Ở trong một căn phòng xa hoa, tráng lệ, được bày trí hết sức tao nhã toát lên vẻ sang trọng, ngăn nắp được xếp theo trình tự, màu sắc chủ đạo là màu đen tạo ra sự áp bức và uy nghiêm. Những món đồ được đặt ở trong căn phòng này khiến cho căn phòng chở nên đẹp mắt không quá cầu kì, lố lăng. Chỉ cần nhìn qua cách bày trí cùng những món đồ đắt đỏ giá trên trời thôi cũng biết chủ nhân căn phòng này là người như nào. Một nữ nhân vô cùng xinh đẹp ngồi cầm đọc cuốn truyện trên ghế sofa. Mái tóc đen tuyền dài óng mượt được xõa xuống tự do trong không khí, khuôn mặt thon ngọn, đôi môi đỏ hồng tự nhiên, sống mũi cao và đôi mắt tím sâu thẳm khiến ai nhìn vào cũng sẽ bị thu hút, cô là người xinh đẹp, quyến rũ đến mức yêu nghiệt, mang thêm nét lạnh lùng nghiêm túc khiến cô hấp dẫn cả nam lẫn nữ, khiến ai nhìn cũng phải điên đảo, vẻ đẹp của cô như chỉ có duy nhất trên đời không ai tạo ra được cả, sự tồn tại của cô khiến cho người khác biết vẻ đẹp là cái gì, không thể nào mà miêu tả được hết vẻ đẹp…
Chương 21
Liệu Có Hạnh PhúcTác giả: SuaDau2401Truyện Bách HợpỞ trong một căn phòng xa hoa, tráng lệ, được bày trí hết sức tao nhã toát lên vẻ sang trọng, ngăn nắp được xếp theo trình tự, màu sắc chủ đạo là màu đen tạo ra sự áp bức và uy nghiêm. Những món đồ được đặt ở trong căn phòng này khiến cho căn phòng chở nên đẹp mắt không quá cầu kì, lố lăng. Chỉ cần nhìn qua cách bày trí cùng những món đồ đắt đỏ giá trên trời thôi cũng biết chủ nhân căn phòng này là người như nào. Một nữ nhân vô cùng xinh đẹp ngồi cầm đọc cuốn truyện trên ghế sofa. Mái tóc đen tuyền dài óng mượt được xõa xuống tự do trong không khí, khuôn mặt thon ngọn, đôi môi đỏ hồng tự nhiên, sống mũi cao và đôi mắt tím sâu thẳm khiến ai nhìn vào cũng sẽ bị thu hút, cô là người xinh đẹp, quyến rũ đến mức yêu nghiệt, mang thêm nét lạnh lùng nghiêm túc khiến cô hấp dẫn cả nam lẫn nữ, khiến ai nhìn cũng phải điên đảo, vẻ đẹp của cô như chỉ có duy nhất trên đời không ai tạo ra được cả, sự tồn tại của cô khiến cho người khác biết vẻ đẹp là cái gì, không thể nào mà miêu tả được hết vẻ đẹp… Ngày hôm sau,"Đến rồi vào trường thôi." Cô xuống xe nóiSau khi hoàn thành thủ tục xuất viện cho Băng Tuyết Ngân xong cả 4 người đến trường."Hiểu Du học lớp năm nào vậy." Băng Tuyết Ngân quay sang hỏi Tô Hiểu Du"Lớp năm ba." Tô Hiểu Du nói"Vậy là lớn hơn một lớp rồi." Bạch Tư Vũ"Thôi đi lên lớp thôi." Cô nói- ----------------------Vào đến lớp cô ngồi vào chỗ."Hello." Cô quay sang chào Lâm Uyển Dư"Chào chị." Lâm Uyển Dư cười nhẹ chào cô"Em biết Nhạc Y ở kí túc xá nào không?" Cô hỏi"Chị Nhạc Y ở phòng 372 đó chị." Lâm Uyển Dư"Ở chung phòng với tớ này." Băng Tuyết Ngân nhìn cô nói nhỏCô quay sang nhìn Cố Nhạc Y rồi lại quay lên nghe giảng- -------------------Tan học, cô liền đi theo Cố Nhạc Y.Cô đi đằng sau, Cố Nhạc Y dừng chân lại quay lại nhìn cô"À em chỉ muốn nói chuyện với chị một chút thôi." Cô nói"Chị quen Vương Thiên Mạc từ bao giờ vậy ạ?" Cô ngồi trong kí túc xá nhìn Cố Nhạc Y ngồi đối diện."Chị không muốn nói cũng không sao đâu." Cô thấy Cố Nhạc Y vẫn ngồi im thì nói."Chị quen cậu ấy từ nhỏ, cậu ấy rất tốt nữa." Cố Nhạc Y ra cử chỉ cho cô"Vậy à, anh ấy có chuyện gì thường hay nói với chị không ạ?" Cô hỏi"Không có, dạo này chị và cậu ấy không gặp nhau, chị chỉ nghe cậu ấy bảo là bên nhà cậu ấy sắp diễn ra một buổi đấu giá." Cố Nhạc Y"Cậu ở đây hả.?" Băng Tuyết Ngân và Tô Hiểu Du vào."Hiểu Du cũng ở đây hả?" Cô hỏi"Ừm, 2 người đang nói chuyện gì sao?" Tô Hiểu Du"À nói chút chuyện thôi, em về trước." Cô nói rồi chào Cố Nhạc Y rồi đi về kí túc xá của mình.Cô nhớ theo cốt truyện vào ngày đấu giá đó thì cũng chính là ngày mà Đường Lạc Dao bị Trương Châu Tinh hãm hại khiến cho Đường Lạc Dao ngủ với Vương Thiên Mạc, Đường Bác Kiệt tuyệt giao với Đường Lạc Dao.Khiến cho danh tiếng Đường gia ảnh hưởng không ít nhiều."Haizzz." Cô thở dài cầm máy gọi cho ai đó"Alo, tiểu Nguyệt gọi mình có chuyện gì sao." Giọng nói bên kia vang lên."Dao Dao, cậu có nhận được thiệp mời gì không?" Cô hỏi"À có, tớ nhận được thiệp của Vương gia, có chuyện gì sao?""À không tớ chỉ hỏi thôi, thôi bye nha.""Bye."Cô tắt máy, vào groud chat của mình[Hàn Minh Nguyệt]: Có muốn chơi một trò chơi không?[Băng Tuyết Ngân]: Trò gì?[Hàn Minh Nguyệt]: Tầm 2 tuần nữa Vương gia tổ chức một buổi đấu giá nên muốn chơi một chút.[Bạch Tư Vũ]: Cậu lại nghĩ là cho gì nữa đây[Hàn Minh Nguyệt]: Có đâu, chỉ muốn chơi một chút thôi[Tô Hiểu Du]: Cô nhắn tin thôi đã thấy nguy hiểm rồi.[Hàn Minh Nguyệt]: Vậy có tham gia không?[Băng Tuyết Ngân]: Có[Bạch Tư Vũ]: Ok[Tô Hiểu Du]: Chốt- ------------------------Cô vào phòng kí túc xá."Chị về rồi." Lâm Uyển Dư thấy cô về liền đứng dậy"Ừm." Cô cười nhẹ"Tí chị có rảnh không, em muốn nhờ chị giúp em làm một bản thảo, có được không ạ?" Lâm Uyển Dư hỏi cô"Được chứ, tí em cứ qua phòng chị đi." Cô nói rồi vào phòng.Cô về phòng liền đi tắm rửa.‐-----------------------35 phút sau,Cô vừa tắm rửa xong đi ra."Đỡ mệt hơn rồi." Cô ngồi sấy tóc nóiCốc.....Cốc"Mời vào." Cô nói"Em ngồi đây đi." Cô vỗ cái ghế bên cạnh mình.Lâm Uyển Du nghe lời ngồi xuống"Em đang làm bản thảo gì?" Cô hỏi"Em đang làm về một bản thiết kế nhưng không suy nghĩ được." Lâm Uyển Dư"Cũng không hẳn là quá khó đâu lại đây, chị giảng cho." Cô nghe Lâm Uyển Dư nói liền nghĩ ra cách"Chị giảng nha." Cô cầm bút nói- -----------------------"Được rồi, em hiểu chưa vậy?" Cô giảng xong quay sang hỏi Lâm Uyển Dư đang ngơ ngác"Dạ rồi ạ." Lâm Uyển Dư tỉnh táo lại nói"Con bé này." Cô nhẹ cốc đầu Lâm Uyển Dư"Đau, sao chị cốc đầu em." Lâm Uyển Dư xoa chỗ bị cốc bĩu môi nói"Em còn nói dối được sao, nãy giờ em nhìn chị chứ có nghe chị nói đâu." Cô nói"Đâu có đâu mà."".....""Em có nghe thật mà." Lâm Uyển Dư cầm lấy tay cô nói"Giờ nói lại cho chị nghe nãy giờ chị nói gì đi.""Chị....Chị nói..." Lâm Uyển Dư lắp bắp nói"Đó thấy chưa.""Haizzz, ngồi nghe chị nói lại này.""Vâng ạ."Lâm Uyển Dư chợt nhớ ra gì đó nhìn xuống mình đang nắm tay cô.Khuôn mặt đỏ lên"Mình được nắm tay chị ấy." Lâm Uyển Dư vui vẻ nói thầm- ---------------------"Em hiểu chưa?" Cô hỏi"Rồi ạ, cảm ơn chị." Lâm Uyển Dư cười nói"Cũng muộn rồi em về phòng nghỉ ngơi đi mai còn phải đi học nữa." Cô nhìn đồng hồ nói"Vâng." Lâm Uyển Dư có chút nuối tiếc bỏ tay cô ra đứng dậy."Ngủ ngon nha." Cô nói"Chị cũng ngủ ngon." Lâm Uyển Dư nói rồi ra khỏi phòng đi về phòng mình"Tay chị ấy ấm thật."- -----------------------"Đó tôi nói rồi mà, Lâm Uyển Dư thích Hàn Minh Nguyệt mà cô ta không nhận ra đó." Tô Hiểu Du ngồi trong phòng cùng Băng Tuyết Ngân, nhìn qua màn hình ảo"Cứ từ từ đi, cậu ấy sẽ nhận ra thôi." Băng Tuyết Ngân*************End Chương 21-4/1/2021-Dạo này mình thường bị bí ý tưởng nên truyện sẽ lâu ra chương mới mong các bạn thông cảm, mình sẽ không drop đâu.-Thank you❤.
Ngày hôm sau,
"Đến rồi vào trường thôi." Cô xuống xe nói
Sau khi hoàn thành thủ tục xuất viện cho Băng Tuyết Ngân xong cả 4 người đến trường.
"Hiểu Du học lớp năm nào vậy." Băng Tuyết Ngân quay sang hỏi Tô Hiểu Du
"Lớp năm ba." Tô Hiểu Du nói
"Vậy là lớn hơn một lớp rồi." Bạch Tư Vũ
"Thôi đi lên lớp thôi." Cô nói
- ----------------------
Vào đến lớp cô ngồi vào chỗ.
"Hello." Cô quay sang chào Lâm Uyển Dư
"Chào chị." Lâm Uyển Dư cười nhẹ chào cô
"Em biết Nhạc Y ở kí túc xá nào không?" Cô hỏi
"Chị Nhạc Y ở phòng 372 đó chị." Lâm Uyển Dư
"Ở chung phòng với tớ này." Băng Tuyết Ngân nhìn cô nói nhỏ
Cô quay sang nhìn Cố Nhạc Y rồi lại quay lên nghe giảng
- -------------------
Tan học, cô liền đi theo Cố Nhạc Y.
Cô đi đằng sau, Cố Nhạc Y dừng chân lại quay lại nhìn cô
"À em chỉ muốn nói chuyện với chị một chút thôi." Cô nói
"Chị quen Vương Thiên Mạc từ bao giờ vậy ạ?" Cô ngồi trong kí túc xá nhìn Cố Nhạc Y ngồi đối diện.
"Chị không muốn nói cũng không sao đâu." Cô thấy Cố Nhạc Y vẫn ngồi im thì nói.
"Chị quen cậu ấy từ nhỏ, cậu ấy rất tốt nữa." Cố Nhạc Y ra cử chỉ cho cô
"Vậy à, anh ấy có chuyện gì thường hay nói với chị không ạ?" Cô hỏi
"Không có, dạo này chị và cậu ấy không gặp nhau, chị chỉ nghe cậu ấy bảo là bên nhà cậu ấy sắp diễn ra một buổi đấu giá." Cố Nhạc Y
"Cậu ở đây hả.?" Băng Tuyết Ngân và Tô Hiểu Du vào.
"Hiểu Du cũng ở đây hả?" Cô hỏi
"Ừm, 2 người đang nói chuyện gì sao?" Tô Hiểu Du
"À nói chút chuyện thôi, em về trước." Cô nói rồi chào Cố Nhạc Y rồi đi về kí túc xá của mình.
Cô nhớ theo cốt truyện vào ngày đấu giá đó thì cũng chính là ngày mà Đường Lạc Dao bị Trương Châu Tinh hãm hại khiến cho Đường Lạc Dao ngủ với Vương Thiên Mạc, Đường Bác Kiệt tuyệt giao với Đường Lạc Dao.
Khiến cho danh tiếng Đường gia ảnh hưởng không ít nhiều.
"Haizzz." Cô thở dài cầm máy gọi cho ai đó
"Alo, tiểu Nguyệt gọi mình có chuyện gì sao." Giọng nói bên kia vang lên.
"Dao Dao, cậu có nhận được thiệp mời gì không?" Cô hỏi
"À có, tớ nhận được thiệp của Vương gia, có chuyện gì sao?"
"À không tớ chỉ hỏi thôi, thôi bye nha."
"Bye."
Cô tắt máy, vào groud chat của mình
[Hàn Minh Nguyệt]: Có muốn chơi một trò chơi không?
[Băng Tuyết Ngân]: Trò gì?
[Hàn Minh Nguyệt]: Tầm 2 tuần nữa Vương gia tổ chức một buổi đấu giá nên muốn chơi một chút.
[Bạch Tư Vũ]: Cậu lại nghĩ là cho gì nữa đây
[Hàn Minh Nguyệt]: Có đâu, chỉ muốn chơi một chút thôi
[Tô Hiểu Du]: Cô nhắn tin thôi đã thấy nguy hiểm rồi.
[Hàn Minh Nguyệt]: Vậy có tham gia không?
[Băng Tuyết Ngân]: Có
[Bạch Tư Vũ]: Ok
[Tô Hiểu Du]: Chốt
- ------------------------
Cô vào phòng kí túc xá.
"Chị về rồi." Lâm Uyển Dư thấy cô về liền đứng dậy
"Ừm." Cô cười nhẹ
"Tí chị có rảnh không, em muốn nhờ chị giúp em làm một bản thảo, có được không ạ?" Lâm Uyển Dư hỏi cô
"Được chứ, tí em cứ qua phòng chị đi." Cô nói rồi vào phòng.
Cô về phòng liền đi tắm rửa.
‐-----------------------
35 phút sau,
Cô vừa tắm rửa xong đi ra.
"Đỡ mệt hơn rồi." Cô ngồi sấy tóc nói
Cốc.....Cốc
"Mời vào." Cô nói
"Em ngồi đây đi." Cô vỗ cái ghế bên cạnh mình.
Lâm Uyển Du nghe lời ngồi xuống
"Em đang làm bản thảo gì?" Cô hỏi
"Em đang làm về một bản thiết kế nhưng không suy nghĩ được." Lâm Uyển Dư
"Cũng không hẳn là quá khó đâu lại đây, chị giảng cho." Cô nghe Lâm Uyển Dư nói liền nghĩ ra cách
"Chị giảng nha." Cô cầm bút nói
- -----------------------
"Được rồi, em hiểu chưa vậy?" Cô giảng xong quay sang hỏi Lâm Uyển Dư đang ngơ ngác
"Dạ rồi ạ." Lâm Uyển Dư tỉnh táo lại nói
"Con bé này." Cô nhẹ cốc đầu Lâm Uyển Dư
"Đau, sao chị cốc đầu em." Lâm Uyển Dư xoa chỗ bị cốc bĩu môi nói
"Em còn nói dối được sao, nãy giờ em nhìn chị chứ có nghe chị nói đâu." Cô nói
"Đâu có đâu mà."
"....."
"Em có nghe thật mà." Lâm Uyển Dư cầm lấy tay cô nói
"Giờ nói lại cho chị nghe nãy giờ chị nói gì đi."
"Chị....Chị nói..." Lâm Uyển Dư lắp bắp nói
"Đó thấy chưa."
"Haizzz, ngồi nghe chị nói lại này."
"Vâng ạ."
Lâm Uyển Dư chợt nhớ ra gì đó nhìn xuống mình đang nắm tay cô.
Khuôn mặt đỏ lên
"Mình được nắm tay chị ấy." Lâm Uyển Dư vui vẻ nói thầm
- ---------------------
"Em hiểu chưa?" Cô hỏi
"Rồi ạ, cảm ơn chị." Lâm Uyển Dư cười nói
"Cũng muộn rồi em về phòng nghỉ ngơi đi mai còn phải đi học nữa." Cô nhìn đồng hồ nói
"Vâng." Lâm Uyển Dư có chút nuối tiếc bỏ tay cô ra đứng dậy.
"Ngủ ngon nha." Cô nói
"Chị cũng ngủ ngon." Lâm Uyển Dư nói rồi ra khỏi phòng đi về phòng mình
"Tay chị ấy ấm thật."
- -----------------------
"Đó tôi nói rồi mà, Lâm Uyển Dư thích Hàn Minh Nguyệt mà cô ta không nhận ra đó." Tô Hiểu Du ngồi trong phòng cùng Băng Tuyết Ngân, nhìn qua màn hình ảo
"Cứ từ từ đi, cậu ấy sẽ nhận ra thôi." Băng Tuyết Ngân
*************
End Chương 21
-4/1/2021
-Dạo này mình thường bị bí ý tưởng nên truyện sẽ lâu ra chương mới mong các bạn thông cảm, mình sẽ không drop đâu.
-Thank you❤.
Liệu Có Hạnh PhúcTác giả: SuaDau2401Truyện Bách HợpỞ trong một căn phòng xa hoa, tráng lệ, được bày trí hết sức tao nhã toát lên vẻ sang trọng, ngăn nắp được xếp theo trình tự, màu sắc chủ đạo là màu đen tạo ra sự áp bức và uy nghiêm. Những món đồ được đặt ở trong căn phòng này khiến cho căn phòng chở nên đẹp mắt không quá cầu kì, lố lăng. Chỉ cần nhìn qua cách bày trí cùng những món đồ đắt đỏ giá trên trời thôi cũng biết chủ nhân căn phòng này là người như nào. Một nữ nhân vô cùng xinh đẹp ngồi cầm đọc cuốn truyện trên ghế sofa. Mái tóc đen tuyền dài óng mượt được xõa xuống tự do trong không khí, khuôn mặt thon ngọn, đôi môi đỏ hồng tự nhiên, sống mũi cao và đôi mắt tím sâu thẳm khiến ai nhìn vào cũng sẽ bị thu hút, cô là người xinh đẹp, quyến rũ đến mức yêu nghiệt, mang thêm nét lạnh lùng nghiêm túc khiến cô hấp dẫn cả nam lẫn nữ, khiến ai nhìn cũng phải điên đảo, vẻ đẹp của cô như chỉ có duy nhất trên đời không ai tạo ra được cả, sự tồn tại của cô khiến cho người khác biết vẻ đẹp là cái gì, không thể nào mà miêu tả được hết vẻ đẹp… Ngày hôm sau,"Đến rồi vào trường thôi." Cô xuống xe nóiSau khi hoàn thành thủ tục xuất viện cho Băng Tuyết Ngân xong cả 4 người đến trường."Hiểu Du học lớp năm nào vậy." Băng Tuyết Ngân quay sang hỏi Tô Hiểu Du"Lớp năm ba." Tô Hiểu Du nói"Vậy là lớn hơn một lớp rồi." Bạch Tư Vũ"Thôi đi lên lớp thôi." Cô nói- ----------------------Vào đến lớp cô ngồi vào chỗ."Hello." Cô quay sang chào Lâm Uyển Dư"Chào chị." Lâm Uyển Dư cười nhẹ chào cô"Em biết Nhạc Y ở kí túc xá nào không?" Cô hỏi"Chị Nhạc Y ở phòng 372 đó chị." Lâm Uyển Dư"Ở chung phòng với tớ này." Băng Tuyết Ngân nhìn cô nói nhỏCô quay sang nhìn Cố Nhạc Y rồi lại quay lên nghe giảng- -------------------Tan học, cô liền đi theo Cố Nhạc Y.Cô đi đằng sau, Cố Nhạc Y dừng chân lại quay lại nhìn cô"À em chỉ muốn nói chuyện với chị một chút thôi." Cô nói"Chị quen Vương Thiên Mạc từ bao giờ vậy ạ?" Cô ngồi trong kí túc xá nhìn Cố Nhạc Y ngồi đối diện."Chị không muốn nói cũng không sao đâu." Cô thấy Cố Nhạc Y vẫn ngồi im thì nói."Chị quen cậu ấy từ nhỏ, cậu ấy rất tốt nữa." Cố Nhạc Y ra cử chỉ cho cô"Vậy à, anh ấy có chuyện gì thường hay nói với chị không ạ?" Cô hỏi"Không có, dạo này chị và cậu ấy không gặp nhau, chị chỉ nghe cậu ấy bảo là bên nhà cậu ấy sắp diễn ra một buổi đấu giá." Cố Nhạc Y"Cậu ở đây hả.?" Băng Tuyết Ngân và Tô Hiểu Du vào."Hiểu Du cũng ở đây hả?" Cô hỏi"Ừm, 2 người đang nói chuyện gì sao?" Tô Hiểu Du"À nói chút chuyện thôi, em về trước." Cô nói rồi chào Cố Nhạc Y rồi đi về kí túc xá của mình.Cô nhớ theo cốt truyện vào ngày đấu giá đó thì cũng chính là ngày mà Đường Lạc Dao bị Trương Châu Tinh hãm hại khiến cho Đường Lạc Dao ngủ với Vương Thiên Mạc, Đường Bác Kiệt tuyệt giao với Đường Lạc Dao.Khiến cho danh tiếng Đường gia ảnh hưởng không ít nhiều."Haizzz." Cô thở dài cầm máy gọi cho ai đó"Alo, tiểu Nguyệt gọi mình có chuyện gì sao." Giọng nói bên kia vang lên."Dao Dao, cậu có nhận được thiệp mời gì không?" Cô hỏi"À có, tớ nhận được thiệp của Vương gia, có chuyện gì sao?""À không tớ chỉ hỏi thôi, thôi bye nha.""Bye."Cô tắt máy, vào groud chat của mình[Hàn Minh Nguyệt]: Có muốn chơi một trò chơi không?[Băng Tuyết Ngân]: Trò gì?[Hàn Minh Nguyệt]: Tầm 2 tuần nữa Vương gia tổ chức một buổi đấu giá nên muốn chơi một chút.[Bạch Tư Vũ]: Cậu lại nghĩ là cho gì nữa đây[Hàn Minh Nguyệt]: Có đâu, chỉ muốn chơi một chút thôi[Tô Hiểu Du]: Cô nhắn tin thôi đã thấy nguy hiểm rồi.[Hàn Minh Nguyệt]: Vậy có tham gia không?[Băng Tuyết Ngân]: Có[Bạch Tư Vũ]: Ok[Tô Hiểu Du]: Chốt- ------------------------Cô vào phòng kí túc xá."Chị về rồi." Lâm Uyển Dư thấy cô về liền đứng dậy"Ừm." Cô cười nhẹ"Tí chị có rảnh không, em muốn nhờ chị giúp em làm một bản thảo, có được không ạ?" Lâm Uyển Dư hỏi cô"Được chứ, tí em cứ qua phòng chị đi." Cô nói rồi vào phòng.Cô về phòng liền đi tắm rửa.‐-----------------------35 phút sau,Cô vừa tắm rửa xong đi ra."Đỡ mệt hơn rồi." Cô ngồi sấy tóc nóiCốc.....Cốc"Mời vào." Cô nói"Em ngồi đây đi." Cô vỗ cái ghế bên cạnh mình.Lâm Uyển Du nghe lời ngồi xuống"Em đang làm bản thảo gì?" Cô hỏi"Em đang làm về một bản thiết kế nhưng không suy nghĩ được." Lâm Uyển Dư"Cũng không hẳn là quá khó đâu lại đây, chị giảng cho." Cô nghe Lâm Uyển Dư nói liền nghĩ ra cách"Chị giảng nha." Cô cầm bút nói- -----------------------"Được rồi, em hiểu chưa vậy?" Cô giảng xong quay sang hỏi Lâm Uyển Dư đang ngơ ngác"Dạ rồi ạ." Lâm Uyển Dư tỉnh táo lại nói"Con bé này." Cô nhẹ cốc đầu Lâm Uyển Dư"Đau, sao chị cốc đầu em." Lâm Uyển Dư xoa chỗ bị cốc bĩu môi nói"Em còn nói dối được sao, nãy giờ em nhìn chị chứ có nghe chị nói đâu." Cô nói"Đâu có đâu mà."".....""Em có nghe thật mà." Lâm Uyển Dư cầm lấy tay cô nói"Giờ nói lại cho chị nghe nãy giờ chị nói gì đi.""Chị....Chị nói..." Lâm Uyển Dư lắp bắp nói"Đó thấy chưa.""Haizzz, ngồi nghe chị nói lại này.""Vâng ạ."Lâm Uyển Dư chợt nhớ ra gì đó nhìn xuống mình đang nắm tay cô.Khuôn mặt đỏ lên"Mình được nắm tay chị ấy." Lâm Uyển Dư vui vẻ nói thầm- ---------------------"Em hiểu chưa?" Cô hỏi"Rồi ạ, cảm ơn chị." Lâm Uyển Dư cười nói"Cũng muộn rồi em về phòng nghỉ ngơi đi mai còn phải đi học nữa." Cô nhìn đồng hồ nói"Vâng." Lâm Uyển Dư có chút nuối tiếc bỏ tay cô ra đứng dậy."Ngủ ngon nha." Cô nói"Chị cũng ngủ ngon." Lâm Uyển Dư nói rồi ra khỏi phòng đi về phòng mình"Tay chị ấy ấm thật."- -----------------------"Đó tôi nói rồi mà, Lâm Uyển Dư thích Hàn Minh Nguyệt mà cô ta không nhận ra đó." Tô Hiểu Du ngồi trong phòng cùng Băng Tuyết Ngân, nhìn qua màn hình ảo"Cứ từ từ đi, cậu ấy sẽ nhận ra thôi." Băng Tuyết Ngân*************End Chương 21-4/1/2021-Dạo này mình thường bị bí ý tưởng nên truyện sẽ lâu ra chương mới mong các bạn thông cảm, mình sẽ không drop đâu.-Thank you❤.