"Rốt cuộc cũng được nghĩ ngơi rồi!" Nàng- Tô Thanh Nhã cuối cùng cũng có thể thoát được những công việc mệt nhọc để sống thoải mái làm sâu gạo. Cuộc sống hai mươi bốn năm không ngày nào không mệt. Mười tám năm trước vì suýt chết mà mang ơn cứu mạng của người ta, vậy là phải dùng hết 18 năm thời gian để trả hết nợ, cả thể xác lẫn tinh thần không một ngày được an ổn. Hiện giờ, 18 năm sau, cuối cùng nàng cũng trả hết nợ, cuối cùng cũng có thể buông xuôi tất cả để sống với sở thích của mình. Có thể lười biếng không cần dậy sớm, không lo lắng nhiệm vụ sắp tới, cũng không bù đầu vào một mớ giấy tờ. Thật là thoải mái! "Oa! Chị gái đó xinh chưa kìa! Trời ơi, ăn gì mà đẹp thế không biết, uy, đừng đi mà!" Đang trong mớ suy nghĩ, Nhã Thanh thấy một cô gái thật xinh đẹp, thấy xe mình sắp vượt qua cô gái, cô vói người lui sau nhìn cho bằng được, không để ý xe cộ trên đường cô lệch tay lái và rồi... "Kééét!!! Rầm!!!" _______________________________________ "Ai, đau đầu quá!.... Oái! Đây là đâu?"…
Tác giả: