Dòng sông Thames thơ mộng phân chia London thành 2 miền Nam Bắc, trên truyền thống Nam bần Bắc phú, Đông bần Tây phú, nếu muốn trách hãy trách quân Đức, năm đó vào CTTG II, London đã bị ném bom, khu phía Nam chính là nơi bị thảm hại nhiều nhất, hết thảy mọi thứ đều biến thành đống hoang tàn, nơi này nghiễm nhiên đã bị quên lãng, từ đây cũng hình thành phẩm chất bất khuất của người dân ở khu East London này. Năm 1986, lúc này Gop Hall mới 10 tuổi, cậu ta là người East London, so với những khu khác của London thì cậu ta không có của cải hay vật chất gì để khoe khoang cả, nhưng ở trong mảnh đất sinh hoạt hỗn tạp trong khu cong nghiệp này thì cậu ta may mắn hơn những đứa trẻ cùng lứa bởi vì cậu ta có một người cha gọi là Arthur Hall, cha cậu ta có một nhà máy thủy tính, tuy không lớn nhưng vẫn đủ nuôi gia đình cậu ta. Anh cả của Gop là Barnett năm nay 18 đang là một công nhân làm bên cạnh Arthur. Anh thứ tên là Andrew lớ hơn Gop 3 tuổi, hiện nay đang đi học nhưng mà sau này sẽ rập khuôn…

Quyển 2 - Chương 69: Nhà hát của những giấc mơ của ai?

Huấn Luyện Viên Huyền ThoạiTác giả: Thiên Thiên Bất HưuTruyện Đô ThịDòng sông Thames thơ mộng phân chia London thành 2 miền Nam Bắc, trên truyền thống Nam bần Bắc phú, Đông bần Tây phú, nếu muốn trách hãy trách quân Đức, năm đó vào CTTG II, London đã bị ném bom, khu phía Nam chính là nơi bị thảm hại nhiều nhất, hết thảy mọi thứ đều biến thành đống hoang tàn, nơi này nghiễm nhiên đã bị quên lãng, từ đây cũng hình thành phẩm chất bất khuất của người dân ở khu East London này. Năm 1986, lúc này Gop Hall mới 10 tuổi, cậu ta là người East London, so với những khu khác của London thì cậu ta không có của cải hay vật chất gì để khoe khoang cả, nhưng ở trong mảnh đất sinh hoạt hỗn tạp trong khu cong nghiệp này thì cậu ta may mắn hơn những đứa trẻ cùng lứa bởi vì cậu ta có một người cha gọi là Arthur Hall, cha cậu ta có một nhà máy thủy tính, tuy không lớn nhưng vẫn đủ nuôi gia đình cậu ta. Anh cả của Gop là Barnett năm nay 18 đang là một công nhân làm bên cạnh Arthur. Anh thứ tên là Andrew lớ hơn Gop 3 tuổi, hiện nay đang đi học nhưng mà sau này sẽ rập khuôn… Ngày 18-8-1995.Nhà hát của những giấc mơ: Old Trafford !Giữa trưa, một chiếc xe bus màu xanh dường từ từ chạy vào Old Trafford, không hề nghi ngờ gì nữa, đây là xe bus chở các cầu thủ của Millwall đến làm khách của Manchester United.Khi xe bus đến bên ngoài của Old Trafford thì Gop cũng giống như các cầu thủ ở trong xe, mọi người đều đưa mắt nhìn khung cảnh bên ngoài xe bus.Chỉ thấy bên ngoài tấp nập, đâu đâu cũng là CĐV khoác trên người một chiếc áo màu đỏ của Manchester United, bọn họ chụp ảnh, nói chuyện, ăn uống, vui đùa với nhau. Bọn họ không quan tâm đối thủ hôm nay của Manchester United là ai cả.Nedved , Southgate những cầu thủ này nhìn quang cảnh bên ngoài, trong lòng không khỏi thầm hỏi.Đây là Old Trafford sao?Đây là nhà hát của những giấc mơ sao?Gop thu hồi tầm mắt, không sao cả, hết thảy rồi Millwall cũng sẽ có thôi.Đây cũng chính là động lực để Gop đưa đội bóng của mình tiến tới.Đi vào Old Trafford, các cầu thủ của Millwall vào phòng thay đồ để thay quần áo.Còn mấy tiếng nữa mới diễn ra trận đấu, sau khi thay quần áo xong, các cầu thủ ra sân khởi động một chút, còn Gop thì đi thăm quan CLB Manchester United.Sau khi khởi động xong, toàn đội trở lại phòng thay đồ.- Chúng ta đang ở đâu?Trong phòng thay đồ, Gop cũng không đưa ra chỉ đạo hay nói chiện thuật gì cả mà chỉ nhíu mày hỏi các cầu thủ.Đám cầu thủ đưa mắt nhìn nhau , Larsson nhún nhún vai nói:- Old Trafford- Đúng vậy, chúng ta đang ở Old Trafford, hôm nay đối thủ của chúng ta sẽ là Manchester United. Có lẽ nói về số chức vô địch bọn họ còn thua Liverpool nhưng mà hiện ở nước Anh này thì Manchester United là đội bóng được mọi người yêu mến và chú ý nhất. Đợi khi bước ra sân các cậu có thể thấy được khí phách, vẻ mặt cao ngạo của bọn họ, ở Old Trafford này, bọn họ là kẻ mạnh nhất. Tôi, Gop Hall, hôm nay dẫn dắt các cậu đấu trận đấu đầu tiên trong đời ở Giải NHA, nói cho tôi biết, lớn tiếng nói cho tôi biết, khi chúng ta tới Old Trafford, khi chúng ta đến nhà hát của những giấc mơ, đối thủ của chúng ta là Manchester United thì chúng ta đến đây để du lịch sao? Chúng ta chỉ làm nền thôi sao? Chúng ta sẽ bị Manchester United đánh bại rồi ngay mai chúng ta bị vứt vào một góc, không người nào chú ý sao?Sắc mặt của Gop có chút dữ tợn, gầm lên.- Không.Toàn bộ các cầu thủ trăm miệng một lời lớn tiếng quát .Gop gật gật đầu trầm giọng nói:- Nhớ kỹ, đối thủ của chúng ta là Manchester United, nhớ kỹ đây chính là nhà hát của những giấc mơ của chúng ta, nhớ kỹ hôm nay là ngày cả thế giới phải biết đến chúng ta. Nói cho Manchester United, nói cho Old Trafford biết chúng ta yêu nơi này. Bởi vì chúng ta sẽ giành thắng lợi ở nơi này. Nơi này là của các cậu là của tôi, Đi thôi, đánh bại bọn họ, dẫm nát bọn họ dưới chân. Millwall của chúng ta mới là đội chiến thắng.Vung tay lên, toàn bộ các cầu thủ Millwall phấn chấn tinh thần, đằng đằng sát khí mà bước ra khỏi phòng thay đồ.Đợi đám cầu thủ đi ra hết, các HLV trong ban huấn luyện cười cười, bọn họ sớm đã thành thói quen với việc Gop cổ vũ lòng người rồi.Ferguson ra sân cũng có chút hơi trễ, ở trong đường hầm 2 HLV của 2 đội gặp mặt.Ferguson mỉm cười bước đến bên Gop, 2 người sóng vai đi ra sân.- Hôm nay các cầu thủ của Millwall rất có ý chí chiến đấu a.- Hết cách rồi, đội bóng muốn trụ hạng, thực lực không bằng nhưng phải có khí thế, nếu không thì sang năm lại trở lại Giải Hạng Nhất rồi.Gop mỉm cười trả lời .Các CĐV trên khán đài hô to tên của Ferguson, Ferguson quay đầu lại cười cười với Gop:- Tôi thấy mùa giải này Millwall có thể bước chân vào Top 10, trụ hạng không thành vấn đề rồi.- Chỉ hy vọng như thế, ha ha .- Sau trận đấu uống một chén?- Vậy thì cần phải để Manchester United hạ thủ lưu tình rồi, bằng không thua thảm thì tôi cũng không có hứng thú mà uống.- Ha ha ha , Gop , có người nào nói cậu là tiểu hồ ly chưa?Gop mỉm cười nhíu mày , không nói cái gì nữa .Ferguson vỗ vỗ bờ vai của hắn , sau đó giơ hai tay lên vỗ tay, đi đến ban ghế huấn luyện đội chủ nhà.Gop cũng không có đi lên băng ghế huấn luyện mà đứng ở đường biên, 2 tay bỏ vào túi, đợi trận đấu bắt đầu.3 phía Tây Nam Bắc của Old Trafford đều bị bao phủ bởi màu đỏ.Những CĐV trong hội The Roar của Millwall cũng đến Old Trafford , hiện nay hội cũng đã có hơn 1000 hội viên, bọn họ mặc những chiếc áo màu xanh, tạo thành một hình ảnh một con sư tử màu xanh đang giương nanh múa vuốt, đây là huy hiệu của Millwall.Mà ở phía Đông của SVĐ có 2 người đẹp ngồi ở chỗ này, Melanie cầm ống nhòm nhìn vào Gop, thấy Gop bỏ 2 tay vào túi thì bĩu môi nói:- Hừ, làm bộ.Victoria vô cùng buồn chán hết nhìn đông tới nhìn tây , nàng có vẻ không có hứng thú với trận đấu, chỉ có thể nói chuyện với Melanie.

Ngày 18-8-1995.

Nhà hát của những giấc mơ: Old Trafford !

Giữa trưa, một chiếc xe bus màu xanh dường từ từ chạy vào Old Trafford, không hề nghi ngờ gì nữa, đây là xe bus chở các cầu thủ của Millwall đến làm khách của Manchester United.

Khi xe bus đến bên ngoài của Old Trafford thì Gop cũng giống như các cầu thủ ở trong xe, mọi người đều đưa mắt nhìn khung cảnh bên ngoài xe bus.

Chỉ thấy bên ngoài tấp nập, đâu đâu cũng là CĐV khoác trên người một chiếc áo màu đỏ của Manchester United, bọn họ chụp ảnh, nói chuyện, ăn uống, vui đùa với nhau. Bọn họ không quan tâm đối thủ hôm nay của Manchester United là ai cả.

Nedved , Southgate những cầu thủ này nhìn quang cảnh bên ngoài, trong lòng không khỏi thầm hỏi.

Đây là Old Trafford sao?

Đây là nhà hát của những giấc mơ sao?

Gop thu hồi tầm mắt, không sao cả, hết thảy rồi Millwall cũng sẽ có thôi.

Đây cũng chính là động lực để Gop đưa đội bóng của mình tiến tới.

Đi vào Old Trafford, các cầu thủ của Millwall vào phòng thay đồ để thay quần áo.

Còn mấy tiếng nữa mới diễn ra trận đấu, sau khi thay quần áo xong, các cầu thủ ra sân khởi động một chút, còn Gop thì đi thăm quan CLB Manchester United.

Sau khi khởi động xong, toàn đội trở lại phòng thay đồ.

- Chúng ta đang ở đâu?

Trong phòng thay đồ, Gop cũng không đưa ra chỉ đạo hay nói chiện thuật gì cả mà chỉ nhíu mày hỏi các cầu thủ.

Đám cầu thủ đưa mắt nhìn nhau , Larsson nhún nhún vai nói:

- Old Trafford

- Đúng vậy, chúng ta đang ở Old Trafford, hôm nay đối thủ của chúng ta sẽ là Manchester United. Có lẽ nói về số chức vô địch bọn họ còn thua Liverpool nhưng mà hiện ở nước Anh này thì Manchester United là đội bóng được mọi người yêu mến và chú ý nhất. Đợi khi bước ra sân các cậu có thể thấy được khí phách, vẻ mặt cao ngạo của bọn họ, ở Old Trafford này, bọn họ là kẻ mạnh nhất. Tôi, Gop Hall, hôm nay dẫn dắt các cậu đấu trận đấu đầu tiên trong đời ở Giải NHA, nói cho tôi biết, lớn tiếng nói cho tôi biết, khi chúng ta tới Old Trafford, khi chúng ta đến nhà hát của những giấc mơ, đối thủ của chúng ta là Manchester United thì chúng ta đến đây để du lịch sao? Chúng ta chỉ làm nền thôi sao? Chúng ta sẽ bị Manchester United đánh bại rồi ngay mai chúng ta bị vứt vào một góc, không người nào chú ý sao?

Sắc mặt của Gop có chút dữ tợn, gầm lên.

- Không.

Toàn bộ các cầu thủ trăm miệng một lời lớn tiếng quát .

Gop gật gật đầu trầm giọng nói:

- Nhớ kỹ, đối thủ của chúng ta là Manchester United, nhớ kỹ đây chính là nhà hát của những giấc mơ của chúng ta, nhớ kỹ hôm nay là ngày cả thế giới phải biết đến chúng ta. Nói cho Manchester United, nói cho Old Trafford biết chúng ta yêu nơi này. Bởi vì chúng ta sẽ giành thắng lợi ở nơi này. Nơi này là của các cậu là của tôi, Đi thôi, đánh bại bọn họ, dẫm nát bọn họ dưới chân. Millwall của chúng ta mới là đội chiến thắng.

Vung tay lên, toàn bộ các cầu thủ Millwall phấn chấn tinh thần, đằng đằng sát khí mà bước ra khỏi phòng thay đồ.

Đợi đám cầu thủ đi ra hết, các HLV trong ban huấn luyện cười cười, bọn họ sớm đã thành thói quen với việc Gop cổ vũ lòng người rồi.

Ferguson ra sân cũng có chút hơi trễ, ở trong đường hầm 2 HLV của 2 đội gặp mặt.

Ferguson mỉm cười bước đến bên Gop, 2 người sóng vai đi ra sân.

- Hôm nay các cầu thủ của Millwall rất có ý chí chiến đấu a.

- Hết cách rồi, đội bóng muốn trụ hạng, thực lực không bằng nhưng phải có khí thế, nếu không thì sang năm lại trở lại Giải Hạng Nhất rồi.

Gop mỉm cười trả lời .

Các CĐV trên khán đài hô to tên của Ferguson, Ferguson quay đầu lại cười cười với Gop:

- Tôi thấy mùa giải này Millwall có thể bước chân vào Top 10, trụ hạng không thành vấn đề rồi.

- Chỉ hy vọng như thế, ha ha .

- Sau trận đấu uống một chén?

- Vậy thì cần phải để Manchester United hạ thủ lưu tình rồi, bằng không thua thảm thì tôi cũng không có hứng thú mà uống.

- Ha ha ha , Gop , có người nào nói cậu là tiểu hồ ly chưa?

Gop mỉm cười nhíu mày , không nói cái gì nữa .

Ferguson vỗ vỗ bờ vai của hắn , sau đó giơ hai tay lên vỗ tay, đi đến ban ghế huấn luyện đội chủ nhà.

Gop cũng không có đi lên băng ghế huấn luyện mà đứng ở đường biên, 2 tay bỏ vào túi, đợi trận đấu bắt đầu.

3 phía Tây Nam Bắc của Old Trafford đều bị bao phủ bởi màu đỏ.

Những CĐV trong hội The Roar của Millwall cũng đến Old Trafford , hiện nay hội cũng đã có hơn 1000 hội viên, bọn họ mặc những chiếc áo màu xanh, tạo thành một hình ảnh một con sư tử màu xanh đang giương nanh múa vuốt, đây là huy hiệu của Millwall.

Mà ở phía Đông của SVĐ có 2 người đẹp ngồi ở chỗ này, Melanie cầm ống nhòm nhìn vào Gop, thấy Gop bỏ 2 tay vào túi thì bĩu môi nói:

- Hừ, làm bộ.

Victoria vô cùng buồn chán hết nhìn đông tới nhìn tây , nàng có vẻ không có hứng thú với trận đấu, chỉ có thể nói chuyện với Melanie.

Huấn Luyện Viên Huyền ThoạiTác giả: Thiên Thiên Bất HưuTruyện Đô ThịDòng sông Thames thơ mộng phân chia London thành 2 miền Nam Bắc, trên truyền thống Nam bần Bắc phú, Đông bần Tây phú, nếu muốn trách hãy trách quân Đức, năm đó vào CTTG II, London đã bị ném bom, khu phía Nam chính là nơi bị thảm hại nhiều nhất, hết thảy mọi thứ đều biến thành đống hoang tàn, nơi này nghiễm nhiên đã bị quên lãng, từ đây cũng hình thành phẩm chất bất khuất của người dân ở khu East London này. Năm 1986, lúc này Gop Hall mới 10 tuổi, cậu ta là người East London, so với những khu khác của London thì cậu ta không có của cải hay vật chất gì để khoe khoang cả, nhưng ở trong mảnh đất sinh hoạt hỗn tạp trong khu cong nghiệp này thì cậu ta may mắn hơn những đứa trẻ cùng lứa bởi vì cậu ta có một người cha gọi là Arthur Hall, cha cậu ta có một nhà máy thủy tính, tuy không lớn nhưng vẫn đủ nuôi gia đình cậu ta. Anh cả của Gop là Barnett năm nay 18 đang là một công nhân làm bên cạnh Arthur. Anh thứ tên là Andrew lớ hơn Gop 3 tuổi, hiện nay đang đi học nhưng mà sau này sẽ rập khuôn… Ngày 18-8-1995.Nhà hát của những giấc mơ: Old Trafford !Giữa trưa, một chiếc xe bus màu xanh dường từ từ chạy vào Old Trafford, không hề nghi ngờ gì nữa, đây là xe bus chở các cầu thủ của Millwall đến làm khách của Manchester United.Khi xe bus đến bên ngoài của Old Trafford thì Gop cũng giống như các cầu thủ ở trong xe, mọi người đều đưa mắt nhìn khung cảnh bên ngoài xe bus.Chỉ thấy bên ngoài tấp nập, đâu đâu cũng là CĐV khoác trên người một chiếc áo màu đỏ của Manchester United, bọn họ chụp ảnh, nói chuyện, ăn uống, vui đùa với nhau. Bọn họ không quan tâm đối thủ hôm nay của Manchester United là ai cả.Nedved , Southgate những cầu thủ này nhìn quang cảnh bên ngoài, trong lòng không khỏi thầm hỏi.Đây là Old Trafford sao?Đây là nhà hát của những giấc mơ sao?Gop thu hồi tầm mắt, không sao cả, hết thảy rồi Millwall cũng sẽ có thôi.Đây cũng chính là động lực để Gop đưa đội bóng của mình tiến tới.Đi vào Old Trafford, các cầu thủ của Millwall vào phòng thay đồ để thay quần áo.Còn mấy tiếng nữa mới diễn ra trận đấu, sau khi thay quần áo xong, các cầu thủ ra sân khởi động một chút, còn Gop thì đi thăm quan CLB Manchester United.Sau khi khởi động xong, toàn đội trở lại phòng thay đồ.- Chúng ta đang ở đâu?Trong phòng thay đồ, Gop cũng không đưa ra chỉ đạo hay nói chiện thuật gì cả mà chỉ nhíu mày hỏi các cầu thủ.Đám cầu thủ đưa mắt nhìn nhau , Larsson nhún nhún vai nói:- Old Trafford- Đúng vậy, chúng ta đang ở Old Trafford, hôm nay đối thủ của chúng ta sẽ là Manchester United. Có lẽ nói về số chức vô địch bọn họ còn thua Liverpool nhưng mà hiện ở nước Anh này thì Manchester United là đội bóng được mọi người yêu mến và chú ý nhất. Đợi khi bước ra sân các cậu có thể thấy được khí phách, vẻ mặt cao ngạo của bọn họ, ở Old Trafford này, bọn họ là kẻ mạnh nhất. Tôi, Gop Hall, hôm nay dẫn dắt các cậu đấu trận đấu đầu tiên trong đời ở Giải NHA, nói cho tôi biết, lớn tiếng nói cho tôi biết, khi chúng ta tới Old Trafford, khi chúng ta đến nhà hát của những giấc mơ, đối thủ của chúng ta là Manchester United thì chúng ta đến đây để du lịch sao? Chúng ta chỉ làm nền thôi sao? Chúng ta sẽ bị Manchester United đánh bại rồi ngay mai chúng ta bị vứt vào một góc, không người nào chú ý sao?Sắc mặt của Gop có chút dữ tợn, gầm lên.- Không.Toàn bộ các cầu thủ trăm miệng một lời lớn tiếng quát .Gop gật gật đầu trầm giọng nói:- Nhớ kỹ, đối thủ của chúng ta là Manchester United, nhớ kỹ đây chính là nhà hát của những giấc mơ của chúng ta, nhớ kỹ hôm nay là ngày cả thế giới phải biết đến chúng ta. Nói cho Manchester United, nói cho Old Trafford biết chúng ta yêu nơi này. Bởi vì chúng ta sẽ giành thắng lợi ở nơi này. Nơi này là của các cậu là của tôi, Đi thôi, đánh bại bọn họ, dẫm nát bọn họ dưới chân. Millwall của chúng ta mới là đội chiến thắng.Vung tay lên, toàn bộ các cầu thủ Millwall phấn chấn tinh thần, đằng đằng sát khí mà bước ra khỏi phòng thay đồ.Đợi đám cầu thủ đi ra hết, các HLV trong ban huấn luyện cười cười, bọn họ sớm đã thành thói quen với việc Gop cổ vũ lòng người rồi.Ferguson ra sân cũng có chút hơi trễ, ở trong đường hầm 2 HLV của 2 đội gặp mặt.Ferguson mỉm cười bước đến bên Gop, 2 người sóng vai đi ra sân.- Hôm nay các cầu thủ của Millwall rất có ý chí chiến đấu a.- Hết cách rồi, đội bóng muốn trụ hạng, thực lực không bằng nhưng phải có khí thế, nếu không thì sang năm lại trở lại Giải Hạng Nhất rồi.Gop mỉm cười trả lời .Các CĐV trên khán đài hô to tên của Ferguson, Ferguson quay đầu lại cười cười với Gop:- Tôi thấy mùa giải này Millwall có thể bước chân vào Top 10, trụ hạng không thành vấn đề rồi.- Chỉ hy vọng như thế, ha ha .- Sau trận đấu uống một chén?- Vậy thì cần phải để Manchester United hạ thủ lưu tình rồi, bằng không thua thảm thì tôi cũng không có hứng thú mà uống.- Ha ha ha , Gop , có người nào nói cậu là tiểu hồ ly chưa?Gop mỉm cười nhíu mày , không nói cái gì nữa .Ferguson vỗ vỗ bờ vai của hắn , sau đó giơ hai tay lên vỗ tay, đi đến ban ghế huấn luyện đội chủ nhà.Gop cũng không có đi lên băng ghế huấn luyện mà đứng ở đường biên, 2 tay bỏ vào túi, đợi trận đấu bắt đầu.3 phía Tây Nam Bắc của Old Trafford đều bị bao phủ bởi màu đỏ.Những CĐV trong hội The Roar của Millwall cũng đến Old Trafford , hiện nay hội cũng đã có hơn 1000 hội viên, bọn họ mặc những chiếc áo màu xanh, tạo thành một hình ảnh một con sư tử màu xanh đang giương nanh múa vuốt, đây là huy hiệu của Millwall.Mà ở phía Đông của SVĐ có 2 người đẹp ngồi ở chỗ này, Melanie cầm ống nhòm nhìn vào Gop, thấy Gop bỏ 2 tay vào túi thì bĩu môi nói:- Hừ, làm bộ.Victoria vô cùng buồn chán hết nhìn đông tới nhìn tây , nàng có vẻ không có hứng thú với trận đấu, chỉ có thể nói chuyện với Melanie.

Quyển 2 - Chương 69: Nhà hát của những giấc mơ của ai?