Tôi là Hasegawa Hazara, một thanh niên 17 tuổi, bề ngoài cái đầu tóc bù xù do hơn ba tháng không cắt thì gương mặt cũng xem là ưa nhìn, cặp mắt nhìn như cá chết sau ba tháng tự kỉ trong phòng chơi game và cày anime, bây giờ tôi đi ra đường ai nhìn vào cũng như mấy thằng hút chích vậy. Tại sao tôi lại thảm như hôm nay á? Tôi đã mất hết lẽ sống của mình, cuộc đời tôi vốn đã bất hạnh, người thân tôi giờ chẵn còn ai, ba mẹ đã ra đi, tận mắt chứng kiến người mình yêu mất tích mà chả làm được gì. Mọi thứ đều diễn ra quá nhanh....tất cả đều quá nhanh trong mười một năm nay. Khi đó, cuộc sống của tôi thật sự rất hạnh phúc, tôi nhận được tình yêu thương vô bờ bến từ ba và mẹ, khi đó không còn gì sung sướng hơn, nhưng..... vào cái ngày định mệnh đó, nó đã cướp mất đi tính mạng người mẹ của tôi. Đêm hôm đó, vào lúc ba tôi bận đi làm đêm, một tên điên đột nhập vào nhà, hắn đập hết đồ và giết mẹ tôi, còn mẹ thì vì cứu tôi nên bịt miệng tôi và nhét xuống gầm gường, mẹ còn dặn là dù có chuyện gì…
Chương 41: Xích Long ngục
Cuộc Phiêu Lưu Mới Trong Thế Giới KhácTác giả: Just EcchiTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Trọng SinhTôi là Hasegawa Hazara, một thanh niên 17 tuổi, bề ngoài cái đầu tóc bù xù do hơn ba tháng không cắt thì gương mặt cũng xem là ưa nhìn, cặp mắt nhìn như cá chết sau ba tháng tự kỉ trong phòng chơi game và cày anime, bây giờ tôi đi ra đường ai nhìn vào cũng như mấy thằng hút chích vậy. Tại sao tôi lại thảm như hôm nay á? Tôi đã mất hết lẽ sống của mình, cuộc đời tôi vốn đã bất hạnh, người thân tôi giờ chẵn còn ai, ba mẹ đã ra đi, tận mắt chứng kiến người mình yêu mất tích mà chả làm được gì. Mọi thứ đều diễn ra quá nhanh....tất cả đều quá nhanh trong mười một năm nay. Khi đó, cuộc sống của tôi thật sự rất hạnh phúc, tôi nhận được tình yêu thương vô bờ bến từ ba và mẹ, khi đó không còn gì sung sướng hơn, nhưng..... vào cái ngày định mệnh đó, nó đã cướp mất đi tính mạng người mẹ của tôi. Đêm hôm đó, vào lúc ba tôi bận đi làm đêm, một tên điên đột nhập vào nhà, hắn đập hết đồ và giết mẹ tôi, còn mẹ thì vì cứu tôi nên bịt miệng tôi và nhét xuống gầm gường, mẹ còn dặn là dù có chuyện gì… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Này, tháo dây trói cho tôi đi, tôi sẽ không bỏ trốn nữa đâu" Tôi cố nài nỉ van xin cô ta."Không, tôi tháo ra cậu lại chạy nữa thì sao, này ngồi yên nào." Cô ta tiếp tục lấy thêm dây trói tôi lại."Tôi sẽ không bỏ trốn nữa mà" Tôi tiếp tục biện minh nhưng cô ta không nghe."Cậu nhìn lại xem, vết thương còn chưa hồi phục, cậu thậm chí còn không gây một vết trầy lên người cô ta thì cậu đòi giành lại cô ấy kiểu gì""Tôi......" Tôi cúi gầm mặt xuống và tự trách bản thân."Tôi quá yếu.......tôi không thể bảo vệ được ai cả, cả người bạn của tôi cũng không bảo vệ được, tôi......." Bỗng một thứ gì đó mềm mại, thơm tho đưa vào mặt tôi."Tôi hiểu cảm giác đó của cậu" Cô ta ôm tôi bằng b* ng*c đồ sộ đó và từ từ nói."Cậu....muốn có sức mạnh chứ?" Cô ta bỏ tôi ra và hỏi."....." Tôi vẫn im lặng."Kể cả bán linh hồn cho quỷ dữ" Cô ta tiếp tục nói."....." Tôi vẫn im lặng và bắt đầu xả thần uy vào cô ta."Này này tôi chỉ đùa thôi, đích thân tôi sẽ huấn luyện cho cậu mạnh lên, được chứ"Hửm, cô ta nói thật à, không có giả dối gì đấy chứ. Mà bây giờ tôi cũng không có cách nào khác để mạnh lên, thử nghe theo cô ta vậy."Được" Tôi trả lời."Yos, từ giờ hãy gọi tôi là Sensei" Cô ta ưỡn b* ng*c mình ra và nói."Bỏ đi" Tôi phản lại."Thôi mà, dù gì ta cũng là thầy của cậu, gọi Sensei thôi có mất gì đâu" Cô ta bắt đầu rưng rưng nước và ăn vạ trước mặt tôi.Mệt mỏi quá."Thôi được rồi, Sarigi Celia-Sensei chiếu cố tôi nhé" Tôi bỏ cuộc và gọi cô ta, à không, Celia là Sensei và yêu cầu Celia thả tôi ra."Được rồi, cậu sẽ tịnh dưỡng vài ngày rồi chúng ta bắt đầu huấn luyện được chứ?" Celia vừa cởi trói vừa nói."Rồi rồi tôi biết rồi""Mà cho tôi hỏi, nơi đây là đâu vậy" Tôi khá thắc mắc về nơi mình đang ở, vì [Map] của tôi chả hiểu sao lại không thể sử dụng."À, nơi đây là khu đất tối, nơi chưa được khai phá" Celia ngồi trên ghế trả lời tôi."Chưa được khai phá?" Tôi hỏi lại."Phải, có phải map của cậu không thể sử dụng đúng không?"Tôi gật đầu và Celia nói tiếp."Bởi vì nơi đây không có con người nào đến được, nơi này được bao quanh bởi một hầm ngục lớn nhất thế giới, Xích long ngục, nơi những sinh vật có khả năng giết thần bị phong ấn""Xích long ngục......" Tôi ngạc nhiên và sợ hãi. Một hầm ngục chứa đầy rẫy những con quái vật có khả năng giết thần, chắc chắn tôi sẽ bị làm gỏi ngay tức khắc nếu ngáo ngáo. Đây chắc chắn sẽ là nơi tập luyện hợp lí. Dễ nâng cao sức mạnh.....và cũng dễ chết.Thật là phấn khởi.Và hành trình phá đảo Xích long ngục của tôi..... Bắt đầu.--------------To be continue----------Moshi moshi, mai là sinh nhật tác nè mấy bác, 8/12.Để kỉ niệm sinh nhật tác và một sự kiện ở cuối sẽ nói, tác sẽ dành nguyên một ngày mai ở nhà quăng boom cho mấy bác :3 hê hê.Cảm ơn các bác đã đồng hành cùng tác và bộ truyện đến tận bây giờ. Arigatou :3.Liên quân tác vừa lên Cao thủ nên tiện tay quăng boom cả ngày mai luôn :v hú hú.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Này, tháo dây trói cho tôi đi, tôi sẽ không bỏ trốn nữa đâu" Tôi cố nài nỉ van xin cô ta.
"Không, tôi tháo ra cậu lại chạy nữa thì sao, này ngồi yên nào." Cô ta tiếp tục lấy thêm dây trói tôi lại.
"Tôi sẽ không bỏ trốn nữa mà" Tôi tiếp tục biện minh nhưng cô ta không nghe.
"Cậu nhìn lại xem, vết thương còn chưa hồi phục, cậu thậm chí còn không gây một vết trầy lên người cô ta thì cậu đòi giành lại cô ấy kiểu gì"
"Tôi......" Tôi cúi gầm mặt xuống và tự trách bản thân.
"Tôi quá yếu.......tôi không thể bảo vệ được ai cả, cả người bạn của tôi cũng không bảo vệ được, tôi......." Bỗng một thứ gì đó mềm mại, thơm tho đưa vào mặt tôi.
"Tôi hiểu cảm giác đó của cậu" Cô ta ôm tôi bằng b* ng*c đồ sộ đó và từ từ nói.
"Cậu....muốn có sức mạnh chứ?" Cô ta bỏ tôi ra và hỏi.
"....." Tôi vẫn im lặng.
"Kể cả bán linh hồn cho quỷ dữ" Cô ta tiếp tục nói.
"....." Tôi vẫn im lặng và bắt đầu xả thần uy vào cô ta.
"Này này tôi chỉ đùa thôi, đích thân tôi sẽ huấn luyện cho cậu mạnh lên, được chứ"
Hửm, cô ta nói thật à, không có giả dối gì đấy chứ. Mà bây giờ tôi cũng không có cách nào khác để mạnh lên, thử nghe theo cô ta vậy.
"Được" Tôi trả lời.
"Yos, từ giờ hãy gọi tôi là Sensei" Cô ta ưỡn b* ng*c mình ra và nói.
"Bỏ đi" Tôi phản lại.
"Thôi mà, dù gì ta cũng là thầy của cậu, gọi Sensei thôi có mất gì đâu" Cô ta bắt đầu rưng rưng nước và ăn vạ trước mặt tôi.
Mệt mỏi quá.
"Thôi được rồi, Sarigi Celia-Sensei chiếu cố tôi nhé" Tôi bỏ cuộc và gọi cô ta, à không, Celia là Sensei và yêu cầu Celia thả tôi ra.
"Được rồi, cậu sẽ tịnh dưỡng vài ngày rồi chúng ta bắt đầu huấn luyện được chứ?" Celia vừa cởi trói vừa nói.
"Rồi rồi tôi biết rồi"
"Mà cho tôi hỏi, nơi đây là đâu vậy" Tôi khá thắc mắc về nơi mình đang ở, vì [Map] của tôi chả hiểu sao lại không thể sử dụng.
"À, nơi đây là khu đất tối, nơi chưa được khai phá" Celia ngồi trên ghế trả lời tôi.
"Chưa được khai phá?" Tôi hỏi lại.
"Phải, có phải map của cậu không thể sử dụng đúng không?"
Tôi gật đầu và Celia nói tiếp.
"Bởi vì nơi đây không có con người nào đến được, nơi này được bao quanh bởi một hầm ngục lớn nhất thế giới, Xích long ngục, nơi những sinh vật có khả năng giết thần bị phong ấn"
"Xích long ngục......" Tôi ngạc nhiên và sợ hãi. Một hầm ngục chứa đầy rẫy những con quái vật có khả năng giết thần, chắc chắn tôi sẽ bị làm gỏi ngay tức khắc nếu ngáo ngáo. Đây chắc chắn sẽ là nơi tập luyện hợp lí. Dễ nâng cao sức mạnh.....và cũng dễ chết.
Thật là phấn khởi.
Và hành trình phá đảo Xích long ngục của tôi..... Bắt đầu.
--------------To be continue----------
Moshi moshi, mai là sinh nhật tác nè mấy bác, 8/12.
Để kỉ niệm sinh nhật tác và một sự kiện ở cuối sẽ nói, tác sẽ dành nguyên một ngày mai ở nhà quăng boom cho mấy bác :3 hê hê.
Cảm ơn các bác đã đồng hành cùng tác và bộ truyện đến tận bây giờ. Arigatou :3.
Liên quân tác vừa lên Cao thủ nên tiện tay quăng boom cả ngày mai luôn :v hú hú.
Cuộc Phiêu Lưu Mới Trong Thế Giới KhácTác giả: Just EcchiTruyện Dị Giới, Truyện Hài Hước, Truyện Trọng SinhTôi là Hasegawa Hazara, một thanh niên 17 tuổi, bề ngoài cái đầu tóc bù xù do hơn ba tháng không cắt thì gương mặt cũng xem là ưa nhìn, cặp mắt nhìn như cá chết sau ba tháng tự kỉ trong phòng chơi game và cày anime, bây giờ tôi đi ra đường ai nhìn vào cũng như mấy thằng hút chích vậy. Tại sao tôi lại thảm như hôm nay á? Tôi đã mất hết lẽ sống của mình, cuộc đời tôi vốn đã bất hạnh, người thân tôi giờ chẵn còn ai, ba mẹ đã ra đi, tận mắt chứng kiến người mình yêu mất tích mà chả làm được gì. Mọi thứ đều diễn ra quá nhanh....tất cả đều quá nhanh trong mười một năm nay. Khi đó, cuộc sống của tôi thật sự rất hạnh phúc, tôi nhận được tình yêu thương vô bờ bến từ ba và mẹ, khi đó không còn gì sung sướng hơn, nhưng..... vào cái ngày định mệnh đó, nó đã cướp mất đi tính mạng người mẹ của tôi. Đêm hôm đó, vào lúc ba tôi bận đi làm đêm, một tên điên đột nhập vào nhà, hắn đập hết đồ và giết mẹ tôi, còn mẹ thì vì cứu tôi nên bịt miệng tôi và nhét xuống gầm gường, mẹ còn dặn là dù có chuyện gì… *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Này, tháo dây trói cho tôi đi, tôi sẽ không bỏ trốn nữa đâu" Tôi cố nài nỉ van xin cô ta."Không, tôi tháo ra cậu lại chạy nữa thì sao, này ngồi yên nào." Cô ta tiếp tục lấy thêm dây trói tôi lại."Tôi sẽ không bỏ trốn nữa mà" Tôi tiếp tục biện minh nhưng cô ta không nghe."Cậu nhìn lại xem, vết thương còn chưa hồi phục, cậu thậm chí còn không gây một vết trầy lên người cô ta thì cậu đòi giành lại cô ấy kiểu gì""Tôi......" Tôi cúi gầm mặt xuống và tự trách bản thân."Tôi quá yếu.......tôi không thể bảo vệ được ai cả, cả người bạn của tôi cũng không bảo vệ được, tôi......." Bỗng một thứ gì đó mềm mại, thơm tho đưa vào mặt tôi."Tôi hiểu cảm giác đó của cậu" Cô ta ôm tôi bằng b* ng*c đồ sộ đó và từ từ nói."Cậu....muốn có sức mạnh chứ?" Cô ta bỏ tôi ra và hỏi."....." Tôi vẫn im lặng."Kể cả bán linh hồn cho quỷ dữ" Cô ta tiếp tục nói."....." Tôi vẫn im lặng và bắt đầu xả thần uy vào cô ta."Này này tôi chỉ đùa thôi, đích thân tôi sẽ huấn luyện cho cậu mạnh lên, được chứ"Hửm, cô ta nói thật à, không có giả dối gì đấy chứ. Mà bây giờ tôi cũng không có cách nào khác để mạnh lên, thử nghe theo cô ta vậy."Được" Tôi trả lời."Yos, từ giờ hãy gọi tôi là Sensei" Cô ta ưỡn b* ng*c mình ra và nói."Bỏ đi" Tôi phản lại."Thôi mà, dù gì ta cũng là thầy của cậu, gọi Sensei thôi có mất gì đâu" Cô ta bắt đầu rưng rưng nước và ăn vạ trước mặt tôi.Mệt mỏi quá."Thôi được rồi, Sarigi Celia-Sensei chiếu cố tôi nhé" Tôi bỏ cuộc và gọi cô ta, à không, Celia là Sensei và yêu cầu Celia thả tôi ra."Được rồi, cậu sẽ tịnh dưỡng vài ngày rồi chúng ta bắt đầu huấn luyện được chứ?" Celia vừa cởi trói vừa nói."Rồi rồi tôi biết rồi""Mà cho tôi hỏi, nơi đây là đâu vậy" Tôi khá thắc mắc về nơi mình đang ở, vì [Map] của tôi chả hiểu sao lại không thể sử dụng."À, nơi đây là khu đất tối, nơi chưa được khai phá" Celia ngồi trên ghế trả lời tôi."Chưa được khai phá?" Tôi hỏi lại."Phải, có phải map của cậu không thể sử dụng đúng không?"Tôi gật đầu và Celia nói tiếp."Bởi vì nơi đây không có con người nào đến được, nơi này được bao quanh bởi một hầm ngục lớn nhất thế giới, Xích long ngục, nơi những sinh vật có khả năng giết thần bị phong ấn""Xích long ngục......" Tôi ngạc nhiên và sợ hãi. Một hầm ngục chứa đầy rẫy những con quái vật có khả năng giết thần, chắc chắn tôi sẽ bị làm gỏi ngay tức khắc nếu ngáo ngáo. Đây chắc chắn sẽ là nơi tập luyện hợp lí. Dễ nâng cao sức mạnh.....và cũng dễ chết.Thật là phấn khởi.Và hành trình phá đảo Xích long ngục của tôi..... Bắt đầu.--------------To be continue----------Moshi moshi, mai là sinh nhật tác nè mấy bác, 8/12.Để kỉ niệm sinh nhật tác và một sự kiện ở cuối sẽ nói, tác sẽ dành nguyên một ngày mai ở nhà quăng boom cho mấy bác :3 hê hê.Cảm ơn các bác đã đồng hành cùng tác và bộ truyện đến tận bây giờ. Arigatou :3.Liên quân tác vừa lên Cao thủ nên tiện tay quăng boom cả ngày mai luôn :v hú hú.