Chương 1 Vào lúc chạng vạng, trên đại lộ Kiến Quốc thành phố Minh Thanh, mười chín chiếc BMW X6 bám theo một chiếc Rolls-Royce Phantom. Người đi bộ trên đường lần lượt dừng lại. “Oa! Ai ở bên trong xe đây? Hoành tráng như vậy!” “Hình như ở Minh Thanh không có người nào dám vênh váo như thế này!” Đột nhiên chiếc Phantom dẫn đầu dừng lại, và mười chín chiếc X6 theo sau cũng dừng lại. Cửa xe Phantom mở ra, một người đàn ông mặc vest đen và đeo kính râm bước xuống, mở cửa trước và kính cẩn nói: “Thưa cậu, tới nơi rồi.” Chỉ thấy một thanh niên trạc hơn 20 tuổi, cao chừng 1,8m bước xuống, gương mặt góc cạnh, sắc mặt lạnh lùng, có chút đẹp trai nhưng ăn mặc xuề xòa, trên lưng mang một chiếc túi vải. Sau đó, tất cả mọi người đều xuống xe và đứng ngay ngắn thành một hàng, tất cả đều mặc vest đen và đeo kính râm. “Vãi! Không phải chứ! Người dẫn đầu cả đoàn xe vip như này lại là một thằng nhóc!” “Ừ! Nhìn quần áo của anh ta, nhất định là hàng chợ, tổng tiền nhiều quá hai trăm tệ”. Lúc này, người…
Chương 31
Diêm Long QuânTác giả: Lục ThầnTruyện Đô ThịChương 1 Vào lúc chạng vạng, trên đại lộ Kiến Quốc thành phố Minh Thanh, mười chín chiếc BMW X6 bám theo một chiếc Rolls-Royce Phantom. Người đi bộ trên đường lần lượt dừng lại. “Oa! Ai ở bên trong xe đây? Hoành tráng như vậy!” “Hình như ở Minh Thanh không có người nào dám vênh váo như thế này!” Đột nhiên chiếc Phantom dẫn đầu dừng lại, và mười chín chiếc X6 theo sau cũng dừng lại. Cửa xe Phantom mở ra, một người đàn ông mặc vest đen và đeo kính râm bước xuống, mở cửa trước và kính cẩn nói: “Thưa cậu, tới nơi rồi.” Chỉ thấy một thanh niên trạc hơn 20 tuổi, cao chừng 1,8m bước xuống, gương mặt góc cạnh, sắc mặt lạnh lùng, có chút đẹp trai nhưng ăn mặc xuề xòa, trên lưng mang một chiếc túi vải. Sau đó, tất cả mọi người đều xuống xe và đứng ngay ngắn thành một hàng, tất cả đều mặc vest đen và đeo kính râm. “Vãi! Không phải chứ! Người dẫn đầu cả đoàn xe vip như này lại là một thằng nhóc!” “Ừ! Nhìn quần áo của anh ta, nhất định là hàng chợ, tổng tiền nhiều quá hai trăm tệ”. Lúc này, người… Chương 31“Hả?”, Hồ Khải Minh sợ tới mức lùi về sau hai bước, vẻ mặt đầy sợ hãi.Lục Phong bị người khác bẻ gãy tay ở đây, bệnh viện của ông ta không thể thoát khỏi trách nhiệm, người làm viện trưởng như ông ta càng không thể thoát khỏi liên đới.Mất vị trí viện trưởng là chuyện nhỏ, nếu nhà họ Lục truy cứu, e rằng cả nhà ông ta cũng sẽ gặp họa. Nói không chừng, cửa nát nhà tan!“Cậu…”, Hồ Khải Minh chỉ thẳng vào Lục Thần, ông ta tức giận không nói nên lời, hận không thể xé anh ra thành trăm mảnh.Lục Thần không thèm để ý đến ông ta, anh lại tóm lấy Trần Vĩnh Trung: “Tôi hỏi lại một lần nữa, khi nào làm phẫu thuật cho bạn tôi?”“Cậu… đừng hòng!”, Hồ Khải Minh nghiến răng nói: “Đắc tội với nhà họ Lục, ở thành phố Minh Thanh này, không có bệnh viện nào dám làm phẫu thuật cho vợ cậu đâu!”“Ồ! Vậy sao?”, Lục Thần thả Trần Vĩnh Trung ra, anh cười nói: “Ca phẫu thuật của vợ tôi nhất định phải làm ở đây!”“Ai đang gây rối trật tự vậy?”Đột nhiên, ba nhân viên phòng tuần tra mặc đồng phục bước vào.“Thanh tra Hậu, cậu đến đúng lúc lắm, người này bẻ gãy hai tay cậu Lục, mau bắt cậu ta lại!”, Hồ Khải Minh vội vàng kéo tay Hậu Dũng, nói.“Tên này được đấy, gan to lắm!”Hậu Dũng ngẩng cao đầu lên, anh ta không thèm nhìn Lục Thần lấy một cái, lạnh lùng nói: “Bắt cậu ta lại!”Ngay sau đó, hai nhân viên tuần tra trực tiếp đi về phía Lục Thần.“Khoan đã!”, Lục Thần hừ lạnh một tiếng, sau đó anh cười nói: “Hậu Dũng, cái người này nhanh như vậy đã quên tôi sao?”“Hả?”, nghe thấy giọng nói quen thuộc, mặt Hậu Dũng đột nhiên biến sắc: “Cậu Lục…hóa ra là cậu, cậu về sao không thông báo với tôi một tiếng, để tôi bày tiệc đón cậu!”Hậu Dũng từng là lính của Diêm Long Quân, anh ta xuất ngũ trước Lục Thần ba tháng, sau đó được bổ nhiệm làm thanh tra.“Tôi vừa mới về, sau này còn nhiều cơ hội mà!”, Lục Thần cười ảm đạm: “Thanh tra Hậu, bạn tôi bị thương nặng, đám bác sĩ này thấy chết không cứu, mong anh nói giúp vài câu”.“Hừ? Viện trưởng Hồ, chuyện này ông phải giải thích rõ với tôi!”, Hậu Dũng lạnh lùng liếc nhìn Hồ Khải Minh.“Thanh tra Hồ, cậu mau bắt cậu ta lại! Cậu ta bẻ gãy tay cậu Lục rồi!”, Hồ Khải Minh khó hiểu nhìn Hậu Dũng, lớn giọng nhắc nhở.“Bốp!”Hậu Dũng nặng nề vỗ vào bàn: “Hồ Khải Minh, ông cho rằng ông là ai mà dám hô to nói lớn với tôi. Mau làm phẫu thuật cho bạn cậu Lục, nếu không tôi sẽ tóm ông vào phòng tuần tra, cho ông ăn cơm tù mấy ngày”.“Cậu…”, Hồ Khải Minh vô cùng tức giận.“Sao? Còn không làm mau?”, Hậu Dũng lấy còng tay ra.“Được được! Làm!”, Hồ Khải Minh bất đắc dĩ nhìn Trần Vĩnh Trung, thở dài nói: “Còn ngây ngốc ở đó làm gì? Mau triệu tập bác sĩ, làm phẫu thuật!”Đêm khuya, nhà họ Lục.Lục Sinh mang theo tâm trạng thấp thỏm lo âu gõ cửa phòng Lục Vân Tường.
Chương 31
“Hả?”, Hồ Khải Minh sợ tới mức lùi về sau hai bước, vẻ mặt đầy sợ hãi.
Lục Phong bị người khác bẻ gãy tay ở đây, bệnh viện của ông ta không thể thoát khỏi trách nhiệm, người làm viện trưởng như ông ta càng không thể thoát khỏi liên đới.
Mất vị trí viện trưởng là chuyện nhỏ, nếu nhà họ Lục truy cứu, e rằng cả nhà ông ta cũng sẽ gặp họa. Nói không chừng, cửa nát nhà tan!
“Cậu…”, Hồ Khải Minh chỉ thẳng vào Lục Thần, ông ta tức giận không nói nên lời, hận không thể xé anh ra thành trăm mảnh.
Lục Thần không thèm để ý đến ông ta, anh lại tóm lấy Trần Vĩnh Trung: “Tôi hỏi lại một lần nữa, khi nào làm phẫu thuật cho bạn tôi?”
“Cậu… đừng hòng!”, Hồ Khải Minh nghiến răng nói: “Đắc tội với nhà họ Lục, ở thành phố Minh Thanh này, không có bệnh viện nào dám làm phẫu thuật cho vợ cậu đâu!”
“Ồ! Vậy sao?”, Lục Thần thả Trần Vĩnh Trung ra, anh cười nói: “Ca phẫu thuật của vợ tôi nhất định phải làm ở đây!”
“Ai đang gây rối trật tự vậy?”
Đột nhiên, ba nhân viên phòng tuần tra mặc đồng phục bước vào.
“Thanh tra Hậu, cậu đến đúng lúc lắm, người này bẻ gãy hai tay cậu Lục, mau bắt cậu ta lại!”, Hồ Khải Minh vội vàng kéo tay Hậu Dũng, nói.
“Tên này được đấy, gan to lắm!”
Hậu Dũng ngẩng cao đầu lên, anh ta không thèm nhìn Lục Thần lấy một cái, lạnh lùng nói: “Bắt cậu ta lại!”
Ngay sau đó, hai nhân viên tuần tra trực tiếp đi về phía Lục Thần.
“Khoan đã!”, Lục Thần hừ lạnh một tiếng, sau đó anh cười nói: “Hậu Dũng, cái người này nhanh như vậy đã quên tôi sao?”
“Hả?”, nghe thấy giọng nói quen thuộc, mặt Hậu Dũng đột nhiên biến sắc: “Cậu Lục…hóa ra là cậu, cậu về sao không thông báo với tôi một tiếng, để tôi bày tiệc đón cậu!”
Hậu Dũng từng là lính của Diêm Long Quân, anh ta xuất ngũ trước Lục Thần ba tháng, sau đó được bổ nhiệm làm thanh tra.
“Tôi vừa mới về, sau này còn nhiều cơ hội mà!”, Lục Thần cười ảm đạm: “Thanh tra Hậu, bạn tôi bị thương nặng, đám bác sĩ này thấy chết không cứu, mong anh nói giúp vài câu”.
“Hừ? Viện trưởng Hồ, chuyện này ông phải giải thích rõ với tôi!”, Hậu Dũng lạnh lùng liếc nhìn Hồ Khải Minh.
“Thanh tra Hồ, cậu mau bắt cậu ta lại! Cậu ta bẻ gãy tay cậu Lục rồi!”, Hồ Khải Minh khó hiểu nhìn Hậu Dũng, lớn giọng nhắc nhở.
“Bốp!”
Hậu Dũng nặng nề vỗ vào bàn: “Hồ Khải Minh, ông cho rằng ông là ai mà dám hô to nói lớn với tôi. Mau làm phẫu thuật cho bạn cậu Lục, nếu không tôi sẽ tóm ông vào phòng tuần tra, cho ông ăn cơm tù mấy ngày”.
“Cậu…”, Hồ Khải Minh vô cùng tức giận.
“Sao? Còn không làm mau?”, Hậu Dũng lấy còng tay ra.
“Được được! Làm!”, Hồ Khải Minh bất đắc dĩ nhìn Trần Vĩnh Trung, thở dài nói: “Còn ngây ngốc ở đó làm gì? Mau triệu tập bác sĩ, làm phẫu thuật!”
Đêm khuya, nhà họ Lục.
Lục Sinh mang theo tâm trạng thấp thỏm lo âu gõ cửa phòng Lục Vân Tường.
Diêm Long QuânTác giả: Lục ThầnTruyện Đô ThịChương 1 Vào lúc chạng vạng, trên đại lộ Kiến Quốc thành phố Minh Thanh, mười chín chiếc BMW X6 bám theo một chiếc Rolls-Royce Phantom. Người đi bộ trên đường lần lượt dừng lại. “Oa! Ai ở bên trong xe đây? Hoành tráng như vậy!” “Hình như ở Minh Thanh không có người nào dám vênh váo như thế này!” Đột nhiên chiếc Phantom dẫn đầu dừng lại, và mười chín chiếc X6 theo sau cũng dừng lại. Cửa xe Phantom mở ra, một người đàn ông mặc vest đen và đeo kính râm bước xuống, mở cửa trước và kính cẩn nói: “Thưa cậu, tới nơi rồi.” Chỉ thấy một thanh niên trạc hơn 20 tuổi, cao chừng 1,8m bước xuống, gương mặt góc cạnh, sắc mặt lạnh lùng, có chút đẹp trai nhưng ăn mặc xuề xòa, trên lưng mang một chiếc túi vải. Sau đó, tất cả mọi người đều xuống xe và đứng ngay ngắn thành một hàng, tất cả đều mặc vest đen và đeo kính râm. “Vãi! Không phải chứ! Người dẫn đầu cả đoàn xe vip như này lại là một thằng nhóc!” “Ừ! Nhìn quần áo của anh ta, nhất định là hàng chợ, tổng tiền nhiều quá hai trăm tệ”. Lúc này, người… Chương 31“Hả?”, Hồ Khải Minh sợ tới mức lùi về sau hai bước, vẻ mặt đầy sợ hãi.Lục Phong bị người khác bẻ gãy tay ở đây, bệnh viện của ông ta không thể thoát khỏi trách nhiệm, người làm viện trưởng như ông ta càng không thể thoát khỏi liên đới.Mất vị trí viện trưởng là chuyện nhỏ, nếu nhà họ Lục truy cứu, e rằng cả nhà ông ta cũng sẽ gặp họa. Nói không chừng, cửa nát nhà tan!“Cậu…”, Hồ Khải Minh chỉ thẳng vào Lục Thần, ông ta tức giận không nói nên lời, hận không thể xé anh ra thành trăm mảnh.Lục Thần không thèm để ý đến ông ta, anh lại tóm lấy Trần Vĩnh Trung: “Tôi hỏi lại một lần nữa, khi nào làm phẫu thuật cho bạn tôi?”“Cậu… đừng hòng!”, Hồ Khải Minh nghiến răng nói: “Đắc tội với nhà họ Lục, ở thành phố Minh Thanh này, không có bệnh viện nào dám làm phẫu thuật cho vợ cậu đâu!”“Ồ! Vậy sao?”, Lục Thần thả Trần Vĩnh Trung ra, anh cười nói: “Ca phẫu thuật của vợ tôi nhất định phải làm ở đây!”“Ai đang gây rối trật tự vậy?”Đột nhiên, ba nhân viên phòng tuần tra mặc đồng phục bước vào.“Thanh tra Hậu, cậu đến đúng lúc lắm, người này bẻ gãy hai tay cậu Lục, mau bắt cậu ta lại!”, Hồ Khải Minh vội vàng kéo tay Hậu Dũng, nói.“Tên này được đấy, gan to lắm!”Hậu Dũng ngẩng cao đầu lên, anh ta không thèm nhìn Lục Thần lấy một cái, lạnh lùng nói: “Bắt cậu ta lại!”Ngay sau đó, hai nhân viên tuần tra trực tiếp đi về phía Lục Thần.“Khoan đã!”, Lục Thần hừ lạnh một tiếng, sau đó anh cười nói: “Hậu Dũng, cái người này nhanh như vậy đã quên tôi sao?”“Hả?”, nghe thấy giọng nói quen thuộc, mặt Hậu Dũng đột nhiên biến sắc: “Cậu Lục…hóa ra là cậu, cậu về sao không thông báo với tôi một tiếng, để tôi bày tiệc đón cậu!”Hậu Dũng từng là lính của Diêm Long Quân, anh ta xuất ngũ trước Lục Thần ba tháng, sau đó được bổ nhiệm làm thanh tra.“Tôi vừa mới về, sau này còn nhiều cơ hội mà!”, Lục Thần cười ảm đạm: “Thanh tra Hậu, bạn tôi bị thương nặng, đám bác sĩ này thấy chết không cứu, mong anh nói giúp vài câu”.“Hừ? Viện trưởng Hồ, chuyện này ông phải giải thích rõ với tôi!”, Hậu Dũng lạnh lùng liếc nhìn Hồ Khải Minh.“Thanh tra Hồ, cậu mau bắt cậu ta lại! Cậu ta bẻ gãy tay cậu Lục rồi!”, Hồ Khải Minh khó hiểu nhìn Hậu Dũng, lớn giọng nhắc nhở.“Bốp!”Hậu Dũng nặng nề vỗ vào bàn: “Hồ Khải Minh, ông cho rằng ông là ai mà dám hô to nói lớn với tôi. Mau làm phẫu thuật cho bạn cậu Lục, nếu không tôi sẽ tóm ông vào phòng tuần tra, cho ông ăn cơm tù mấy ngày”.“Cậu…”, Hồ Khải Minh vô cùng tức giận.“Sao? Còn không làm mau?”, Hậu Dũng lấy còng tay ra.“Được được! Làm!”, Hồ Khải Minh bất đắc dĩ nhìn Trần Vĩnh Trung, thở dài nói: “Còn ngây ngốc ở đó làm gì? Mau triệu tập bác sĩ, làm phẫu thuật!”Đêm khuya, nhà họ Lục.Lục Sinh mang theo tâm trạng thấp thỏm lo âu gõ cửa phòng Lục Vân Tường.