Tác giả:

Những giọt nắng yếu ớt cuối ngày cũng dần tắt liệm bỏ lại trong không gian bao la là một mảnh đen tối trầm mặc như tâm hồn của Ivy lúc này “lại một ngày vô nghĩa trôi qua” nghĩ thầm nàng khẽ nhếch môi tự giễu bản thân Khép quyển sách đang đọc dỡ trên tay, đưa đôi mắt vô hồn nhìn vào khoảng hư không xa xa. Bóng tối cùng sự im lặng không khỏi khiến Ivy chạnh lòng hồi tưởng những chuyện đã xảy ra: nàng vốn có một gia đình hạnh phúc, vốn là đứa vô ưu vô lo như bao đứa nhỏ ngây thơ khác … Rồi một ngày cha nàng phản bội vợ con bỏ theo người phụ nữ khác. Mẹ nàng chọn sự giải thoát bằng cách uống cả trăm viên thuốc ngủ. Ivy còn nhớ ôm xác bà lạnh băng trong đôi tay bé nhỏ nàng đau lòng tột độ đau đến bất tri bất giác. Mãi đến khi có người phát hiện báo cảnh sát. Sau đó nàng được đưa vào cô nhi viện. Suốt hai năm ở đây nàng như một người đã chết không để tâm đến bất cứ thứ gì. Một buổi sáng cuối đông năm Ivy lên mười, phát hiện ánh mắt người đàn bà xinh đẹp chăm chú dò xét mình. Ivy rúng động…

Truyện chữ