Khu rừng quanh trung tâm sơn mạch thú tại Huyễn Hình đại lục luôn luôn vắng người. Lý do không nằm ngoài địa hình hiểm trở, nhiều linh thú, ma thú có sức sát thương cao. Trừ một số tu luyện giả tu vi cao cường, gần như không có ai dám bước chân vào đây. Cũng ở trong khu rừng ấy, một tiểu cô nương mười ba, mười bốn tuổi đang nằm ngủ. Dáng người nhỏ bé cong lại, có vẻ hơi lạnh nên mày mắt nhíu chặt. Mái tóc đen xoã ra, khuôn mặt nhỏ nhắn, hàng mi dài khép hờ, hoàn toàn không chút phòng bị. Bộ dáng vô hại ấy hoàn toàn không giống người có thực lực cường đại, đủ để bước vào đây mà không chịu một vết thương nhỏ nào! Chợt tỉnh lại, Nhược Lam mệt mỏi vô cùng, tuy chỉ muốn nghỉ học ở nhà ngủ một giấc đến tận trưa nhưng vẫn ngồi dậy, mơ mơ hồ hồ đưa mắt nhìn xung quanh. Chói quá! Nhược Lam dụi mắt, cố gượng hai mi mắt đang muốn sụp xuống, nhất thời đầu óc trống rỗng. Lạ thật, hôm nay không có tiếng thúc giục nữa à? Mở mắt ra nhìn thật kỹ, nàng đem hết khung cảnh núi rừng thu vào tầm mắt. Ánh…
Tác giả: