“Bẩm Ngọc đế, yêu hầu Tôn Ngộ Không đã bị bắt!” “Ngũ lôi oanh đỉnh, nổ nó thành tro bụi!” Ngọc Hoàng đại đế thân là người thắng nên nở nụ cười thật tươi… “Bẩm! Đã đánh xong năm vạn cuồng lôi nhưng con yêu hầu kia không bị chút thương tổn nào.” “Lăng trì!” Cảm giác sảng khoái khi hành hạ kẻ thù bỗng tan biến, Ngọc Hoàng đại đế cau mày… “Bẩm! Đã chặt qua trăm ngàn đao nhưng một cọng long cũng không đứt, con yêu hầu đó ngủ rồi.” “Hỏa thiêu!” Thân là người thắng, phán quyết uy nghiêm đưa ra lại bị thách thức nên giọng nói của Ngọc Hoàng đại đế tăng vọt lên gấp ba bốn lần, gân xanh hiện ra đầy mặt… “Bẩm! Đã thiêu bảy ngày bảy đêm bằng Địa Ngục nghiệp hỏa nhưng nửa cọng lông cũng không bị cháy khét, con yêu hầu kia cứ kêu lạnh.” “Yêu hầu to gan, trở thành phạm nhân của bổn hoàng, sắp chết đến nơi rồi mà còn dám kiêu ngạo như thế sao.” Ngọc Hoàng đại đế giận dữ cười, quay đầu nhìn Thái Thượng Lão Quân… Sau khi Tôn Ngộ Không bị Nhị Lang Thần và Hạo Thiên khuyển bắt, Ngọc Hoàng đại đế dần…
Tác giả: