“Lão Cố, tôi không hiểu, cậu ta rốt cuộc là ai, mà lại đáng để ông vào tù để chỉ dạy cậu ta ba năm?” Lão Cố lên tiếng nói:"Cậu ta là con thứ chín của nhà họ Tần” Trưởng giám ngục kinh ngạc: “Nhà họ Tân không phải chỉ có tám người con thôi sao? Người con thứ chín... lẽ nào, nhà họ Tân vì giữ hương hỏa..., mà gửi cậu ta tới Trung Hải Lão Cố gật đầu, khí thế đáng sợ nổi lên, nói: “Nhà họ Tân đời đời làm tướng, cậu ta cũng bắt buộc phải làm tướng.” Trưởng giám ngục sững sờ mấy giây, nói: “Gia chủ nhà họ Tần có tám người con, toàn bộ đều chết trên chiến trường nước ngoài, nếu như nhà họ Tân đã để Tân Giang ở Trung Hải, ät hẳn là không muốn cậu ta dính vào chiến tranh loạn lạc, ông làm như vậy, sẽ khiến nhà họ Tần tuyệt hậu đấy!” “Đó là mệnh của cậu ta, đã được định sẵn là như vậy rồi!” Cảm xúc của Lão Cố đặc kích động, nói: “Cha và các anh trai của cậu ta đều đã chết trên chiến trường nước ngoài, cậu †a nhất định phải lên chiến trường, báo thù cho cha và các anh Trung Hải, biệt viện nhà họ…
Chương 51: Sao các vị cũng tới đây?
Thần Y Xuất NgụcTác giả: Băng Sơn Nữ ThầnTruyện Đô Thị“Lão Cố, tôi không hiểu, cậu ta rốt cuộc là ai, mà lại đáng để ông vào tù để chỉ dạy cậu ta ba năm?” Lão Cố lên tiếng nói:"Cậu ta là con thứ chín của nhà họ Tần” Trưởng giám ngục kinh ngạc: “Nhà họ Tân không phải chỉ có tám người con thôi sao? Người con thứ chín... lẽ nào, nhà họ Tân vì giữ hương hỏa..., mà gửi cậu ta tới Trung Hải Lão Cố gật đầu, khí thế đáng sợ nổi lên, nói: “Nhà họ Tân đời đời làm tướng, cậu ta cũng bắt buộc phải làm tướng.” Trưởng giám ngục sững sờ mấy giây, nói: “Gia chủ nhà họ Tần có tám người con, toàn bộ đều chết trên chiến trường nước ngoài, nếu như nhà họ Tân đã để Tân Giang ở Trung Hải, ät hẳn là không muốn cậu ta dính vào chiến tranh loạn lạc, ông làm như vậy, sẽ khiến nhà họ Tần tuyệt hậu đấy!” “Đó là mệnh của cậu ta, đã được định sẵn là như vậy rồi!” Cảm xúc của Lão Cố đặc kích động, nói: “Cha và các anh trai của cậu ta đều đã chết trên chiến trường nước ngoài, cậu †a nhất định phải lên chiến trường, báo thù cho cha và các anh Trung Hải, biệt viện nhà họ… Trước khi đi, hắn hít sâu hai hơi linh lực nơi đây rồi rời đi.Tần Giang bước vào một cửa hàng bán đá thô ngọc bích, bên trong trưng bày các loại đá thô, hắn nhắm mắt lại để cảmnhận, nhanh chóng chọn ra vài viên đá thô.Tuy nhiên khi nhìn thấy giá thì cảm thấy mắc một cách quá đáng.Trong lúc Tân Giang đang do dự có nên mua hay không thì một nhóm người vội vã bước vào.Cầm đầu chính là Hoàng Phi Hổ, hắn ta đi đầu, theo sau là mười mấy tên đàn em, khí thế hừng hực.Một số người chơi đồ cổ nhìn thấy Hoàng Phi Hổ vội vàng tránh đường."Đường chủ Hoàng muốn làm gì? Vì sao đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?" Người bên cạnh thấp giọng nói."Nghe nói Đường chủ Hoàng và Nhị bang chủ của bang Long Hổ cược đá, cho nên mới đến đây.”“Hai bang này định xử nhau à? Ai mà không biết Thiết Huyết Minh với Bang Long Hổ là đối thủ không đội trời chung!”"Suyt, nếu không muốn chết thì đừng nói nữa. Nếu Đường chủ Hoàng nghe được, chúng ta đều sẽ chết."Trong nháy mắt, mọi người đều ngừng bàn luận.Tần Giang nhìn thấy Hoàng Phi Hổ liền chủ động chào hỏi: "Đường chủ Hoàng, thật trùng hợp."Hoàng Phi Hổ dừng bước, nhìn thấy Tân Giang đi tới liền hỏi: "Ngài Tân, sao cậu lại tới đây?"Tần Giang cười cười nói: “Tôi đang đi dạo quanh đây, thử tìm bảo vật”"Sao các vị cũng tới đây?" Tân Giang hỏi.Hoàng Phi Hổ liếc nhìn xung quanh rồi nói với Tân Giang: “Tôi tới đây để cược đá với Nhị bang chủ của bang Long Hổ. Thiết Huyết Minh và bang Long Hổ luôn là kẻ thù không đội trời chung. Một tháng trước, Tô Chiến Long - Nhị bang chủ của bang Long Hổ thua tôi 300 triệu, Tô Chiến Long không phục, hẹn hôm nay cược lại một lần nữa, nên tôi tới nhận lời khiêu chiến."Tần Giang gật đầu nói: "Được, vậy tôi không quấy rầy Đường chủ Hoàng."Tần Giang quay đầu định rời đi, nhưng lúc này Hoàng Phi Hổ đã giữ chặt Tần Giang.Hắn ta hỏi Tân Giang: “Cùng đi xem không?”Tần Giang lắc đầu, dù sao đây là cuộc chiến giữa hai bang phái lớn, hắn không muốn tham gia vào.Hoàng Phi Hổ mỉm cười, hắn ta hiểu sự lo lắng của Tần Giang, nói: "Ngài Tân cậu yên tâm đi, Tô Chiến Long chỉ nhằm vào tôi, sẽ không làm khó cậu.""Đi thôi, cùng nhau đi xem một chút đi!" Hoàng Phi Hổ lại mời.Mà lúc này, bên cạnh Hoàng Phi Hổ, một thanh niên mặc vest, đi giày da lạnh lùng liếc nhìn Tân Giang, sau đó nói: "Anh bạn Tần, đi xem thử đi. Đi xem các thế lực lớn cược đá như thế nào, coi như cho bản thân mở mang tâm mắt đi!”
Trước khi đi, hắn hít sâu hai hơi linh lực nơi đây rồi rời đi.
Tần Giang bước vào một cửa hàng bán đá thô ngọc bích, bên trong trưng bày các loại đá thô, hắn nhắm mắt lại để cảm
nhận, nhanh chóng chọn ra vài viên đá thô.
Tuy nhiên khi nhìn thấy giá thì cảm thấy mắc một cách quá đáng.
Trong lúc Tân Giang đang do dự có nên mua hay không thì một nhóm người vội vã bước vào.
Cầm đầu chính là Hoàng Phi Hổ, hắn ta đi đầu, theo sau là mười mấy tên đàn em, khí thế hừng hực.
Một số người chơi đồ cổ nhìn thấy Hoàng Phi Hổ vội vàng tránh đường.
"Đường chủ Hoàng muốn làm gì? Vì sao đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?" Người bên cạnh thấp giọng nói.
"Nghe nói Đường chủ Hoàng và Nhị bang chủ của bang Long Hổ cược đá, cho nên mới đến đây.”
“Hai bang này định xử nhau à? Ai mà không biết Thiết Huyết Minh với Bang Long Hổ là đối thủ không đội trời chung!”
"Suyt, nếu không muốn chết thì đừng nói nữa. Nếu Đường chủ Hoàng nghe được, chúng ta đều sẽ chết."
Trong nháy mắt, mọi người đều ngừng bàn luận.
Tần Giang nhìn thấy Hoàng Phi Hổ liền chủ động chào hỏi: "Đường chủ Hoàng, thật trùng hợp."
Hoàng Phi Hổ dừng bước, nhìn thấy Tân Giang đi tới liền hỏi: "Ngài Tân, sao cậu lại tới đây?"
Tần Giang cười cười nói: “Tôi đang đi dạo quanh đây, thử tìm bảo vật”
"Sao các vị cũng tới đây?" Tân Giang hỏi.
Hoàng Phi Hổ liếc nhìn xung quanh rồi nói với Tân Giang: “Tôi tới đây để cược đá với Nhị bang chủ của bang Long Hổ. Thiết Huyết Minh và bang Long Hổ luôn là kẻ thù không đội trời chung. Một tháng trước, Tô Chiến Long - Nhị bang chủ của bang Long Hổ thua tôi 300 triệu, Tô Chiến Long không phục, hẹn hôm nay cược lại một lần nữa, nên tôi tới nhận lời khiêu chiến."
Tần Giang gật đầu nói: "Được, vậy tôi không quấy rầy Đường chủ Hoàng."
Tần Giang quay đầu định rời đi, nhưng lúc này Hoàng Phi Hổ đã giữ chặt Tần Giang.
Hắn ta hỏi Tân Giang: “Cùng đi xem không?”
Tần Giang lắc đầu, dù sao đây là cuộc chiến giữa hai bang phái lớn, hắn không muốn tham gia vào.
Hoàng Phi Hổ mỉm cười, hắn ta hiểu sự lo lắng của Tần Giang, nói: "Ngài Tân cậu yên tâm đi, Tô Chiến Long chỉ nhằm vào tôi, sẽ không làm khó cậu."
"Đi thôi, cùng nhau đi xem một chút đi!" Hoàng Phi Hổ lại mời.
Mà lúc này, bên cạnh Hoàng Phi Hổ, một thanh niên mặc vest, đi giày da lạnh lùng liếc nhìn Tân Giang, sau đó nói: "Anh bạn Tần, đi xem thử đi. Đi xem các thế lực lớn cược đá như thế nào, coi như cho bản thân mở mang tâm mắt đi!”
Thần Y Xuất NgụcTác giả: Băng Sơn Nữ ThầnTruyện Đô Thị“Lão Cố, tôi không hiểu, cậu ta rốt cuộc là ai, mà lại đáng để ông vào tù để chỉ dạy cậu ta ba năm?” Lão Cố lên tiếng nói:"Cậu ta là con thứ chín của nhà họ Tần” Trưởng giám ngục kinh ngạc: “Nhà họ Tân không phải chỉ có tám người con thôi sao? Người con thứ chín... lẽ nào, nhà họ Tân vì giữ hương hỏa..., mà gửi cậu ta tới Trung Hải Lão Cố gật đầu, khí thế đáng sợ nổi lên, nói: “Nhà họ Tân đời đời làm tướng, cậu ta cũng bắt buộc phải làm tướng.” Trưởng giám ngục sững sờ mấy giây, nói: “Gia chủ nhà họ Tần có tám người con, toàn bộ đều chết trên chiến trường nước ngoài, nếu như nhà họ Tân đã để Tân Giang ở Trung Hải, ät hẳn là không muốn cậu ta dính vào chiến tranh loạn lạc, ông làm như vậy, sẽ khiến nhà họ Tần tuyệt hậu đấy!” “Đó là mệnh của cậu ta, đã được định sẵn là như vậy rồi!” Cảm xúc của Lão Cố đặc kích động, nói: “Cha và các anh trai của cậu ta đều đã chết trên chiến trường nước ngoài, cậu †a nhất định phải lên chiến trường, báo thù cho cha và các anh Trung Hải, biệt viện nhà họ… Trước khi đi, hắn hít sâu hai hơi linh lực nơi đây rồi rời đi.Tần Giang bước vào một cửa hàng bán đá thô ngọc bích, bên trong trưng bày các loại đá thô, hắn nhắm mắt lại để cảmnhận, nhanh chóng chọn ra vài viên đá thô.Tuy nhiên khi nhìn thấy giá thì cảm thấy mắc một cách quá đáng.Trong lúc Tân Giang đang do dự có nên mua hay không thì một nhóm người vội vã bước vào.Cầm đầu chính là Hoàng Phi Hổ, hắn ta đi đầu, theo sau là mười mấy tên đàn em, khí thế hừng hực.Một số người chơi đồ cổ nhìn thấy Hoàng Phi Hổ vội vàng tránh đường."Đường chủ Hoàng muốn làm gì? Vì sao đột nhiên xuất hiện ở chỗ này?" Người bên cạnh thấp giọng nói."Nghe nói Đường chủ Hoàng và Nhị bang chủ của bang Long Hổ cược đá, cho nên mới đến đây.”“Hai bang này định xử nhau à? Ai mà không biết Thiết Huyết Minh với Bang Long Hổ là đối thủ không đội trời chung!”"Suyt, nếu không muốn chết thì đừng nói nữa. Nếu Đường chủ Hoàng nghe được, chúng ta đều sẽ chết."Trong nháy mắt, mọi người đều ngừng bàn luận.Tần Giang nhìn thấy Hoàng Phi Hổ liền chủ động chào hỏi: "Đường chủ Hoàng, thật trùng hợp."Hoàng Phi Hổ dừng bước, nhìn thấy Tân Giang đi tới liền hỏi: "Ngài Tân, sao cậu lại tới đây?"Tần Giang cười cười nói: “Tôi đang đi dạo quanh đây, thử tìm bảo vật”"Sao các vị cũng tới đây?" Tân Giang hỏi.Hoàng Phi Hổ liếc nhìn xung quanh rồi nói với Tân Giang: “Tôi tới đây để cược đá với Nhị bang chủ của bang Long Hổ. Thiết Huyết Minh và bang Long Hổ luôn là kẻ thù không đội trời chung. Một tháng trước, Tô Chiến Long - Nhị bang chủ của bang Long Hổ thua tôi 300 triệu, Tô Chiến Long không phục, hẹn hôm nay cược lại một lần nữa, nên tôi tới nhận lời khiêu chiến."Tần Giang gật đầu nói: "Được, vậy tôi không quấy rầy Đường chủ Hoàng."Tần Giang quay đầu định rời đi, nhưng lúc này Hoàng Phi Hổ đã giữ chặt Tần Giang.Hắn ta hỏi Tân Giang: “Cùng đi xem không?”Tần Giang lắc đầu, dù sao đây là cuộc chiến giữa hai bang phái lớn, hắn không muốn tham gia vào.Hoàng Phi Hổ mỉm cười, hắn ta hiểu sự lo lắng của Tần Giang, nói: "Ngài Tân cậu yên tâm đi, Tô Chiến Long chỉ nhằm vào tôi, sẽ không làm khó cậu.""Đi thôi, cùng nhau đi xem một chút đi!" Hoàng Phi Hổ lại mời.Mà lúc này, bên cạnh Hoàng Phi Hổ, một thanh niên mặc vest, đi giày da lạnh lùng liếc nhìn Tân Giang, sau đó nói: "Anh bạn Tần, đi xem thử đi. Đi xem các thế lực lớn cược đá như thế nào, coi như cho bản thân mở mang tâm mắt đi!”