Tác giả:

Lãnh Hạo Thiên : 15 tuổi cao 1m8 chỉ số IQ 500/500-EQ 500/500 , sở hữu khuôn mặt câu hồn đoạt phách cộng thêm đôi mắt đỏ pha chút tím có thể thu hút bắt cứ ai khi nhìn vào , làn da trắng mịn như em bé ngoại hình chuẩn ko cần chỉnh body 8 múi cơ bắp cuồn cuộn , tính tình ít nói , lạnh lùng hơn cả tảng băng ngàn năm , đặc biệt có nụ cười tỏa nắng với chiếc răng khểnh siêu kute làm bao nàng hồn điên phách đảo , là cao thủ thủ Karate , Taekwondo , Judo ,... ( Đây là hình dạng sau này ) ( Đây là hình dạng hiện tại ) Lu Hà Nhan : 15 tuổi cao 1m4 chỉ số IQ 50 /50- EQ 50/50 có khuôn mặt phệ đầy mụn , làn da ngâm đen giống người châu phi thân hình thì béo ú Hoàn cảnh hiện tại : luôn bị bạn bè trong trường bắt nạt tẩy chay đánh đập 1 cách dã man , thầy cô thì ghét bỏ ko quan tâm , còn về người thân thì coi thường khinh bỉ bỏ mặt ko để ý tới nên gia đình rất nghèo khổ mặc…

Chương 10: Lời Tỏ Tình

Nữ Đế Sủng Nữ NhânTác giả: mirovahayTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngLãnh Hạo Thiên : 15 tuổi cao 1m8 chỉ số IQ 500/500-EQ 500/500 , sở hữu khuôn mặt câu hồn đoạt phách cộng thêm đôi mắt đỏ pha chút tím có thể thu hút bắt cứ ai khi nhìn vào , làn da trắng mịn như em bé ngoại hình chuẩn ko cần chỉnh body 8 múi cơ bắp cuồn cuộn , tính tình ít nói , lạnh lùng hơn cả tảng băng ngàn năm , đặc biệt có nụ cười tỏa nắng với chiếc răng khểnh siêu kute làm bao nàng hồn điên phách đảo , là cao thủ thủ Karate , Taekwondo , Judo ,... ( Đây là hình dạng sau này ) ( Đây là hình dạng hiện tại ) Lu Hà Nhan : 15 tuổi cao 1m4 chỉ số IQ 50 /50- EQ 50/50 có khuôn mặt phệ đầy mụn , làn da ngâm đen giống người châu phi thân hình thì béo ú Hoàn cảnh hiện tại : luôn bị bạn bè trong trường bắt nạt tẩy chay đánh đập 1 cách dã man , thầy cô thì ghét bỏ ko quan tâm , còn về người thân thì coi thường khinh bỉ bỏ mặt ko để ý tới nên gia đình rất nghèo khổ mặc… - Thật sự mà nói thì.......có lẽ....... em đã rung động trước cô khi lần đầu gặp mặt , nhưng em đã gạt bỏ đi cái suy nghĩ ấy ! Và tự dối lòng mình đó chỉ là ngộ nhận , nhưng mỗi khi nhìn thấy cô , thấy đc nụ cười đó ! Trái tim em lại lỡ đi vài nhịp , mỗi khi nằm ngủ trong giấc mơ c*̉a em luôn là hình bóng c*̉a cô , vậy nên em đã biết đó chính là tình yêu chứ ko phải ngộ nhận , và khi chứng thực đc điều đó thì em lại càng lo sợ , em sợ nếu cô biết đc thì cô sẽ kì thị em xa lánh em trốn tránh em , vì thế nên em đã cất giấu đi tình cảm đó sâu trong tận đáy lòng , nhưng có điều em ko ngờ là cô c*̃ng yêu em , điều đó khiến những cảm xúc lâu nay em gìn giữ bộc phát ra , nên bây giờ và ngay đây em xin nói với cô rằng : Em rất yêu cô , cô cho em cơ hội làm người đặc biệt c*̉a cô nhé ! Làm người yêu em nha ! ( Hạo Thiên )Khi nghe đc những lời chân thành c*̉a Hạo Thiên dành cho mình thì Diệp Vũ đã hoàn toàn ngục ngã , còn những giọt nước mắt thì cứ thi nhau rơi xuống 2 bên gò má , còn về phần Hạo Thiên thì c*̃ng chẳng biết làm gì ngoài lấy tay lau đi những giọt lệ đó và ôm Diệp Vũ vào lòng khẽ thầm thì :- Cô đừng khóc nữa ! Cô mà khóc thì trái tim em như có hàng ngàn mũi tên bắn xuyên qua vậy ! Nếu em có nói gì sai làm cô phải khóc thì cho em xin lỗi ! Em chỉ muốn nói ra hết lòng mình cho cô hiểu thôi chứ em ko có ý gì đâu ! Nên nếu cô ko chấp nhận thì c*̃ng ko sao đâu ạ ! Em hiểu mà ! ( Hạo Thiên )Nói rồi Hạo Thiên buông Diệp Vũ ra và bước từng bước nặng chĩu về phía cửa , nhưng chỉ mới đi đc 2 bước thì đã có đôi tay c*̉a ai đó ôm lấy Hạo Thiên từ phía sau , và người đó ko ai khác ngoài Diệp Vũ- Đồ ngốc này ! Em tính nuốt lời sao ? Em làm cô khóc thành ra như vậy mà tính bỏ đi là xong chuyện hả ! ( Diệp Vũ )- Ủa ! Em tưởng cô ko đồng ý chứ ( Hạo Thiên )- Em...em đúng là tên ngốc mà !( Diệp Vũ )- Vậy chẳng lẽ........ ( Hạo Thiên )- Ko biết đâu ! ( Diệp Vũ )Nghe đc câu trả lời giận dỗi c*̉a Diệp Vũ thì Hạo Thiên c*̃ng biết đc Diệp Vũ đã đồng ý làm người yêu mình , nên đã cười thật lớn và bế Diệp Vũ xoay vòng vòng- Nào nào , thả cô xuống đi ! Chóng mặt quá à ! ( Diệp Vũ )- À hihi em xin lỗi ! Tại em vui quá đó mà ( Hạo Thiên )Hạo Thiên vừa dứt lời thì tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi kết thúc vang lên- Tới giờ rồi ! Cô phải đi dạy đây ! Em c*̃ng lên lớp đi ! ( Diệp Vũ )- Vâng ạ ! ( Hạo Thiên )Nói xong Hạo Thiên chạy lên lớp nhưng vẫn ko quên hát liếu lo làm Diệp Vũ phải bật cười trước hành động đáng yêu c*̉a Hạo Thiên" Vui quá đi thôi ! Cuối c*̀ng c*̃ng có người yêu rồi ! Hihi " ( Hạo Thiên )Thời gian trôi qua , bây giờ Hạo Thiên đang chuẩn bị trở về nhà , nhưng khi đi qua sân sau thì Hạo Thiên lại nghe thấy tiếng khóc khúc khích c*̉a ai đó làm Hạo Thiên khá tò mò nên đã đi xem thử , và người đang ngồi khóc ko ai khác ngoài Huyền Nhung- Là cô à ! Sao cô lại ngồi đây khóc thế ! Có chuyện gì sao ? Nếu đc thì chia sẻ với em nè ! Biết đâu em giúp đc thì sao ? ( Hạo Thiên )- Em nói đúng ! Quả thật chuyện này em có thể giúp cô , nhưng có điều........... ( Huyền Nhung )- Có điều sao cô ? ( Hạo Thiên )- Em có chịu giúp ko mới là 1 chuyện ( Huyền Nhung )- Trời ! Em ko giúp cô thì em ngồi đây chi ( Hạo Thiên )- Vậy là em chấp nhận giúp đúng ko ? ( Huyền Nhung )- Tất nhiên rồi ạ ! ( Hạo Thiên )- Vậy thì......em làm người yêu cô nha ! ( Huyền Nhung )- Ơ...hả...hả...gì...gì cơ , cô...cô đang đùa em đúng ko ? ( Hạo Thiên )- Cô đâu rảnh mà đùa em ( Huyền Nhung )- Vậy...vậy là...thật á hả ? ( Hạo Thiên )- Làm gì phản ứng mạnh dữ vậy ! Biết ngay là em ko giúp mà ! Em chỉ lừa cô thôi ! ( Huyền Nhung )Dứt lời Huyền Nhung lại khóc tiếp làm Hạo Thiên rối bời chả biết sử trí thế nào nên đành ôm Huyền Nhung vào lòng vỗ về

- Thật sự mà nói thì.......có lẽ....... em đã rung động trước cô khi lần đầu gặp mặt , nhưng em đã gạt bỏ đi cái suy nghĩ ấy ! Và tự dối lòng mình đó chỉ là ngộ nhận , nhưng mỗi khi nhìn thấy cô , thấy đc nụ cười đó ! Trái tim em lại lỡ đi vài nhịp , mỗi khi nằm ngủ trong giấc mơ c*̉a em luôn là hình bóng c*̉a cô , vậy nên em đã biết đó chính là tình yêu chứ ko phải ngộ nhận , và khi chứng thực đc điều đó thì em lại càng lo sợ , em sợ nếu cô biết đc thì cô sẽ kì thị em xa lánh em trốn tránh em , vì thế nên em đã cất giấu đi tình cảm đó sâu trong tận đáy lòng , nhưng có điều em ko ngờ là cô c*̃ng yêu em , điều đó khiến những cảm xúc lâu nay em gìn giữ bộc phát ra , nên bây giờ và ngay đây em xin nói với cô rằng : Em rất yêu cô , cô cho em cơ hội làm người đặc biệt c*̉a cô nhé ! Làm người yêu em nha ! ( Hạo Thiên )

Khi nghe đc những lời chân thành c*̉a Hạo Thiên dành cho mình thì Diệp Vũ đã hoàn toàn ngục ngã , còn những giọt nước mắt thì cứ thi nhau rơi xuống 2 bên gò má , còn về phần Hạo Thiên thì c*̃ng chẳng biết làm gì ngoài lấy tay lau đi những giọt lệ đó và ôm Diệp Vũ vào lòng khẽ thầm thì :

- Cô đừng khóc nữa ! Cô mà khóc thì trái tim em như có hàng ngàn mũi tên bắn xuyên qua vậy ! Nếu em có nói gì sai làm cô phải khóc thì cho em xin lỗi ! Em chỉ muốn nói ra hết lòng mình cho cô hiểu thôi chứ em ko có ý gì đâu ! Nên nếu cô ko chấp nhận thì c*̃ng ko sao đâu ạ ! Em hiểu mà ! ( Hạo Thiên )

Nói rồi Hạo Thiên buông Diệp Vũ ra và bước từng bước nặng chĩu về phía cửa , nhưng chỉ mới đi đc 2 bước thì đã có đôi tay c*̉a ai đó ôm lấy Hạo Thiên từ phía sau , và người đó ko ai khác ngoài Diệp Vũ

- Đồ ngốc này ! Em tính nuốt lời sao ? Em làm cô khóc thành ra như vậy mà tính bỏ đi là xong chuyện hả ! ( Diệp Vũ )

- Ủa ! Em tưởng cô ko đồng ý chứ ( Hạo Thiên )

- Em...em đúng là tên ngốc mà !

( Diệp Vũ )

- Vậy chẳng lẽ........ ( Hạo Thiên )

- Ko biết đâu ! ( Diệp Vũ )

Nghe đc câu trả lời giận dỗi c*̉a Diệp Vũ thì Hạo Thiên c*̃ng biết đc Diệp Vũ đã đồng ý làm người yêu mình , nên đã cười thật lớn và bế Diệp Vũ xoay vòng vòng

- Nào nào , thả cô xuống đi ! Chóng mặt quá à ! ( Diệp Vũ )

- À hihi em xin lỗi ! Tại em vui quá đó mà ( Hạo Thiên )

Hạo Thiên vừa dứt lời thì tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi kết thúc vang lên

- Tới giờ rồi ! Cô phải đi dạy đây ! Em c*̃ng lên lớp đi ! ( Diệp Vũ )

- Vâng ạ ! ( Hạo Thiên )

Nói xong Hạo Thiên chạy lên lớp nhưng vẫn ko quên hát liếu lo làm Diệp Vũ phải bật cười trước hành động đáng yêu c*̉a Hạo Thiên

" Vui quá đi thôi ! Cuối c*̀ng c*̃ng có người yêu rồi ! Hihi " ( Hạo Thiên )

Thời gian trôi qua , bây giờ Hạo Thiên đang chuẩn bị trở về nhà , nhưng khi đi qua sân sau thì Hạo Thiên lại nghe thấy tiếng khóc khúc khích c*̉a ai đó làm Hạo Thiên khá tò mò nên đã đi xem thử , và người đang ngồi khóc ko ai khác ngoài Huyền Nhung

- Là cô à ! Sao cô lại ngồi đây khóc thế ! Có chuyện gì sao ? Nếu đc thì chia sẻ với em nè ! Biết đâu em giúp đc thì sao ? ( Hạo Thiên )

- Em nói đúng ! Quả thật chuyện này em có thể giúp cô , nhưng có điều........... ( Huyền Nhung )

- Có điều sao cô ? ( Hạo Thiên )

- Em có chịu giúp ko mới là 1 chuyện ( Huyền Nhung )

- Trời ! Em ko giúp cô thì em ngồi đây chi ( Hạo Thiên )

- Vậy là em chấp nhận giúp đúng ko ? ( Huyền Nhung )

- Tất nhiên rồi ạ ! ( Hạo Thiên )

- Vậy thì......em làm người yêu cô nha ! ( Huyền Nhung )

- Ơ...hả...hả...gì...gì cơ , cô...cô đang đùa em đúng ko ? ( Hạo Thiên )

- Cô đâu rảnh mà đùa em ( Huyền Nhung )

- Vậy...vậy là...thật á hả ? ( Hạo Thiên )

- Làm gì phản ứng mạnh dữ vậy ! Biết ngay là em ko giúp mà ! Em chỉ lừa cô thôi ! ( Huyền Nhung )

Dứt lời Huyền Nhung lại khóc tiếp làm Hạo Thiên rối bời chả biết sử trí thế nào nên đành ôm Huyền Nhung vào lòng vỗ về

Nữ Đế Sủng Nữ NhânTác giả: mirovahayTruyện Bách Hợp, Truyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngLãnh Hạo Thiên : 15 tuổi cao 1m8 chỉ số IQ 500/500-EQ 500/500 , sở hữu khuôn mặt câu hồn đoạt phách cộng thêm đôi mắt đỏ pha chút tím có thể thu hút bắt cứ ai khi nhìn vào , làn da trắng mịn như em bé ngoại hình chuẩn ko cần chỉnh body 8 múi cơ bắp cuồn cuộn , tính tình ít nói , lạnh lùng hơn cả tảng băng ngàn năm , đặc biệt có nụ cười tỏa nắng với chiếc răng khểnh siêu kute làm bao nàng hồn điên phách đảo , là cao thủ thủ Karate , Taekwondo , Judo ,... ( Đây là hình dạng sau này ) ( Đây là hình dạng hiện tại ) Lu Hà Nhan : 15 tuổi cao 1m4 chỉ số IQ 50 /50- EQ 50/50 có khuôn mặt phệ đầy mụn , làn da ngâm đen giống người châu phi thân hình thì béo ú Hoàn cảnh hiện tại : luôn bị bạn bè trong trường bắt nạt tẩy chay đánh đập 1 cách dã man , thầy cô thì ghét bỏ ko quan tâm , còn về người thân thì coi thường khinh bỉ bỏ mặt ko để ý tới nên gia đình rất nghèo khổ mặc… - Thật sự mà nói thì.......có lẽ....... em đã rung động trước cô khi lần đầu gặp mặt , nhưng em đã gạt bỏ đi cái suy nghĩ ấy ! Và tự dối lòng mình đó chỉ là ngộ nhận , nhưng mỗi khi nhìn thấy cô , thấy đc nụ cười đó ! Trái tim em lại lỡ đi vài nhịp , mỗi khi nằm ngủ trong giấc mơ c*̉a em luôn là hình bóng c*̉a cô , vậy nên em đã biết đó chính là tình yêu chứ ko phải ngộ nhận , và khi chứng thực đc điều đó thì em lại càng lo sợ , em sợ nếu cô biết đc thì cô sẽ kì thị em xa lánh em trốn tránh em , vì thế nên em đã cất giấu đi tình cảm đó sâu trong tận đáy lòng , nhưng có điều em ko ngờ là cô c*̃ng yêu em , điều đó khiến những cảm xúc lâu nay em gìn giữ bộc phát ra , nên bây giờ và ngay đây em xin nói với cô rằng : Em rất yêu cô , cô cho em cơ hội làm người đặc biệt c*̉a cô nhé ! Làm người yêu em nha ! ( Hạo Thiên )Khi nghe đc những lời chân thành c*̉a Hạo Thiên dành cho mình thì Diệp Vũ đã hoàn toàn ngục ngã , còn những giọt nước mắt thì cứ thi nhau rơi xuống 2 bên gò má , còn về phần Hạo Thiên thì c*̃ng chẳng biết làm gì ngoài lấy tay lau đi những giọt lệ đó và ôm Diệp Vũ vào lòng khẽ thầm thì :- Cô đừng khóc nữa ! Cô mà khóc thì trái tim em như có hàng ngàn mũi tên bắn xuyên qua vậy ! Nếu em có nói gì sai làm cô phải khóc thì cho em xin lỗi ! Em chỉ muốn nói ra hết lòng mình cho cô hiểu thôi chứ em ko có ý gì đâu ! Nên nếu cô ko chấp nhận thì c*̃ng ko sao đâu ạ ! Em hiểu mà ! ( Hạo Thiên )Nói rồi Hạo Thiên buông Diệp Vũ ra và bước từng bước nặng chĩu về phía cửa , nhưng chỉ mới đi đc 2 bước thì đã có đôi tay c*̉a ai đó ôm lấy Hạo Thiên từ phía sau , và người đó ko ai khác ngoài Diệp Vũ- Đồ ngốc này ! Em tính nuốt lời sao ? Em làm cô khóc thành ra như vậy mà tính bỏ đi là xong chuyện hả ! ( Diệp Vũ )- Ủa ! Em tưởng cô ko đồng ý chứ ( Hạo Thiên )- Em...em đúng là tên ngốc mà !( Diệp Vũ )- Vậy chẳng lẽ........ ( Hạo Thiên )- Ko biết đâu ! ( Diệp Vũ )Nghe đc câu trả lời giận dỗi c*̉a Diệp Vũ thì Hạo Thiên c*̃ng biết đc Diệp Vũ đã đồng ý làm người yêu mình , nên đã cười thật lớn và bế Diệp Vũ xoay vòng vòng- Nào nào , thả cô xuống đi ! Chóng mặt quá à ! ( Diệp Vũ )- À hihi em xin lỗi ! Tại em vui quá đó mà ( Hạo Thiên )Hạo Thiên vừa dứt lời thì tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi kết thúc vang lên- Tới giờ rồi ! Cô phải đi dạy đây ! Em c*̃ng lên lớp đi ! ( Diệp Vũ )- Vâng ạ ! ( Hạo Thiên )Nói xong Hạo Thiên chạy lên lớp nhưng vẫn ko quên hát liếu lo làm Diệp Vũ phải bật cười trước hành động đáng yêu c*̉a Hạo Thiên" Vui quá đi thôi ! Cuối c*̀ng c*̃ng có người yêu rồi ! Hihi " ( Hạo Thiên )Thời gian trôi qua , bây giờ Hạo Thiên đang chuẩn bị trở về nhà , nhưng khi đi qua sân sau thì Hạo Thiên lại nghe thấy tiếng khóc khúc khích c*̉a ai đó làm Hạo Thiên khá tò mò nên đã đi xem thử , và người đang ngồi khóc ko ai khác ngoài Huyền Nhung- Là cô à ! Sao cô lại ngồi đây khóc thế ! Có chuyện gì sao ? Nếu đc thì chia sẻ với em nè ! Biết đâu em giúp đc thì sao ? ( Hạo Thiên )- Em nói đúng ! Quả thật chuyện này em có thể giúp cô , nhưng có điều........... ( Huyền Nhung )- Có điều sao cô ? ( Hạo Thiên )- Em có chịu giúp ko mới là 1 chuyện ( Huyền Nhung )- Trời ! Em ko giúp cô thì em ngồi đây chi ( Hạo Thiên )- Vậy là em chấp nhận giúp đúng ko ? ( Huyền Nhung )- Tất nhiên rồi ạ ! ( Hạo Thiên )- Vậy thì......em làm người yêu cô nha ! ( Huyền Nhung )- Ơ...hả...hả...gì...gì cơ , cô...cô đang đùa em đúng ko ? ( Hạo Thiên )- Cô đâu rảnh mà đùa em ( Huyền Nhung )- Vậy...vậy là...thật á hả ? ( Hạo Thiên )- Làm gì phản ứng mạnh dữ vậy ! Biết ngay là em ko giúp mà ! Em chỉ lừa cô thôi ! ( Huyền Nhung )Dứt lời Huyền Nhung lại khóc tiếp làm Hạo Thiên rối bời chả biết sử trí thế nào nên đành ôm Huyền Nhung vào lòng vỗ về

Chương 10: Lời Tỏ Tình