã qua buổi sớm cao điểm bận rộn nhất, ông chủ Trương theo lệ cũ ngồi ở trước cửa tiệm điểm tâm mà bắt đầu múa may song đao bằm thịt "bụp bụp bụp". Ông chủ Trương là người hơi bảo thủ, ở thời đại mọi thứ đều muốn mau lẹ bớt phiền, lão vẫn thích dùng cách thức mà lão đã tập quen nửa đời, cho nên lão kiên trì băm thịt thủ công, cũng kiên trì không đeo khẩu trang ở trước cửa tiệm nhà mình. Con trai lão mua đồ dùng chắn bụi khói kỳ cục gì đó, sớm đã bị quẳng đi góc nào rồi. Nhưng mà lão không đeo thì vẫn có người đeo. Cuối tháng chín, Cẩm thị đã vào thu. Năm nay nắng cuối thu không gắt lắm, nhưng thường có sương mù mấy ngày liền. Đầu năm nay, sương mù cũng không gọi là sương mù nữa, mà gọi bụi mù gì đó, trên ti vi và dự báo khí tượng đều báo cáo mức AQI 2.5 giống…
Tác giả: