Tung Sơn ở Trung Nguyên, vắt ngang từ đông sang tây, Bắc nhìn xuống Hoàng Hà Lạc Thủy, Nam đối diện Dĩnh Thủy, Đông thành Thái Thất Sơn, Tây thành Thiếu Thất Sơn, tất cả bao gồm bảy mươi hai ngọn núi diễm lệ. Sau khi Chu Bình Vương (*) dời đi, nơi đây liền được xưng là Trung Nhạc. Đến thời nhà Đường, sau khi Vũ Hậu (**) xưng đế Đại Đường, lại phong Tung Sơn làm Thần Nhạc, nhất thời, chùa chiền miếu quán trong núi mọc lên như nấm, không phụ với danh xưng danh sơn. (*) Cơ Nghi Cữu: Vua đầu tiên thời kỳ đông chu; (**) Võ Hậu: Võ Tắc Thiên. Đường trên Tung Sơn vừa cao vừa dốc, trong tất cả đỉnh núi, phải kể tới Tuấn Cực Phong cao nhất, cũng có sức lôi cuốn nhất. Hiện giờ đang giữa tháng ba, bên ngoài sơn mạch cảnh xuân xanh biếc, nhưng trong núi lại có phần âm u lạnh lẽo, vậy mà nhiều đời quan to hiển quý (***) đều đem nơi này biến thành thắng địa du ngoạn. Trong núi sâu, có một con đường vốn bị tiều phu qua lại thường xuyên, dần dần mòn thành một con đường đá nho nhỏ, từng khối đá theo…
Tác giả: