"Cô là tên cải tạo lao động có tiền án cố ý giết người, cô có biết điều này có nghĩa gì không? Là không bao giờ thay đổi được việc chó ăn cớt." Tôi biết rõ người này ác ý cố tình khiêu khích tôi, còn có đôi lông mày nhướng lên như đang mỉa mai tôi, còn có khoé miệng nhếch lên đầy khinh bỉ, khiến cho tôi cảm thấy buồn nôn khó chịu, chỉ cần câu nói này đã dễ dàng khơi dậy lửa giận trong người tôi, mấy năm qua nó đã lắng đọng dưới đáy lòng, trong một cái chớp mắt đã bộc phát. Lưỡi dao sắc bén xẹt ngang qua, cứ thế để lại một đường trên gương mặt người phụ nữ trước mắt tôi, cổ áo bị tay trái tôi siết chặt, chiếc áo sơ mi xinh giờ đây đã nhăn nhúm chẳng còn phẳng phiêu như hình dáng ban đầu của nó, tay phải cầm dao run lên, dòng máu đỏ tươi còn độ ấm cứ thế chảy xuống ngấm vào lòng bàn tay tôi, như thể nó đang cười nhạo những tế bào đã ố vàng trong lòng bàn tay tôi, cười nhạo sự thật rằng cuộc đời tôi đầy những vết nhơ không thể xóa nhòa. Bởi vì tức giận mà dây thần kinh tôi căng lên…
Tác giả: