“Ngươi đến đưa ta đi xuống địa phủ đúng không?” Vân Thiển Y nói với giọng khàn khàn như là biết rõ. Cũng đúng thôi, nàng làm nhiều việc ác như vậy sao có thể được đầu thai, có lẽ là phải xuống địa ngục chìu muôn vàn cực hình thì mới thích đáng. Hà Đình nhìn cô gái trước mặt không biết phải nói điều gì. Bởi vì nàng không biết phải mở miệng như thế nào khi đôi mắt của Vân Thiển Y đong đầy là chua xót hối hận. Đôi mắt đó không có phép nàng thốt lên những câu hỏi dư thừa. Quốc sư có thể nhìn rõ quá khứ tương lai Tiêu Thanh Hàn hay tiên nhân Thiên Tuyệt, so với hai người họ biết về thế giới nàng rành hơn cả. Nàng cùng rành cả trái tim nhỏ máu của Vân Thiển Y. Hà Đình nghĩ bất ngờ nói: “Ngươi đã bỏ lỡ rất nhiều thứ. Ngươi cũng là một người vô cùng ích kỉ, ngươi làm cho những người thương yêu ngươi phải chịu hậu quả với người, những người vô tội chịu nhiều đau khổ, đến khi ngươi có thể quay lại thì ngươi lại không cam lòng. Lòng ngươi đố kị nhiều hơn là hối hận, ngươi lại tiếp tục phạm sai…
Tác giả: