“Lão Cố, tôi không hiểu, cậu ta rốt cuộc là ai, mà lại đáng để ông vào tù để chỉ dạy cậu ta ba năm?” Lão Cố lên tiếng nói:"Cậu ta là con thứ chín của nhà họ Tần” Trưởng giám ngục kinh ngạc: “Nhà họ Tân không phải chỉ có tám người con thôi sao? Người con thứ chín... lẽ nào, nhà họ Tân vì giữ hương hỏa..., mà gửi cậu ta tới Trung Hải Lão Cố gật đầu, khí thế đáng sợ nổi lên, nói: “Nhà họ Tân đời đời làm tướng, cậu ta cũng bắt buộc phải làm tướng.” Trưởng giám ngục sững sờ mấy giây, nói: “Gia chủ nhà họ Tần có tám người con, toàn bộ đều chết trên chiến trường nước ngoài, nếu như nhà họ Tân đã để Tân Giang ở Trung Hải, ät hẳn là không muốn cậu ta dính vào chiến tranh loạn lạc, ông làm như vậy, sẽ khiến nhà họ Tần tuyệt hậu đấy!” “Đó là mệnh của cậu ta, đã được định sẵn là như vậy rồi!” Cảm xúc của Lão Cố đặc kích động, nói: “Cha và các anh trai của cậu ta đều đã chết trên chiến trường nước ngoài, cậu †a nhất định phải lên chiến trường, báo thù cho cha và các anh Trung Hải, biệt viện nhà họ…

Chương 48: Có phải ông muốn nói là rất kinh ngạc

Thần Y Xuất NgụcTác giả: Băng Sơn Nữ ThầnTruyện Đô Thị“Lão Cố, tôi không hiểu, cậu ta rốt cuộc là ai, mà lại đáng để ông vào tù để chỉ dạy cậu ta ba năm?” Lão Cố lên tiếng nói:"Cậu ta là con thứ chín của nhà họ Tần” Trưởng giám ngục kinh ngạc: “Nhà họ Tân không phải chỉ có tám người con thôi sao? Người con thứ chín... lẽ nào, nhà họ Tân vì giữ hương hỏa..., mà gửi cậu ta tới Trung Hải Lão Cố gật đầu, khí thế đáng sợ nổi lên, nói: “Nhà họ Tân đời đời làm tướng, cậu ta cũng bắt buộc phải làm tướng.” Trưởng giám ngục sững sờ mấy giây, nói: “Gia chủ nhà họ Tần có tám người con, toàn bộ đều chết trên chiến trường nước ngoài, nếu như nhà họ Tân đã để Tân Giang ở Trung Hải, ät hẳn là không muốn cậu ta dính vào chiến tranh loạn lạc, ông làm như vậy, sẽ khiến nhà họ Tần tuyệt hậu đấy!” “Đó là mệnh của cậu ta, đã được định sẵn là như vậy rồi!” Cảm xúc của Lão Cố đặc kích động, nói: “Cha và các anh trai của cậu ta đều đã chết trên chiến trường nước ngoài, cậu †a nhất định phải lên chiến trường, báo thù cho cha và các anh Trung Hải, biệt viện nhà họ… Tân Giang quay đầu nhìn ông lão cùng với quyển Như Lai Thần Chưởng trong tay hắn, bìa sách xiêu xiêu vẹo vẹo giống như trẻ con vẽ lên vậy.Không thể nói đấy là hàng giả, chỉ có thể nói là nó chính là hàng giả. “Có phải ông muốn nói là rất kinh ngạc với xương cốt của tôi, là kỳ tài luyện võ trời sinh không?”“Chỉ cần mua quyển Như Lai Thần Chưởng thì sau này tôi phải có nhiệm vụ giải cứu thế giới?”Ông lão tinh thần rực sáng ung dung nói: “Không sai, sao cậu biết hay vậy?”Tân Giang trợn mắt nhìn ông lão. Đây không phải câu thoại ở trong mấy phim võ thuật sao? Có ai mà không biết chứ?“Không mua, không mua, ông đi lừa gạt người khác đi!” Tân Giang xua tay nói.Đây là phố đồ cổ - một nơi rất thần kì, chỉ cần bạn biết lừa lọc, tinh thông vài thứ thì chắc chăn có thể kiếm được một khoản tiền.Chỉ là rõ ràng phương hướng của ông lão sai rồi, trong xã hội tốt đẹp này, đầu óc ai ngốc nghếch đến nỗi muốn tu tiên chứ? Lại còn Như Lai Thần Chưởng, tôi còn Hàng Long Thập Bát Chưởng này.Nhìn thấy Tần Giang muốn đi, ông lão vội vàng chạy lên nói: “Ê ê ê đừng đi vội như thế”“Nếu cậu không lấy Như Lai Thần Chưởng, ở chỗ tôi còn có Hàng Long Thập Bát Chưởng, cậu xem thử nhé?”Ông lão lấy ra một quyển sách đã ngả sang màu vàng, để ở trước mặt Tần Giang.Đột nhiên Tần Giang bị thu hút, hắn nhìn chăm chăm quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng trên tay của ông lão.Mà đúng lúc này những người vây quanh quan sát cũng nhắc nhở: “Người anh em, ông lão này là kẻ lừa đảo, đừng để bị mắc lừa”Ông lão nhảy ra ngoài, múa võ bọ ngựa hăm dọa quần chúng vây xem.“Đi ra, đi ra, đi ra! Các người không biết nhìn hàng không có nghĩa là người anh em này không biết, ở chỗ tôi toàn là bảo bối.” Ông lão xua đuổi.Mà những người vây quanh quan sát chỉ lùi ra đằng sau vài bước, cười nói: “Ông lão, hôm nay tôi cược với ông đến cùng, hễ có một người bị ông lừa coi như tôi thua”Ông lão trừng mắt nhìn cũng không muốn so đo với đám người đó mà cười hì hì nhìn Tân Giang nói: “Sao nào? Có muốn mua không”“Đây là đồ hiếm có khó tìm nha”Tân Giang duỗi tay ra thật nhanh muốn cầm quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng đó đi.Vèo một tiếng!Quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng thế nhưng lại bị ông lão ném từ tay phải sang tay trái làm cho Tân Giang bắt hụt.Tân Giang ngạc nhiên, không thể tin được hắn thế mà lại bắt hụt.

Tân Giang quay đầu nhìn ông lão cùng với quyển Như Lai Thần Chưởng trong tay hắn, bìa sách xiêu xiêu vẹo vẹo giống như trẻ con vẽ lên vậy.

Không thể nói đấy là hàng giả, chỉ có thể nói là nó chính là hàng giả. “Có phải ông muốn nói là rất kinh ngạc với xương cốt của tôi, là kỳ tài luyện võ trời sinh không?”

“Chỉ cần mua quyển Như Lai Thần Chưởng thì sau này tôi phải có nhiệm vụ giải cứu thế giới?”

Ông lão tinh thần rực sáng ung dung nói: “Không sai, sao cậu biết hay vậy?”

Tân Giang trợn mắt nhìn ông lão. Đây không phải câu thoại ở trong mấy phim võ thuật sao? Có ai mà không biết chứ?

“Không mua, không mua, ông đi lừa gạt người khác đi!” Tân Giang xua tay nói.

Đây là phố đồ cổ - một nơi rất thần kì, chỉ cần bạn biết lừa lọc, tinh thông vài thứ thì chắc chăn có thể kiếm được một khoản tiền.

Chỉ là rõ ràng phương hướng của ông lão sai rồi, trong xã hội tốt đẹp này, đầu óc ai ngốc nghếch đến nỗi muốn tu tiên chứ? Lại còn Như Lai Thần Chưởng, tôi còn Hàng Long Thập Bát Chưởng này.

Nhìn thấy Tần Giang muốn đi, ông lão vội vàng chạy lên nói: “Ê ê ê đừng đi vội như thế”

“Nếu cậu không lấy Như Lai Thần Chưởng, ở chỗ tôi còn có Hàng Long Thập Bát Chưởng, cậu xem thử nhé?”

Ông lão lấy ra một quyển sách đã ngả sang màu vàng, để ở trước mặt Tần Giang.

Đột nhiên Tần Giang bị thu hút, hắn nhìn chăm chăm quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng trên tay của ông lão.

Mà đúng lúc này những người vây quanh quan sát cũng nhắc nhở: “Người anh em, ông lão này là kẻ lừa đảo, đừng để bị mắc lừa”

Ông lão nhảy ra ngoài, múa võ bọ ngựa hăm dọa quần chúng vây xem.

“Đi ra, đi ra, đi ra! Các người không biết nhìn hàng không có nghĩa là người anh em này không biết, ở chỗ tôi toàn là bảo bối.” Ông lão xua đuổi.

Mà những người vây quanh quan sát chỉ lùi ra đằng sau vài bước, cười nói: “Ông lão, hôm nay tôi cược với ông đến cùng, hễ có một người bị ông lừa coi như tôi thua”

Ông lão trừng mắt nhìn cũng không muốn so đo với đám người đó mà cười hì hì nhìn Tân Giang nói: “Sao nào? Có muốn mua không”

“Đây là đồ hiếm có khó tìm nha”

Tân Giang duỗi tay ra thật nhanh muốn cầm quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng đó đi.

Vèo một tiếng!

Quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng thế nhưng lại bị ông lão ném từ tay phải sang tay trái làm cho Tân Giang bắt hụt.

Tân Giang ngạc nhiên, không thể tin được hắn thế mà lại bắt hụt.

Thần Y Xuất NgụcTác giả: Băng Sơn Nữ ThầnTruyện Đô Thị“Lão Cố, tôi không hiểu, cậu ta rốt cuộc là ai, mà lại đáng để ông vào tù để chỉ dạy cậu ta ba năm?” Lão Cố lên tiếng nói:"Cậu ta là con thứ chín của nhà họ Tần” Trưởng giám ngục kinh ngạc: “Nhà họ Tân không phải chỉ có tám người con thôi sao? Người con thứ chín... lẽ nào, nhà họ Tân vì giữ hương hỏa..., mà gửi cậu ta tới Trung Hải Lão Cố gật đầu, khí thế đáng sợ nổi lên, nói: “Nhà họ Tân đời đời làm tướng, cậu ta cũng bắt buộc phải làm tướng.” Trưởng giám ngục sững sờ mấy giây, nói: “Gia chủ nhà họ Tần có tám người con, toàn bộ đều chết trên chiến trường nước ngoài, nếu như nhà họ Tân đã để Tân Giang ở Trung Hải, ät hẳn là không muốn cậu ta dính vào chiến tranh loạn lạc, ông làm như vậy, sẽ khiến nhà họ Tần tuyệt hậu đấy!” “Đó là mệnh của cậu ta, đã được định sẵn là như vậy rồi!” Cảm xúc của Lão Cố đặc kích động, nói: “Cha và các anh trai của cậu ta đều đã chết trên chiến trường nước ngoài, cậu †a nhất định phải lên chiến trường, báo thù cho cha và các anh Trung Hải, biệt viện nhà họ… Tân Giang quay đầu nhìn ông lão cùng với quyển Như Lai Thần Chưởng trong tay hắn, bìa sách xiêu xiêu vẹo vẹo giống như trẻ con vẽ lên vậy.Không thể nói đấy là hàng giả, chỉ có thể nói là nó chính là hàng giả. “Có phải ông muốn nói là rất kinh ngạc với xương cốt của tôi, là kỳ tài luyện võ trời sinh không?”“Chỉ cần mua quyển Như Lai Thần Chưởng thì sau này tôi phải có nhiệm vụ giải cứu thế giới?”Ông lão tinh thần rực sáng ung dung nói: “Không sai, sao cậu biết hay vậy?”Tân Giang trợn mắt nhìn ông lão. Đây không phải câu thoại ở trong mấy phim võ thuật sao? Có ai mà không biết chứ?“Không mua, không mua, ông đi lừa gạt người khác đi!” Tân Giang xua tay nói.Đây là phố đồ cổ - một nơi rất thần kì, chỉ cần bạn biết lừa lọc, tinh thông vài thứ thì chắc chăn có thể kiếm được một khoản tiền.Chỉ là rõ ràng phương hướng của ông lão sai rồi, trong xã hội tốt đẹp này, đầu óc ai ngốc nghếch đến nỗi muốn tu tiên chứ? Lại còn Như Lai Thần Chưởng, tôi còn Hàng Long Thập Bát Chưởng này.Nhìn thấy Tần Giang muốn đi, ông lão vội vàng chạy lên nói: “Ê ê ê đừng đi vội như thế”“Nếu cậu không lấy Như Lai Thần Chưởng, ở chỗ tôi còn có Hàng Long Thập Bát Chưởng, cậu xem thử nhé?”Ông lão lấy ra một quyển sách đã ngả sang màu vàng, để ở trước mặt Tần Giang.Đột nhiên Tần Giang bị thu hút, hắn nhìn chăm chăm quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng trên tay của ông lão.Mà đúng lúc này những người vây quanh quan sát cũng nhắc nhở: “Người anh em, ông lão này là kẻ lừa đảo, đừng để bị mắc lừa”Ông lão nhảy ra ngoài, múa võ bọ ngựa hăm dọa quần chúng vây xem.“Đi ra, đi ra, đi ra! Các người không biết nhìn hàng không có nghĩa là người anh em này không biết, ở chỗ tôi toàn là bảo bối.” Ông lão xua đuổi.Mà những người vây quanh quan sát chỉ lùi ra đằng sau vài bước, cười nói: “Ông lão, hôm nay tôi cược với ông đến cùng, hễ có một người bị ông lừa coi như tôi thua”Ông lão trừng mắt nhìn cũng không muốn so đo với đám người đó mà cười hì hì nhìn Tân Giang nói: “Sao nào? Có muốn mua không”“Đây là đồ hiếm có khó tìm nha”Tân Giang duỗi tay ra thật nhanh muốn cầm quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng đó đi.Vèo một tiếng!Quyển Hàng Long Thập Bát Chưởng thế nhưng lại bị ông lão ném từ tay phải sang tay trái làm cho Tân Giang bắt hụt.Tân Giang ngạc nhiên, không thể tin được hắn thế mà lại bắt hụt.

Chương 48: Có phải ông muốn nói là rất kinh ngạc