Tác giả:

VỊ DIỆN THỨ NHẤT Lơ lửng trong không trung nhìn “chính mình” sẽ có cảm giác như thế nào? Rất vi diệu. Tô Lục sờ sờ cằm, tình huống hiện tại của cô chắc có thể coi là hồn lìa khỏi xác được rồi? Chỉ có điều nếu người khác hồn lìa khỏi xác thì ít nhất cũng phải đụng đầu vào tường, bị điện giật hay cái gì đó đại loại như thế, đằng này Tô Lục ăn trứng luộc trong nước trà liền biến thành như vậy. Là báo ứng quá mức xa xỉ sao? Đủ để làm trứng gia truyền! Giống như một quả trứng sứ phủ đầy hoa văn xinh đẹp! Cứ như thế bị Tô Lục ăn hai quả. Từ nhỏ đã được gọi là “ngốc to gan”, cho dù gặp loại tình huống này, Tô Lục cũng không sợ hãi, nhưng sau khi biết tình huống của mình là hồn lìa khỏi xác, cô phát hiện mình không thể nào rời khỏi thân thể quá một thước, sau khi thử tiến vào cơ thể, đúng là “nằm được vào”, nhưng một chút cảm giác dung nhập cũng không có, giống như đem một quả trứng luộc ném vào trong nước sôi, dù có nấu thế nào cũng không thể nấu thành canh trứng được. Tô Lục biết tình huống…

Truyện chữ