-Tiểu thư người mau tỉnh a,người đừng như vậy dọa chết tiểu Vân nha,cầu xin người tiểu thư,cầu người mau tỉnh. Ai vậy? Tại sao ta lại nghe được tiếng khóc? Tại sao đầu của ta lại đau như vậy? Đây là đâu?Là hoàng tuyền sao? Hoa Tử Đằng cố gắng mở mắt ra để xem người đang khóc thương tâm kia là ai nhưng cho dù nàng có cố như thế nào cũng không tài nào có thể mở mắt nổi.Mi mắt nặng chĩu,đầu đau như búa bổ,đã thế cái người kia lại cứ khóc bên tai là cho Hoa Tử Đằng cảm thấy vô cùng khó chịu.Nàng tức giận,mặc kệ cho đầu óc đang đau đến quay cuồng,kệ cho cơ thể đang đau nhức,Hoa Tử Đằng tức giận hô: -Im lặng cho ta. Đây là gì?Hoa Tử Đằng sững người lại,đây tuyệt đối không phải tiếng nói của nàng.Kiếp trước do nàng luôn luôn phải nhận lấy các cuộc huấn luyện địa ngục cho nên đã bị thương đến cổ họng.Hậu quả chính là tiếng nói của nàng không giống người bình thường,cứ âm trầm như gọi hồn người vậy.Nhưng hiện tại,thanh âm mà nàng phát ra thì lại khác hẳn,tuy có chút khàn nhưng nếu nghe kĩ thì…

Truyện chữ